~Chương 28: Người tình công khai~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cả hai cứ thế hôn nhau một lúc đến khi âm thanh đáng xấu hổ bất ngờ vang lên
'Ùng ục'

Chifuyu và Kazutora mở to mắt, không hẹn mà gặp cùng nhìn nhau bật cười thành tiếng. Hắn duỗi tay bẹo má em một cái
'Có phải lúc lên máy bay đến giờ chưa ăn gì không?'

Đối phương xoa xoa mặt lên tiếng giải thích
'Có ăn, chỉ là ăn không nhiều thôi'

Hắn lại dùng tay nhéo nhéo mũi em
'Được rồi, em nói gì anh cũng tin. Bây giờ thì đứng lên, anh vào bếp nấu chút đồ ăn'

Chifuyu không động đậy, dùng ánh mắt khiêu gợi mà giở trò trêu chọc
'Không phải chúng ta ăn lẫn nhau là sẽ no ngay sao?'

Lời nói đi kèm hành động, người kia liền tiến đến hôn lên môi hắn, sợ đối phương cựa quậy từ chối nên cũng chủ động dùng tay ôm chặt mặt không cho tránh thoát. Kazutora ưm ưm a a một hồi cũng không còn đường lui trước sự nhiệt tình của Chifuyu, rất nhanh cũng đè ngược lại em ra sô pha.

Chifuyu nhìn hắn cười khì khì, sao Kazutora cứ có cảm giác mình bị lừa nhỉ?. Nhưng có ra sao hắn cũng mặc kệ, ăn sạch người trước mặt mới là điều tiên quyết. Vừa nghiêng đầu vươn lưỡi liếm láp một vòng vành tai, người kia còn chưa kịp rên rỉ ra tiếng thì chiếc bụng không biết điều tiếp tục đánh trống.

Em đỏ mặt bừng bừng, thực sự rất muốn khóc, Kazutora bặm môi nhịn cười, sau đó chỉ biết hôn nhẹ trán em, rồi tức thì kéo người đứng dậy mặc lại quần áo đàng hoàng.

Hắn thong thả bước vào bếp mặc vào tạp dề, Chifuyu vươn vai cũng nhanh chóng lấy một bộ đồ ngủ thoải mái vào nhà vệ sinh thay. Vừa bước ra ngoài, em đã mang mái đầu rũ nước sang ôm hắn từ sau lưng.

Cảm giác Kazutora trở về vẫn còn khiến Chifuyu lâng lâng, khi ngắm nghía chiếc nhẫn sáng lên ngay ngón áp út mới bất giác tủm tỉm cười
'Anh đang nấu gì đó?'

Kazutora nghiêng người
'Cơm chiên'

'Uwa, món này rất khó đấy'

'Hửm, không khó đâu, anh sẽ cho em thưởng thức món cơm chiên ngon nhất thế giới'

Chifuyu cho một muỗng cơm đầy vào miệng, đậm đà, vừa miệng là cảm giác duy nhất em cảm nhận được, thực sự đúng như Kazutora đã nói, rất ngon, phải nói là cực kì ngon. Em vừa ăn vừa tấm tắc khen ngợi khiến người nào đó hếch hếch mũi tự đắc
'Ngon quá, anh học nấu ăn sao?'

Kazutora chống một tay ngay cằm, cười nhẹ
'Ừm, vì nghĩ sẽ nấu cho em ăn nên quyết định học một tẹo. Được Chifuyu khen, anh thật sự rất vui. Giữa anh và món ăn, cái nào ngon miệng hơn?'

Người trước mặt đang ăn ngon lành nghe hắn nói đột ngột dừng đũa, em cao giọng đến chữ cuối lại chuyển dần sang lẩm nhẩm
'Tất nhiên là...anh'

Hắn cười khanh khách, Chifuyu biết đùa giỡn này thật quá lạ lẫm đi, cả hai cùng cười lớn, bầu không khí đầm ấm tràn ngập căn nhà nhỏ.

Chifuyu là người giành rửa chén, em nói hắn đã nấu ăn rồi nên em sẽ dọn dẹp. Kazutora bị em thuyết phục cũng không nói gì, chỉ chăm chăm cái tay ôm ngang eo người ta là không chịu dời đi
'Sắp xếp công việc một chút, thứ bảy này lại đi một chuyến sang Mỹ nhé'

Người đang cầm cái dĩa trên tay hơi bất ngờ
'Để làm gì?'

