Chapter 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Tim của Marinette đập loạn xạ trong khi cô, và tất cả các Charm còn lại, đi về phía phòng tập. Chloe đang lảm nhảm ba hoa với cô bạn của mình Sabrina và với những Charm có thể chịu đựng để nghe cô ả nói. Khung cảnh đó giúp cô bớt lo lắng đi một chút.

     Nathanael siết chặt tay cô. Cả hai bắt đầu nắm tay nhau ngay khỏi họ cùng rời khỏi tầng mình đang ở và chưa chịu buông ra. Cô liếc về phía cậu và bắt gặp đôi mắt như nhìn thấu tâm can cô của cậu. Cậu biết cô đang cảm thấy như thế nào có lẽ là vì cậu cũng có chung cảm nhận với cô. Đó là họ sắp tiến vào hang ổ của tử thần.

     Lính gác mở cánh cửa ở cuối hành lang. Các Charm đi vào bên trong, và một khi Marinette bước qua ngạch cửa, cô bị choáng ngợp bởi sự rộng lớn của căn phòng.

     Phía trên cô là những thanh xà và sợi dây thừng treo lủng lẳng trên trần nhà. Khung cảnh khiến cô chỉ hơi hãi hùng một chút, nhưng những thứ khác trong phòng đã đẩy mức độ sợ hãi của cô lên một tầm cao mới. Sát bên trái dọc theo tường là những trạm tập trải dài. Một trạm thì đầy rẫy hố lửa, trạm khác thì có bài tập leo tường, và hằng hà vô số trạm tập khác xếp thành hàng đến cuối phòng. Phía bên phải căn phòng thì lại khác hoàn toàn. Từ đầu đến cuối phòng có đủ loại vũ khí giắt trên kệ — kiếm, cung và tên, giáo, và nhiều thứ cần thiết cho việc sát hại người khác.

     Nếu cô không thấy mấy thứ đó chưa khiến cô đủ căng thẳng thì không cần lo. Ở phía trên chỗ vũ khí là một ban công đủ cao để cho người trên đó có được tầm nhìn bao quát cả căn phòng. Trên ban công đó có một và chỉ một mình Adrien Agreste đứng nhìn. Dù ánh nhìn của anh rất lãnh đạm, nhưng chỉ như thế cũng khiến Marinette thầm gào thét trong tâm trí rồi.

      Không, không, không! Cô không thể để Adrien thấy mình thất bại thảm hại được!

      Cô tìm kiếm bóng dáng của Tổng thống Gabriel Agreste. Cô không thấy ông đâu cả, nhưng cô nhận ra trên tay Adrien có một chiếc máy tính bảng. Có lẽ ông ấy đang quan sát qua đó.

      Tất cả các Charm đứng trước tấm đệm dùng cho đấu vật được trải ở giữa phòng tập. Trên đệm, một người đàn ông Trung Hoa cao tuổi đang ngồi ở tư thế yoga. Ông mặc chiếc áo sơ mi hawaii màu đỏ và một chiếc quần túi hộp màu nâu nhạt. Đôi giày của ông cũng khá đơn giản, chỉ là một đôi sandal màu nâu. Mái tóc, ria mép và chòm râu của ông đều gợi cho người ta một cảm giác rất 'trung hoa'. Marinette để ý đến chiếc vòng có mặt hình rùa trên cổ tay phải của ông.

      Chloe ra vẻ nhạo báng, vừa chống nạnh vừa quan sát ông. "Ông là ai?"

      Ông không nói gì. Ông vẫn ngồi im bất động.

      "Dô hô? Ông già?" Cô ả gọi, vẫy vẫy tay trước mặt ông. Nhưng vẫn không có động tĩnh nào.

       "Ông ta chết chưa thế?" Một Charm khác hỏi. Đó là Kim, người được chọn làm đại diện cho loài đại bàng.

      Sabrina đi vòng quanh người đàn ông Trung Hoa một cách cảnh giác. "Hình như là rồi."

      "Ông ấy không thể nào chết được", Nathanael khẳng định chắc nịch. Chloe xoay người lại định châm chọc cậu, nhưng ả bắt gặp cậu và Marinette đan tay với nhau. Ả nhướn một bên mày. Trước khi ả kịp có cơ hội để châm biếm câu nào, Marinette đã giật tay ra.

     "Tôi đồng ý với Nathan. Chắc ông ấy chỉ đang ngủ thôi." Cô tiến về phía đầu đám đông và quỳ xuống trước người đàn ông rồi đặt tay lên vai ông. "Xin lỗi? Ông ơi?"

      Người đàn ông mở mắt ra và trao cho cô một nụ cười tự hào.

