7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






"ngươi nói xem,
ta có nên rời bỏ balynrus,
và trở về chốn ngục tù ta đang ngự trị?"

xilesi ngơ ngác nhìn em,
đến nó cũng chẳng hiểu nổi cái ảm đạm của chủ nhân mình,
nhưng gương mặt nó buồn bã,
hai, ba tán lá xoè cạnh bên khẽ cụp xuống như đôi mắt buồn của người thiếu nữ.

"có phải,
nếu chủ nhân đi,
em cũng sẽ mất?

mất đi ánh nắng chan hoà mà em được đằm mình mỗi sáng,
mất đi nguồn nước trong lành em tưới tắm hằng đêm,
mất đi tiếng hót véo von của mấy cô bạn sơn ca điệu đà trên cái cành jix thơm mùi gocky,

có phải không?"

đã gần hai ngàn năm,
nước mắt của loài xilesi tàn khốc lần đầu rơi trước mặt chủ nhân nó,
khi nó đau,
nghĩa là cõi lòng chủ nhân nó cũng đang không ngừng đánh tiếng gọi cầu cứu với thế giới ngoài kia,
rằng,
"hãy nắm lấy tâm hồn mục nát này và gột rửa nó trước khi ngài chạm vào".

xilesi cất đôi cánh non nớt của mình bay lên đến bên vai em, em vẫn không khóc,
không rơi nổi một giọt long lanh nào trên gò má đã tiều tuỵ đi phần nhiều.

đôi bàn tay em chơ vơ trong không trung,
giữa việc giữ lại những nét bút ngài viết cho em và việc phải xoá đi mọi quyến luyến em ôm lấy,
em chẳng biết làm gì hơn,
chẳng biết phải làm sao cho thoả nỗi lòng ấy.

vì cuối cùng,
em cũng chẳng thể cho gã một cái kết đẹp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC