chap 100

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Muzan đột nhiên có cảm giác lạnh gáy, hắn thoáng ngừng nói, nheo mắt nhìn chằm chằm lên phía trên nóc tòa thành rộng lớn, từ sau khi Miyo phản bội và Rimuru thoát khỏi điều khiển, hắn luôn cảm thấy bất an. Yoriichi bây giờ đã chết, nhưng Muzan cũng không được an tâm  bao nhiêu.

“...”

Koukushibo đột nhiên cũng đứng dậy nhìn khắp nơi, hắn dần dần dời mắt lên phía trên không trung, không khí vô hạn im lặng đến bất thường, các tân thập nhị nguyệt quỷ cũng câm nín nhìn chúa quỷ thẫn thờ trước mặt.

“...”

Rầm!!!!!

Người phản ứng nhanh nhất là thượng nhất, hắn chớp mắt nắm lấy cổ của Thượng tứ, trực tiếp ném cô ta xuống một chỗ bị khuất bởi các thanh xà nhà.

Giống như nước trên thiên hà đổ xuống trấn Tama năm đó, âm thanh nổ ra trong sự bàng hoàng của tất cả những kẻ có mặt.

Kim băng đổ xuống như thác lũ điên cuồng, xuyên qua vô hạn  thành lao như sóng triều xuống toàn bộ diện tích của toà thành rộng lớn.

Akaza chỉ kịp đưa tay lên đỡ, Douma không kịp mở quạt bị gió lạnh từ kim băng thổi bay, thượng nhất rút kiếm chém một vòng xung quanh hắn và Muzan, chặn lại phách tâm phóng xuống.

Ước chừng hơn 1 phút, cơn bão này mới dừng lại, khí lạnh mờ mịt che phủ toàn bộ tầm nhìn, Douma tức khắc dùng quạt thổi bay đi một đoạn sương dày đặc, để tất cả những kẻ có mặt nhìn thấy trung tâm của cơn bão điên  cuồng vừa rồi.

Akaza nghiến răng giật phăng những cây kim băng ghim đầy trên người mình ra, vết thương chậm rì rì hồi phục, miệng vết thương đỏ lòm vẫn còn vương một chút tuyết đọng bên trên.

Douma cũng bị ghim như một con nhím xù lông, nhưng vẫn còn tốt chán so với lũ dưới cấp.

Sương trắng còn chưa kịp thổi bay, từ trong màn sương đã lao ra bóng người phóng đến chỗ Muzan.

“ Cái-!!”

Giống như trước mắt hắn bị kéo chậm lại, Muzan trừng trừng mắt nhìn xích lạc kiếm của Rimuru từ từ đâm  vào người mình, ánh mắt bình tĩnh không một gợn sóng vẫn còn in rõ gương mặt ngơ ngác của Muzan vào bên trong.

Rimuru không dao động ,chỉ nắm chặt chuôi kiếm xích lạc, nghiến chặt răng dùng sức ghim kiếm vào hắn, đẩy Muzan về phía sau.

“Này-!!!”

Douma trợn mắt còn chưa kịp phản ứng trước tình huống trước mắt, từ trong đám khói mờ còn chưa kịp tan kia, 4 bóng người như u linh phóng ra,  Douma chớp mắt, giật mình theo phản xạ đưa quạt lên đỡ.

Akaza chỉ kịp liếc mắt nhìn qua hắn liền bị lực đẩy đằng sau ép xuống, trước mắt hắn chính là Akane cầm kiếm chém đến.

“ Gì thế-!!!”

Douma bị Makoto tấn công bất ngờ, lưỡi kiếm  của hắn giống như đang nằm trong từng cơn gió, nơi nào cũng hiện hữu cảm giác sẽ bị chém đến. Douma chớp mắt, nhanh chóng lách đi, vô tình tách xa Muzan.

Thượng nhất không ngoại lệ, 2 người có tốc độ và sức mạnh đứng đầu sát quỷ đoàn là Kiyoshi và Kisame trực tiếp ép sát Koukushibo, thế trận nhanh chóng được hình thành.

Muzan bây giờ hoàn hồn, trực tiếp dùng sức rút mạnh thanh kiếm bị Rimuru ghim trên người ra ném đi, hắn lại nhìn thấy đứa nhỏ kia lại lập tức nhào lên, trên người còn đeo thêm cả một thanh kiếm nữa.

Là kiếm của Yoriichi.

Muzan vừa nhìn liền nổi điên, trực tiếp xuống tay chụp móng vuốt lên đầu Rimuru, cậu ta giật mình nhanh chóng nghiêng người, còn nhấc chân đá thẳng vào bụng của Muzan, chúa quỷ nghiến răng trực tiếp nắm chân của Rimuru ném đi.

Trong vô hạn thành không có gió, nhưng xung quanh Rimuru lại có gió, nguyên linh hình như cũng đã nghiêm túc.

