7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đó chúng tôi cũng không đào sâu vô vấn đề nữa. Tôi và ông anh ngủ lại đúng như đã định trước. Biết sao được, đã sáu giờ sáng rồi và tôi buồn ngủ ghê gớm.

Tôi thức dậy gần năm giờ chiều, ông anh tôi vẫn đang ngủ im thin thít. Chẳng việc gì phải gọi ổng dậy, tôi quyết định rủ Stella đi chơi loanh quanh một tí mà cổ cũng đang ngủ luôn. Cổ nay đã quen với giờ giấc của chúng tôi, ngủ ngon lành từ sáng đến chiều.

Tôi nhìn ra ngoài cổng, thấy có một tên cứ loanh quanh trông rất khả nghi. Tôi bèn chạy ngay xuống xem có chuyện gì. Con người, ngửi mùi là biết, trông đẹp trai lắm, chắc ngang ngửa Timothée, hệt như hoàng tử vừa bước ra từ truyện cổ.

"Em gì ơi, em là người nhà này hả?"

Chưa chắc ai đã là em đâu nhóc, tôi nghĩ. Nhưng tôi thích danh xưng này, nên cứ để mặc cậu ta gọi thế đi.

"Đúng vậy, anh là ai vậy, anh tìm ai hả?"

"Anh tên James Damon. Anh muốn gặp Aidan, Aidan Orlan. Cậu ấy bảo nhà cậu ấy ở đây mà anh thì không gọi cho cậu ấy được."

"Chắc anh ấy vẫn đang ngủ đấy. Anh vào đi."

James đi theo tôi vào trong, trông như rất thắc mắc vì chuyện ngủ của ông anh tôi. Chả có con người nào ngủ giờ này, nên anh ta thấy lạ là đương nhiên. Nói chuyện vài câu thì biết được anh ta quen với ông anh qua game gì đó, càng nói chuyện càng cảm thấy hợp nhau.

Hợp đến mức cậu trai trẻ này tỏ tình luôn với ông anh tôi rồi.

Tất nhiên cậu ta cũng biết ông anh tôi là pansexual nên mới nuôi hi vọng. Cậu ta kể về anh trai tôi mà tôi còn tưởng đó là ông anh nhà hàng xóm. Tốt bụng, kiên nhẫn, nhiệt tình và dăm ba đức tính đối nghịch hoàn toàn với ông anh mà tôi biết.

Tôi tin chắc, anh bạn trẻ này đã rơi vô luôn bẫy của ổng mà không hề hay biết rồi. Còn đang cảm thán với tôi rằng không ngờ mình được chấp nhận mà tôi thì chắc chắn không ông anh tôi đã tia cậu ta ngay từ đầu. Vừa vào được phòng khách thì điện thoại cậu ta đổ chuông, cá trăm phần trăm anh trai tôi gọi. 

Ông anh tôi hớt hải chạy xuống, còn đuổi tôi ra để tiếp chuyện bạn trai mới của ông. Đúng là ông anh ác ôn. Tôi cũng chẳng muốn quan tâm nên đi tìm Stella, cổ lúc này đã dậy, hai bọn tôi quyết định mua một ít đồ ăn vặt.

Tính mua một ít, mà cuối cùng bọn tôi mỗi người xách tận hai bịch đầy.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net