Part 9:Tình đẹp khi tình lỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍬THANH XUÂN ẤY THẬT ĐẸP KHI CÓ CẬU🍬

                                                    🍩Thịnh Tyson🍩

🍭Chương IX: Tình đẹp khi tình lỡ🍭

Thấm thoát đã hai ngày trôi qua,kể từ lúc Thư Hoa nói với Soojin câu: "Soojin à!Chị làm người yêu của em nha".Kể từ ấy Thư Hoa cảm thấy Miyeon không còn ngó ngàng hay quan tâm gì đến cô nữa,cảm giác như mỗi ngày đi học của cô đều trở nên cực kì nhạt nhẽo.Soojin sau câu nói ấy đến giờ vẫn chưa cho Thư Hoa một lời hồi âm thỏa đáng,rằng Soojin có đồng ý hay không.Suốt hai ngày qua,Soojin cứ một mực bày đủ trò,kể đủ mọi chuyện "trên trời dưới biển" cốt yếu chỉ để khiến Thư Hoa nở một nụ cười với mình. Nhưng tất cả mọi sự cố gắng ấy dường như trở nên vô dụng trong lúc này.Bởi trong đầu Thư Hoa bây giờ chỉ có Miyeon mà thôi. Soojin vốn dĩ sẽ hẹn Thư Hoa đến một chỗ nào đó lãng mạn để có thể nói rằng cô đồng ý làm người yêu của Thư Hoa, nhưng rồi hẹn đi đâu con bé cũng lắc đầu từ chối với những lời lẽ kiểu như "em còn phải về nhà phụ mẹ làm công việc nhà nữa"hay những câu từ chối khéo đại loại kiểu" đi chỗ nào xa quá mẹ em không cho đi đâu".
Nghĩ đến Soojin cảm thấy lòng nặng trĩu.Thư Hoa từ chối ngồi nhờ xe của Soojin trên đường về mà muốn đi bộ cùng với cô bạn Eunji cho có bạn có bè,và một phần để không tạo khoảng cách quá xa với Eunji mà bị mang tiếng là bỏ rơi bạn bè.Soojin cứ đắn đo suy nghĩ rằng:

-Nếu con bé cứ ngày nào tan học cũng đi bộ về cùng với Eunji thì kế hoạch" đáp lại tấm chân tình "của mình không biết bao giờ mới thực hiện được!Seo Soojin à,thường ngày mày thông minh lắm mà!Nghĩ cách đi chứ trời!

Sau một hồi lâu đắn đo suy nghĩ cuối cùng một ý tưởng cũng đã lóe lên trong đầu Soojin.Vì Soojin là học tỷ thuộc lớp trên nên việc hỏi thăm cô chủ nhiệm và xin số điện thoại của một học sinh khóa dưới như Eunji thì không phải là chuyện khó. Soojin hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh ,cố gắng giả giọng nữ trầm và nhấc máy và gọi vào số của Eunji:

-À nhon ha xê dô!Xin lỗi ai vậy ạ!-Eunji nghe máy với thái độ ngạc nhiên trước số lạ.

-À! Chào em,chị là một học tỷ thuộc khóa trên,bên đoàn trường đang có một phong trào tình nguyện quyên góp để bảo vệ môi trường và ủng hộ cho những người dân có hoàn cảnh khó khăn ở phía bắc địa phận khu Gangnam. Đoàn trường có nhã ý muốn mời em tham gia cùng. Không biết em có sẵn lòng không?

-Ơ dạ phong trào tình nguyện thì em tham gia  được chứ ạ!Nhưng mà sao lại cất công gọi riêng cho em vậy ạ!Mọi chuyện có thể thông qua giáo viên chủ nhiệm rồi truyền đạt lại cho lớp sau cũng được mà chị!

Soojin nghĩ thầm:Chết dỡ,con bé này nhạy bén thật,không khéo thì bị lộ mất.Nhưng rồi,cô. cố gắng dùng lời lẽ để thuyết phục Eunji bằng mọi giá:

-Em à! Bởi vì bên đoàn trường nghĩ rằng nếu để giáo viên chủ nhiệm thông báo về các phong trào kiểu như này đa phần các em sẽ để ngoài tay hoặc lờ đi á!Cho nên phân công từng người trong đoàn gọi vào số một vài thành viên của từng lớp để thuyết phục các em tham gia hiệu quả hơn ấy mà!