      "Bonjour, Ladybug."

      (*)Trans : nếu dịch đúng thuần Việt là "xin chào" nhưng để "Bonjour" thì có vẻ hay hơn.

       Marinette giật mình. "L-làm sao ông biết-"

      "Tôi biết rõ từng người một." Ông nhìn một lượt các Charm, đôi mắt màu nâu nâu và bắt đầu xuất hiện nếp nhăn của ông quan sát kỹ bọn họ. "Xin chào Eagle, Snake, Fox, Hummingbird, và" ông nhìn trực diện về phía Chloe, "Queen Bee."

      Chloe hất đuôi tóc vàng óng của mình qua vai. "Cuối cùng cũng có người coi tôi đúng như một nữ hoàng."

       "Chứ ai mà thèm?" Marinette lẩm bẩm thật khẽ.

      Người đàn ông mỉm cười với cô ả rồi đứng dậy với cây gậy trong tay.

      "Cho phép ta giới thiệu bản thân", ông nói. "Tên ta là Master Fu."

     Các Charm đều rơi vào im lặng, đến khi — một người mà ai cũng đoán được — Chloe lên tiếng.

      "Ông là cố vấn của bọn tôi đó hả?"

     Ông dời tầm nhìn lên cô ả. "Đúng vậy, Queen Bee."

     "Cô có vấn đề gì với chuyện đó sao?" Nathan hỏi. Chloe đảo mắt và không nói gì nữa.

      Master Fu đưa mắt nhìn một lượt 24 Charm như thể đang xem xét ai là thí sinh yếu kém. Dưới ánh nhìn chòng chọc của ông, Marinette cảm thấy hơi khó chịu. Ông ta định làm gì với bọn họ đây?

      "Cho đến giờ, chỉ mới có hai người vượt qua được bài kiểm tra đầu tiên", ông thông báo.

     Câu nói đó đã dấy lên tiếng xì xào trong đám đông. Bài kiểm tra? Bài kiểm tra nào cơ? Và một cô gái ở phía cuối đã lên tiếng nói ra thắc mắc của mọi người.

       Master Fu mỉm cười, ông biết những chuyện mà người khác không biết.

       "Các cháu sẽ sớm biết thôi. Bây giờ, bắt đầu thôi." Ông lần lượt chỉ tay về phía các Charm và xếp họ vào các trạm tập khác nhau. Marinette và Nathanael là hai người được xếp cuối cùng. Master Fu mỉm cười với cả hai.

       "Hai cháu đã được nhận một đặc quyền đấy." Ông từ từ tiến về giá đỡ vũ khí với cây gậy trong tay. "Hãy chọn vũ khí cho mình, và lựa chọn thật khôn ngoan. Nó sẽ là thứ bảo vệ hai cháu suốt cả trận chiến."

       Marinette chớp mắt. "Nhưng chúng tôi nghe bảo năm nay sẽ không có ai chết cơ mà."

       Biểu cảm trên mặt Master Fu thay đổi khiến Marinette không thể nhìn ra được. Ông đang thấy sốc? Tự hào? Bất an?

      "Còn tuỳ thuộc vào các cháu. Từ giờ đến lúc đó, cứ chuẩn bị sẵn sàng đi. Không ai lường được cái quỷ gì sẽ xuất hiện trong Đấu trường được."

       Marinette nhìn thấy Nathanael đang nuốt nước bọt đầy lo lắng qua khoé mắt. Không ổn rồi. Nếu Nathanael đột nhiên trở nên sợ hãi như thế, tức là có chuyện gì đó.

       Master Fu chìa tay về phía giá đỡ một lần nữa. "Hai cháu có thể thấy sợ", ông nói khe khẽ. "Không có luật nào cấm cả, nhưng đừng để nó lấn át cháu. Cố gắng hết sức với một trái tim và tâm hồn rộng mở, cháu sẽ thành công. Đẩy lùi nỗi sợ của mình và bắt lấy cơ hội."

        Chỉnh lại tư thế của mình, Marinette đứng thẳng dậy. Cô đưa tay về phía Nathan. Không hỏi thêm câu nào, cậu nắm bàn tay của cô.

      Sức mạnh của Marinette lại một lần nữa sôi sục lên. Nếu cô có người sát cánh chiến đấu bên cạnh mình, cô có thể làm bất cứ thứ gì —— cũng tức là mọi thứ.
* * *
      Vài ngày liên tiếp sau đó, Adrien quan sát đợt tập luyện của các Charm. Cha anh ra lệnh cho anh làm thế. Do anh không thể cãi lại được nên Adrien chỉ đành nghe theo.

