Chap 1 - Cố nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giới thiệu nhân vật

Huỳnh Minh Hưng - 35 tuổi là con trai của ông Trùm khét tiếng cả Sài Gòn, ông đã mất vì một lần tử hình do một vụ giết người lớn ở Sài Gòn năm đó. Tiếp theo sau đó là Hưng đã giết chết tổng giám đốc của Nguyễn Thị và ngồi tù từ lúc anh 26 tuổi cho đến thời điểm hiện tại anh đã ra tù, anh đem lòng yêu thương với con của cảnh sát trưởng như cô ko chịu nhưng cho đến giờ anh vẫn nuôi ý chí để có được cô.

Phan Thị Mỹ Tâm - 30 tuổi con gái một của cảnh sát trưởng Phan, cô là một nàng cảnh sát khiến tên tội phạm nào cũng phải tình nguyện vào tù, nhan sắc của cô đã phải làm cho bao tên tù nhân phải đem lòng yêu mến cô kể cả Hưng nhưng tất cả sau này điều hận cô ngoài Hưng, nàng đem nỗi nhớ nhung cho con trai của Nguyễn Thị nhưng ko được đáp trả lại, và người đơn phương cô là Hưng

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tiếng bước chân với tiếng lẽng kẽng của những chiếc chìa khóa đều đều phát lên
- Huỳnh Minh Hưng! Tiếng nói trầm của tên gác tù nói vọng vào trong, một ánh mắt từ phía trong nhìn ra
- Anh đã được ra tù! Một nụ cười đầy ma mị phát lên, chính thức anh đã ra tù, chính thức nhà nước ko cần phải nuôi anh, ko cần phải nhìn thế giới bên ngoài qua những thanh sắt kia. Hôm nay cũng là ngày họp lớp của Tâm, cô được hẹn đến một quán ăn, mn đã có mặt đông đủ ở đó, khi cô bước vào ai ai cũng nhìn cô với sự nể trọng nhưng cô vẫn ko chú ý chỉ chú ý đến một người là Dũng, người tình cô đơn phương suốt mấy năm qua giờ đã là chồng cả cô bạn thân đáng ghét năm nào của mình là Hương, cô ta đã hứa sẽ đem Dũng với cô lại với nhau nhưng lại trở mặt cướp đi cho đến giờ cô ko nói Dũng cũng ko biết cô yêu anh nhưng phải ngậm đắng nuốt cay thôi, gặp Thục và Ngọc hai người bạn cá biệt của trường ko thân thiết với Tâm nhưng họ rất tốt với cô, vừa thấy Tâm thì hai người họ kéo cô lại ngồi kế bên, Ngọc hỏi han
- Chào nữ cảnh sát! Dạo này có bắt thêm tên nào nữa ko? Tâm cười nói
- Mấy hôm nay ko có biến gì cũng khỏe, còn tiệm xăm của hai người sao rồi? Do từ thuở còn cấp ba, Ngọc và Thục hứa với nhau lớn lên sẽ mở một tiệm xăm để thỏa ước mơ của mình
- Cũng tốt, khách đông lắm! Ngọc vui vẻ nói, Thục hỏi
- Ê! Dạo này còn... Tương tư thằng Dũng ko? Thục vừa nói vừa liếc mắt sang Dũng, Tâm nói
- Ưm... Cũng ko còn nữa! Ngta có vợ rồi cần chi phải đeo đuổi mãi nữa. Giọng cô từ từ nhỏ lại rồi nét buồn đã chiếm một phần khuôn mặt đẹp đẽ của nàng
- Đừng nói mày vẫn còn tha thứ cho cái con cáo già Hương đó nha! Ngọc nói
- Trời ơi! Chuyện cũ rồi mày nhắc lại chi, giờ thì tao cũng đâu có qua lại với nó! Tâm trả lời rõ ràng với cả hai
- Tao ko hiểu sao mà hồi đó mày thân với nó vậy luôn. Thục nhau mày nói Tâm
- Hồi xưa nó đâu có như vậy! Buổi họp lớp diễn ra suông sẻ, mn ai ai cũng nói về công ăn việc làm, gđ của mình. Kết thúc buổi họp, Tâm ra về trước vì công việc nhiều, cô trở về căn nhà riêng của mình chuẩn bị cơm nước rồi ngồi vào bàn làm việc, cô nhận cuộc đt từ Linh trợ lý của cô
- Chị!
- Chị nghe nè Linh!
- Huỳnh Minh Hưng được thả rồi!
-...
- Alo?
- Được rồi cảm ơn em! Tâm vội cúp máy, thảy đt lên giường rồi ngồi xuống thở dài mệt mỏi *bắt đầu quay lại những chuỗi ngày đen tối nữa rồi :v* cô nhìn vào đt một lúc lâu rồi đứng dậy khoác áo lên cầm đt rồi ra khỏi nhà, Tâm lên xe đi đến một nơi. Cô đậu xe ở con đường đan nhỏ ngay ngã 3, bước xuống đi bộ vào con đường nhỏ, nàng quẹo vào khúc cua thì cặp bên tay phải là một căn nhà đơn vị, cô bước vào trong gọi
- Có ai ở nhà ko ạ? Từ bên trong một bà bác đi ra, là mẹ Hưng, bà năm nay cũng chạng tuổi mẹ cô, vừa thấy Tâm bà vui vẻ nói
- Chào con! Lâu quá mới gặp con, vào đi! Tâm cười với bà rồi gật đầu đi vào trong, đây ko phải lần đầu tiên cô đến đây nhưng chỉ là lâu lắm rồi mới trở lại, bà hỏi
- Chắc hôm nay con đến là có chuyện gì đúng ko?
- À dạ đúng vậy, chắc bác cũng đã biết là Hưng đã ra tù!
- Ừm bác có biết rồi, có gì ko con? Bà có vẻ hơi buồn, Tâm nói
- Dạ con qua đây dặn bác là nếu anh ấy có phiền hà gì bác thì cứ gọi cho con.
- Con đừng lo! Nó ko quậy phá gì đâu!
- Dạ vậy thì tốt nhưng mà có chuyện gì ko may thì nói con nhé! Tâm nói rồi đứng lên chào bà rồi ra về, cô vừa đi thì Hưng cũng về nhà, thấy anh bà chạy đến ôm rồi xoa đầu cậu con trai rưng rưng
- Trời ơi Hưng ơi con về rồi! Mẹ nhớ con quá! Hưng mỉm cười nói
- Con cũng nhớ mẹ nữa! Một người đứng bên ngoài cửa sổ đã nghe ngóng và thấy hết mọi chuyện, Tâm thương cho mẹ anh, tội nghiệp hoàn cảnh nhà anh từ khi công ty phá sản nhưng cô vẫn ko có chút gì gọi là cảm tình với anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tâmhưng
Ẩn QC