-À!Ra là vậy ạ!Vậy thì em tham gia được ạ!

Soojin được một pha thở phào nhẹ nhõm.Suýt nữa thì lộ tẩy.

-Vậy nếu được thì ngày mai khi tan học em có thể vui lòng không về nhà ngay mà đến quảng trường Gwanghwamun để bọn chị sinh hoạt nội quy trước nha!

-À vâng ạ!Vậy để ngày mai có gì em rủ thêm đứa bạn của em đi cùng luôn được không ạ?

-Bạn em là....

-À là một cô bạn mới chuyển đến trường mình đấy chị ạ,dể thương lắm luôn á,tên cậu ấy là Diệp Thư Hoa.

-Không không không không!Không được không được,ơ....chỉ là sinh hoạt nội qua số lượng út thành viên thôi,nhiều quá quản lí không nổi nếu để lạc đứa nào thì khổ!Ngày mai chỉ em đi thôi nhé!

-Ơ...dạ nếu không được thì thôi ạ!

-Uhm em,cảm ơn em và ngày mai nhớ đến nhanh đúng giờ em nha!

-Dạ vâng ạ chào chị ạ!

-Ừ chào em!

Soojin cúp máy và cảm giác như đã trút bỏ được hai quả tạ 10kg  trên vai xuống vậy. Tất cả nhửng gì cần chuẩn bị bây giờ là tâm lí vững mạnh để có thể đối mặt với Thư Hoa ngày mai.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trưa ngày hôm sau,<giờ tan học>
-Soojin unnie ơi,Eunji hồi nãy nói với em là cậu ý phải đi sinh hoạt với đoàn trường về phong trào tình nguyện gì gì đó rùi...

-Ơ um...vậy hả em...(Soojin giả vờ như không biết)

-Uisss dậy hôm nay em đi về có một mình à!

-Ậy! Nếu đi một mình buồn như vậy thì!Đi với chị nè!

-Nhưng mà... Soojin unnie đi xe hơi mà...còn em đi bộ...

-Em muốn đi bộ thì chị gọi kêu tài xế hôm nay khỏi rước luôn!

-Nhưng mà....

-Nhưng nhị gì nữa,đi thôi,về trể là bị la á....

Đoạn đường về ngang qua một bờ hồ với hoa anh đào rủ xuống nở rộ hai bên đường.Thư Hoa lúc này chỉ mải mê ngắm hoa anh đào còn Soojin thì đã chuẩn bị sẵn từ trước. Lấy từ trong balo ra một bó hoa hồng đỏ đi từ đằng sau khều nhẹ vai phải con bé rồi lại nhảy thoắt sang phía bên trái hai tay bưng bó hoa đưa đẩy vào lòng Thư Hoa:

-Chị tặng em!

-Wow!Cảm ơn unnie nhìu ạ!Nhưng mà nhân dịp gì vậy ạ?

-Ủa ủa,bộ phải có dịp rồi tui mới được tặng quà cho cô được  hay sao hả cô nương!

-Um...-hai má Thư Hoa đã đỏ bừng.

-À mà vụ em nói hôm bữa á!Chị đã suy nghĩ rất nhiều về nó...chị đã có câu trả lời rồi Thư Hoa à!

-Câu trả lời ....

-Thư Hoa à!CHỊ ĐỒNG Ý

Những tưởng Thư Hoa sẽ vui mừng nhảy cẩng lên vì vui sướng giống như những gì Soojin đã tưởng tượng,thế nhưng không, trái lại ánh mắt con bé không giấu nổi sự thảng thốt.

-Chuyện...chuyện chị nói.... đồng ý là...

-Hây dà!Còn làm bộ gì nữa... mới có hai ngày trước thui á,đừng có nói với người ta là quên rồi nha!

-Em...em nhớ chứ....

-Hì!Nhớ là tốt!Ủa mà sao...sao em lạ vậy Thư Hoa?Chị tưởng em phải vui mừng lắm chứ trong khi...

-Soojin à!

-....trong khi em là người tỏ tình trước và giờ chị đồng ý em lại...

-SOOJIN À!-ánh mắt con bé đã bắt đầu rưng rưng.Im lặng một hồi lâu,Thư Hoa mới tiếp tục:

-Em...

-Sao Thư Hoa?

-Em xin lỗi...

-Sao phải xin lổi chứ?Em có lỗi gì mà phải xin lỗi?

