T23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi được một lúc thì Sở Sở đi ra để bắt chuyện với Đại Minh.

Sở Sở 29 tuổi, là tiếp thị của khu nghỉ dưỡng riêng của tập đoàn Cao Thị. Cô sống độc thân từ lúc chia tay bạn trai cách đây 3 năm. Gia đình cô cũng ko mấy khá giả, ba mẹ cô vì mắc bệnh đã qua đời, còn cô chỉ sống và làm việc kiếm tiền nuôi đứa e gái mới 9 tuổi.
Chào a.
Chào cô.
Tôi là người gửi tờ giấy cho a.
Cô làm việc ở đây sao.
Phải tôi làm việc ở đây.
Có phải Hạ Vũ kêu cô làm vậy đúng ko.
Ko phải đâu tôi chỉ nhờ e ấy giúp tôi đưa tờ giấy cho a thôi.
Xin lỗi tôi ko muốn làm quen, nếu cô còn nói nhiều nữa tôi sẽ cho người đuổi việc cô ngay bây giờ.
Tôi xin lỗi, tôi chỉ muốn làm quen với a thôi, nếu a ko muốn thì tôi ko miễn cưỡng, tôi xin phép.

Chị sao rồi.
A ấy có vẻ ko thích chị.
Vậy chị cứ cho e số điện thoại đi có gì e sẽ giúp chị.
Có được ko.
Dạ được mà.
Vậy cảm ơn e.
Hk có gì, e đi trước đây.
Tạm biệt.

Hạ Vũ.
Dạ.
E đang làm gì vậy.
E có làm gì đâu.
Đang mai mối cho a đó sao.
E muốn giúp a thôi mà.
Đó là chuyện của a, e ko được xen vào như vậy.
Nhưng e thấy chị ấy tốt mà.
Mới gặp một lần mà e biết người ta tốt rồi sao.
E nghĩ như vậy.
Thật là, Đại Hàn e ấy tìm e đó mau đi đi.
E biết rồi.

Đại Hàn a tìm e.
Ừkm, nãy giờ e đi đâu vậy.
E ở ngoài bãi biển đi dạo, có a hai nữa.
Nhìn e đi, ra ngoài ko chịu mặc thêm áo khoắc vào.
E hk có lạnh mà.
Lại bày trò kiếm bạn gái cho a hai nữa hả.
Sao a biết.
A hai mới nói điện nói với a phải trông chừng e.
E muốn giúp a hai thôi mà.
Nhưng a ấy ko thích, đừng làm vậy nữa.
Dạ.
E đi tắm đi rồi đi ngủ.
Dạ, mà mẹ e.
Mẹ e về phòng ngủ rồi, còn ba a cũng vậy.
Dạ.

Mọi người ngủ một giấc đến sáng.

Chào chị buổi sáng.
Chào a, chắc tụi nhỏ còn ngủ.
Con chào ba mẹ buổi sáng tốt lành.
Sở Sở.
Dạ chủ tịch có gì căn dặn.
Cô vào văn phòng lấy hồ sơ trên bàn cho tôi.
Dạ tôi đi ngay.
Có chuyện gì vậy ba.
Ko có gì, lát nữa con sẽ biết.
Dạ.
Thức ăn sáng của mọi người.
Cảm ơn a, ủa a hai chưa dậy hả ba.
Ba cũng ko biết nữa, sáng giờ ko thấy thằng bé.
Dạ.
Dạ hồ sơ của ông chủ.
Hạ Vũ con cầm hồ sơ rồi đọc thử đi.
Con hả.
Ừkm.
Dạ.

Đọc xong có rất ngạc nhiên và vui nữa.

Ba.
Con vui ko.
Dạ vui, a ba tặng cho e với a một ngôi nhà, với một chiếc xe hơi.
Ba ko cần phải như vậy đâu.
Phải đó ba, a Đại Hàn nói đúng, con thấy tụi con ở chung với ba với a hai vậy là vui rồi.
Cũng phải cho hai đứa thứ gì để làm của hồi môn chứ. Thôi hai đứa cứ nhận đi.
Dạ, con cảm ơn ba.
Đại Hàn mặc dù con sống với ba từ nhỏ nhưng con cũng thiệt thòi nhiều, giờ con lấy vk ba muốn cho con một cái gì đó.
Con hiểu mà ba, ba là người quan trọng nhất với con.
Thôi mọi người mau ăn sáng đi.
Dạ, con mời ba mẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngontinh