Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại nhà ba mẹ Winner
Ting.....tong.....ting......tong
Mẹ Winner ra mở cửa
Mẹ Winner : Hai đứa về rồi à vào nhà đi
Uyên Lâm : Ba mẹ con có ở đây ko mẹ
Mẹ Winner : Ba mẹ con trong nhà đấy con vào đi
Uyên Lâm : Vg vào thôi anh
Winner : Uk ( khó chịu )
Winner ko giám phản kháng lại cô ta vì đang có mẹ anh ở đó
Tại phòng khách
Mẹ Uyên : Hai đứa về rồi à vào ngồi ăn cơm lun đi mẹ don ra rồi
Uyên : Vg
Mẹ Uyên : Winner con ngồi vào ăn lun đi
Winner ko nói gì mà ngồi vào bàn
Ba Winner : Bây giờ tôi tính vầy tuần sau cho hai đứa nó đám cưới anh chị thấy sao
Ba Uyên : Đc chứ , tôi mong thằng Winner làm con rể tôi lâu lắm rồi
Mẹ Uyên : Hai đứa thấy sao
Uyên : Đc mẹ

Mẹ Uyên : Còn Winner con thấy sao
Winner : Sao cũng đc
Mẹ Winner : Thế quyết định vậy nha , ba mẹ cũng đã mua nhà riêng cho hai đứa rồi lát hai đứa dọn qua ở luôn đi , đường Xxxx , quận www , nhà số **
Uyên : Vg mẹ
Winner : Thôi con no rồi con về nhà chung trước con soặn đồ lát qua nhà riêng sao
Ba Winner : Vậy lát ai chở Uyên qua đó
Winner : Có tay có chân thì tự đi còn bắt chở cô ta đâu phải con nít ( bỏ đi )
Mẹ Thi : Thôi con đừng buồn nha Uyên tính nó xưa giờ vậy
Uyên : Ko sao đâu mẹ ( sn : anh đc lắm tôi sẽ khiến anh yêu tôi , đừng tưởng tôi ko bik anh còn yêu con Thi )
Winner đi về nhà chung
Tại nhà chung
Winner đi vào nhà
Mon : Sao rồi
Winner : Ba mẹ tao bắt tuần sau cưới
Tup : Gì nhanh vậy
Hailey : Ba mẹ nó làm vậy là để nó quên đi con Thi đấy ( càng nói càng nhỏ dần )
Winner : Thôi tao lên phòng soạn đồ
Nam : Đi đâu vậy
Winner : Ba mẹ tao mua nhà riêng cho tao và cô ta giờ bắt qua ở
Nam : Haizz thôi đi đi
Winner lên soạn đồ rồi đi qua nhà riêng
Winner : Thôi tao đi trước
Cả nhóm : Ukm
Winner đi qua nhà riêng thì đã thấy Uyên đang ngồi ở phòng khách
Uyên : Anh qua rồi à
Uyên : Xách vali lên phòng giùm em đi
Winner : Tay chân cô để làm cảnh à nhắm tay chân ko làm đc gì thì chặc mẹ nó đi
Uyên : Anh dám nói chuyện với tôi kiểu đó à , anh có tin tôi nói ba mẹ anh ko
Winner : Bớt lấy ba mẹ tôi ra hù doạ đi ko cô ko yên với tôi đâu
Winner bỏ đi lên phòng cô ta cũng đi lên theo
Tại phòng ngủ
Winner đi vào cất quần áo vào tủ vừa quay ra thì thấy Uyên vào nên nói
Winner : Cô qua ở phòng khác đi
Uyên : Chị có đúng một phòng ngủ thôi , anh và em phải ngủ chung đấy
Winner : Xây nhà gì có đúng một phòng ngủ , chọc tức điên tôi lên mà
Uyên : Chấp nhận đi là vừa ( cười thầm trong bụng )
Winner : Cô mơ đi tôi mới ngủ chung phòng với cô
Uyên : Vậy chứ anh định ngủ ở đâu
Winner : Tôi sang thư phòng ngủ
Winner cất quần áo vào tủ rồi ôm gối mền đi qua thư phòng ngủ để cô ta ngồi trong phòng một mình
Winner qua thư phòng anh lại bắt đầu lấy rượu ra uống , anh cầm vòng tay của Thi và nhìn rồi khóc anh cũng tháo chiếc vòng của anh ra và bỏ hai cái vòng tay vào một cái hộp và cất vào một góc , anh mở đt lên và nhìn những tấm hình anh và cô đã chụp chung khi đi chơi hay đi du lịch , anh nhìn vào những bức hình và khóc rất nhiều . Anh khi ở một mình đều khóc như thế nhưng khi ở gần mn thì anh luôn mạnh mẹ để mn ko phải lo lắng cho anh
Winner sn : Ba anh hay ba em là người sai , nếu như theo cách em kể thì rõ ràng nếu là anh là người coi đoạn camera anh cũng sẽ nghĩ rằng ba anh là người giết chết ba em nhưng anh nghĩ chắc có người sắp đặt để hại ba anh , anh tin chắc rằng em có tình cảm với anh là thật chứ ko phải lợi dụng như em nói , coi như chúng ta có duyên nhưng ko phận , tại sao anh muốn quên đi em nhưng anh quên ko đc chứ tại sao
Anh ngồi uống một hồi thì cũng ngủ
Bên phía Thi
Cô đi học về thì liền nhốt mình trong phòng ko nch với ai , cô ngồi và suy nghĩ về chuyện của cô và anh rồi nước mắt ko tự chủ mà rơi
Thi sn : Em xin lỗi anh Winner , em thật sự đã yêu anh nhưng em chả làm đc gì khác gia đình anh và em đều có thù với nhau nên chúng ta chẳng bao giờ có thể đến với nhau , đúng là người tính ki bằng trời tính luc đầu em chỉ lợi dụng anh để trả thù nhưng rốt cuộc thì em lại có tình cảm với anh để bây giờ việc trả thù gia đình anh em lại ko đủ can đảm để làm , khi em nghe Uyên nói cô ấy là vk tương lai của anh em đau lắm chứ nhưng em ko làm đc gì cả em mong cô ấy sẽ mang lại hạnh phúc cho anh
Cô ngồi suy nghĩ và khóc một hồ thì cũng ngủ quên
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau vài ngày thì Winner cũng lấy đủ can đảm kể cho cả nhóm nghe về việc này , cả nhóm cũng ko trách gì Thi , Thiner thì ngày nào cũng vậy ít nch cũng chả thấy cười với ai hai người lúc nào cũng nghĩ về đối phương chả quê  đc còn về Uyên cô ta thì lúc nào cũng bám theo Winner làm anh cảm thấy khó chịu
_____________________________
Hết chap 20





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net