-Em nghĩ những điều em sắp nói ra sau đây sẽ làm chị tổn thương Soojin à!- nước mắt con bé đã rơi.

-Thì....em cứ nói đi... chị...chị nghe đây...-Soojin dường như có linh cảm về một viển cảnh đen tối chuẩn bị xảy ra

-Em xin lỗi vì lúc ấy đã nói ra câu đó...hic...nhưng mà...Miyeon cứ...cứ làm vậy...rồi...em muốn Miyeon phải....đau khổ nên....em...

-Ý em là?

-Soojin à em...

-Để chị nói lại suôn sẽ xem có đúng ý em hay không nha! Em vì muốn làm Miyeon đau khổ nên đã đứng trước chị và Miyeon mà tỏ tình với chị,cốt yếu là để khiến Miyeon phải cảm thấy có lỗi vì đã hiểu lầm em,và chị chỉ là con rối trong tai em thôi,đúng không hả Thư Hoa?

-Soojin...

-TRẢ LỜI ĐÚNG HOẶC SAI THÔI

-hic...đúng ạ!

Tay chân Soojin như muốn rụn rời,toàn thân lảo đảo như muốn ngã quỵ.Đầu óc cô choáng váng chẳng nghĩ được gì trong lúc này.

-Soojin à chị không sao chứ?

-Đừng động vào tôi!Tránh xa tôi ra,và từ nay về sau đừng bao giờ nhìn mặt tôi nữa!

Nói rồi Soojin lấy một tay ôm mặt,vừa khóc vừa chạy vụt đi mất bỏ lại Thư Hoa đứng trơ trọi một mình.Con bé khuỵu gối quỳ xuống như người mất hồn,nước mắt con bé dứ ràng rụa không thốt nên lời đúng lúc đó một cú vỗ vai từ đằng sau như làm con bé bừng tỉnh:

-Thư Hoa à!Tớ cứ nghĩ cậu về nhà mất rồi!

-Ơ...Eunji à!

-Cái đoàn trường chết tiệc này,gọi rồi hẹn tớ đến quảng trường Gwanghwamun để sinh hoạt cho đã rồi không thấy một ai mặc đồng phục học sinh trường mình hết!Tức muốn xỉu lun...còn...ơ kìa... trời đất sao cậu khóc?

-Ơ tại...tớ lở vấp té thôi mà...

-Có bị làm sao không đó?Tay chân đồ có bị trầy không?Oaa nếu không có gì thì về nhà nhanh cùng với tớ đi! Nhà cậu có tin vui rồi kìa!

-Tin vui? Là tin gì vậy Eunji?

-Vui cho nhà cậu nhưng mà buồn cho tớ,chẳng qua là mẹ cậu gọi cho tớ nói là đã tìm ra được công việc mới cùng chổ ở mới rồi!

-Sao cơ?Tìm được rồi á? Vậy giờ....mình về nhà nhanh thôi Eunji à!Nhanh lên...- nói rồi nắm lấy tay Eunji kéo vụt đi

-Nè,coi nào,té bây giờ,từ từ thôi...

Cả hai chạy hộc tốc về đến nhà thì đã thấy trước nhà một xe tải vận chuyển đồ đã đậu sẵn,bên cạnh là mẹ của Thư Hoa đang phụ một tay khuân đồ lên xe cùng các nhân viên dọn nhà.

-Mẹ ơi,nhà ta dọn đi luôn bây giờ sao ạ?Mẹ tìm được công việc mới ở đâu vậy ạ?

-Ờ con!Dọn đi bây giờ luôn,hổm rày chúng ta làm phiền nhà của Eunji hơi nhiều rồi,mẹ tìm được một công việc phụ giúp việc nhà và chăm sóc cây cảnh ở một biệt thự lớn ở Seoul này,do một người làm thuê lâu năm giới thiệu cho mẹ,lương cũng khá là cao đấy con ạ!Chủ nhân căn biệt ấy sẽ sắp xếp cho chúng ta ở trong khu nhà của người giúp việc và quản gia tring biệt thự ấy!

-Biệt thự à?Mà tên người thuê mẹ là gì vậy ạ?Nam hay nữ vậy ạ?

-Là nữ ,trẻ lắm,lại còn rất  xinh đẹp nữa,tên cô ấy là Cho Miyeon.

-CÁI GÌ?CHO MIYEON Á

Thư Hoa và Eunji sửng sốt không nói nên lời.

(Đón xem Chapter X)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net