      Lúc đầu, anh thấy nó như một màn tra tấn khủng khiếp, nhưng càng về sau, anh càng tận hưởng việc theo dõi các Charm. Vả lại, coi "Queen Bee" Chloe bị "Eagle"  Kim và "Snake" Ivan đánh vật lên vật xuống rất thú vị. Xem các Charm đấu vật, nhóm lửa, chật vật leo lên tường, và bò như những con nhện dưới mấy sợi dây thừng cũng rất tuyệt.

       Huấn luyện viên của họ, Master Fu, là một nhân vật khá đáng để quan sát. Dù có vẻ như ông ta đã cao tuổi và không di chuyển linh hoạt được, nhưng ông ta lại nhanh nhẹn đến ngạc nhiên. Ông có thể lập tức đỡ các Charm ngã khỏi thanh xà đơn. Ông sẽ chạy hết tốc lực để bắt lấy họ và đỡ họ đứng dậy như thể đó chỉ là chuyện nhỏ. Adrien luôn thấy những khi ông làm thế rất thu hút.

    Tuy vậy, ánh mắt của anh không ngừng hướng về một người duy nhất. Ừ thì các Charm khác cũng rất tuyệt, nhưng không ai có thể so bì với "Ladybug" Marinette.

    Ban đầu, cô luôn té xuôi té ngược. Cô không thể bắn nổi một mũi tên đàng hoàng, hay trèo cây, thậm chí không thể thắt nút dây được. Tuy nhiên, ngày qua ngày, cô dần trở nên thuần thục ở các kỹ năng một cách đáng nể.

     Anh để ý thấy rằng cô cực kỳ thân thiết với Charm "Fox". Tên của cậu ta là gì nhỉ? Daniel? Nathan? Nathanael, đúng rồi. Marinette dường như chỉ coi cậu ta là bạn, nhưng anh cảm giác Nathanael còn muốn mối quan hệ giữa hai người tiến xa hơn thế nữa. Nếu thế, liệu Adrien có tí ti cơ hội nào không?

     Anh rất thích đứng quan sát Marinette đấu tay đôi và đấu vật. Tay không có một tấc sắt nhưng cô vẫn dễ dàng hạ gục đối thủ xuống đệm tập. Ngày đầu tiên thì cô phải chịu khá nhiều vết thâm tím, nhưng đến ngày thứ tư, cô đã bắt đầu gieo cho người ta những vết thâm rồi. Cô thật tuyệt vời đến nỗi –

     "Adrien". Natalie đã ra đến ngoài ban công mà anh chẳng hay biết gì. "Cha cậu đến để nói chuyện với cậu."

     Nghe xong, anh lập tức đứng dậy và chỉnh lại tư thế cho thật ngay ngắn. Tổng thống Agreste bước ra ngoài ban công xa hoa, nhìn một lượt quanh phòng tập rồi dồn sự chú ý sang đứa con trai của mình.

     "Con đã ngồi ngoài đây bao lâu ?" Ông hỏi một cách sắc bén.

     Adrien cúi đầu. "Khoảng một tiếng rưỡi ạ."

     Gabriel hạ tầm mắt xuống. Ông đi đến rìa ban công, gác một tay lên thành lan can. Ông lướt sơ qua các Charm ở bên dưới với ánh nhìn lãnh đạm.

     "Đừng nói với ta là con đang chọn ra người mình ưa thích đấy."

    Adrien nuốt nước bọt, để tay vào trong túi. "Không, sao cha lại hỏi vậy?"

    Tổng thống Agreste ném cho con trai mình một ánh mắt đầy nghi ngờ. "Hiển nhiên là một người không thể đến đây kiên nhẫn coi các Charm tập luyện hàng tiếng đồng hồ nếu người đó không có hứng thú với một người trong số các Charm. Ta bảo con quan sát các Charm luyện tập nhưng không phải là cả tiếng đồng hồ."

     "Vâng thưa cha ..." anh đáp lại cứng nhắc, cố không thể hiện sự bực mình hoặc thất vọng của bản thân.

     "Ta muốn con phải ra ngoài phát biểu với công chúng trong vòng một tuần, hiểu chưa?" Cha anh ra lệnh một cách nghiêm túc.

     Cúi đầu đúng lễ, Adrien đáp. "Vâng."

     "Tốt". Tổng thống Agreste chuẩn bị rời đi thì ông bất chợt quay lại. "Và Adrien, con không được chọn ra người yêu thích."

     Sau đó, ông đi mất.

     Adrien nhìn Marinette vật Charm "Eagle" xuống đệm. Anh có thể không được lựa chọn, nhưng Chat Noir thì có thể.
====================================

Ngày 24 tháng 6 năm 2019
[Ký tên]
Fuya

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net