Kazutora rúc đầu vào gáy em hôn hôn
'Còn làm gì nữa? Sang đó đăng kí hết hôn. Đừng nói mới nhận lời xong giờ định chối đấy nhé!?'

Em à một tiếng, tại Nhật vẫn chưa thông qua luật hôn nhân đồng giới, ngược lại một số nước châu Âu rất thoải mái vấn đề này.

Chifuyu cười khúc khích tiếp tục quay lại công việc rửa chén
'Biết rồi, biết rồi, thứ bảy chứ gì, em sẽ giao việc cho Tora chan'

Người phía sau hơi hơi khó chịu, hắn ôm siết lấy em, dụi dụi vào lưng làm nũng như con mèo nhỏ
'Anh cũng muốn gọi là chan, gọi anh chan đi'

Em nhịn cười, mang cái chén sạch cuối cùng đặt lên kệ rồi quay người đối diện hắn, rất chịu đáp ứng người yêu mà gọi thắm thiết
'Kazutora channnnnnnnnnnn, em yêu anh Kazutora channnnnn'

Đối phương nở nụ cười thỏa mãn, ôm người sát lại ấn môi lên môi
'Anh cũng yêu em, Chifuyu bảo bốiiiiiiiiiii'

Tán tỉnh nhau một hồi cũng đến giờ trưa, Chifuyu và Kazutora ôm nhau ngủ trong phòng mà quên trời quên đất, đến chiều tối mới có thể xuống cửa tiệm. Vừa bước xuống bậc cuối cầu thang, Tora đã chào hỏi trước
'Ông chủ và người tình công khai của ông chủ'

Kazutora ho khụ khụ, khẽ liếc Tora, cậu nhóc này quả nhiên biết bày trò. Chifuyu hơi ngờ nghệch về cái biệt danh kia, nhưng cũng rất nhanh cho qua, hướng tay vào cậu nhân viên
'Giới thiệu một chút, đây là nhân viên độc nhất của tiệm Pet Shop, Tora Yamida, em hay gọi Tora chan, 19 tuổi'

Em lại hướng tay về phía Kazutora
'Còn đây là...'

Chifuyu không giấu được biểu cảm ngượng nghịu trên mặt, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên em công khai giới thiệu Kazutora trước mặt người khác
'Còn đây là Kazutora Hanemiya, người yêu của anh'

Tora phấn khích
'Là cái người ở Mỹ đúng không ạ?. Thì ra anh từ chối bao nhiêu người là vì chờ đợi anh ấy'

Kazutora nhíu mày, tất nhiên nghe ra được câu từ đắc giá, hắn vội vỗ cái bộp lên hai vai Tora, cười u ám
'Anh nghĩ chúng ta nên có một buổi gặp gỡ thân mật để điểm mặt những người tán tỉnh ông chủ cậu, Tora chan, cậu thấy thế nào?'

Cậu nhân viên toát mồ hôi, Chifuyu đứng cạnh vội thục vào hông hắn một cú đau điếng
'Đàng hoàng chút đi'

Người nào đó không hài lòng buông tay ra
'Gì chứ, anh muốn nhìn mặt tình địch cũng không được sao?'

Chifuyu liếc hắn một cái sắc lẹm, đối phương liền hiểu ý im thin thít. Em hòa nhã nói tiếp
'Thứ bảy này tụi anh có chuyến bay sang Mỹ, Tora chan chịu khó ngủ lại và trông tiệm giúp anh nhé'

Cậu nhóc tỏ vẻ hoang mang
'Không phải hai người vừa từ Mỹ về sao?'

Kazutora vẫn là không nhịn được, hớn hở chen ngang
'Tụi anh đi đăng kí kết hôn'

Tiện thể cầm bàn tay đang đeo nhẫn của Chifuyu đưa lên quơ quơ trước mặt. Em đứng kế bên sờ sờ mũi che giấu biểu cảm ngượng ngùng. Cậu nhóc nào đó ngơ người một lát mới hiểu ra nội dung câu chuyện. Tora cười vui vẻ
'Tất nhiên rồi ạ, hai anh đi vui vẻ, ở lâu một chút hưởng tuần trăng mật cũng không sao'

Hắn luồn tay ngang eo kéo Chifuyu sát vào mình, cười đến không thấy mặt trời
'Yên tâm, yên tâm, anh sẽ cho ông chủ của cậu một chuyến đi không thể nào quên'



{Còn tiếp}

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net