Rimuru nắm chặt tay, gió xung quanh cậu ấy lại bắt đầu nổi lên, đồng thời kéo theo tích nguyệt như dải lụa trắng bay xung quanh Rimuru. Không nói một trời, lại một lần nữa trực diện nhào đến Muzan.

“ Ngươi bị điên à??!!”

Muzan nghiến răng trừng mắt với Rimuru, nhanh chóng đón thêm một lượt tấn công từ cậu ấy, trên người Rimuru bắt đầu hình thành những vết thương do Muzan cào vào, lập tức được tích nguyệt chữa lành.

Con nhóc này làm thật à?

Muzan nhăn mày nhìn Rimuru một lượt từ trên xuống dưới, đặc biệt khi 2 người đối mặt với nhau, hắn xoáy sâu đôi mắt kim sắc rực rỡ kia xem xét từng chút một thay đổi của Rimuru, có lẽ sự ra đi của Yoriichi đả kích không ít đến nó.

Rimuru bất ngờ bước hụt một chân, Muzan trừng mắt lập tức xuất hiện trước mặt cậu ấy, bàn tay lạnh ngắt kia lập tức chộp lấy cổ tay Rimuru đè mạnh xuống, tay còn lại dùng sức bóp chặt cổ của Rimuru đè xuống.

Nhưng Rimuru bất ngờ thả rơi nhật luật kiếm, chỉ một khoảnh khắc ánh mắt Muzan dời theo thanh kiếm, cậu ta dùng chân đá ngược lên cổ  họng của hắn, chúa quỷ không bị đá trung hoàn toàn, tay của Rimuru được một giây buông lỏng, chớp mắt trực tiếp cào lấy mạch của hắn, mạnh mẽ kéo ra.

Máu liền tứa ra tung tóe, nhưng chúa quỷ quay đi lại phục hồi ngay lập tức, hắn vặn tay của Rimuru xuống, một tiếng rắc văng lên, một đoạn xương thậm chí nhô lên khỏi cổ tay của cậu ấy.

Rimuru không lấy một tiếng kêu đau, tích nguyệt huyền diệu quấn quanh cổ tay của Rimuru, cậu ấy đá nhật luân kiếm lên, ngay lập tức chém vào chúa quỷ, hắn nhăn mày... lập tức buông Rimuru ra.

“...”

Mặt Rimuru dính máu, sắc mặt lại còn lạnh tanh hơn cả  hắn, đôi mắt trong suốt bình đạm nhìn thẳng vào Muzan, thời khắc này dường như người đáng sợ nhất ở vô hạn thành không phải là chúa quỷ.

Rimuru và Muzan là chiến trường dai dẳng, còn lại... chính là chiến trường tàn nhẫn của sát quỷ đoàn.

Akane vẫn theo như kế hoạch ban đầu, áp Akaza tách ra xa với Douma và thượng nhất, hắn giống như lời của Rimuru nói, sẽ không tấn công cô.

Nhưng sẽ không kéo dài được bao lâu, ngay khi thượng tam xuất hiện suy nghĩ đổi người với thượng nhị hoặc thượng nhất, cô ấy sẽ chết chắc.

“ Hoa thiên kính vũ”

Akane và Rimuru dần như vung kiếm cùng một lúc, ngũ thức của kiếm kĩ lấy mềm mại làm đầu, biến hóa nhanh chóng tựa như hoa nhan sớm nở tối tàn, ban ngày mềm dịu, ban đêm mãnh liệt sắc bén.

Cô ấy khẽ lướt ánh mắt qua Rimuru, thế giới trong mắt bây giờ của Rimuru dường chỉ có cậu ta và Muzan, vậy nên bọn họ cũng sẽ cố gắng, ít nhất cầm chân được bọn chúng.

Tất cả bọn họ đều sẽ như thế.

Kiyoshi và Kisame dám chắc thượng nhất vẫn còn chưa dụng hết lực kiếm của hắn, vậy nên 2 người họ mới còn đứng ở đấy, nhưng thế thì sao, chỉ cần kéo dài thời gian cho Rimuru, chỉ cần như thế thôi...

“ Cửu trọng ngục”

Dồn sức vào tay cầm kiếm, tựa như sức nặng ngàn cân giáng xuống đầu , Yoriichi từng có vài lần va chạm với Kisame bằng sức lực thuần túy cũng phải kinh ngạc vì lực tay của anh ấy, bọn họ nhiều lần đánh nhau đến tê rần cả tay cũng không dừng lại. 

Kisame thường dùng những nhát kiếm dứt khoát mạnh mẽ đến kinh người ấy đánh Rimuru ngã ra đến nỗi không thể cử động, anh ấy cũng là một trụ cột, sức lực tất nhiên vượt trội.

Kisame  cứng rắn mạnh mẽ, Kiyoshi vẽ huyễn lôi thức như lôi điện chớp tắt trên bầu trời, tốc độ này vốn không thể xuất hiện ở một con người.... nhưng Kiyoshi làm được.

Koukushibo thoáng thay đổi biểu cảm nhìn 2 người bọn họ phối hợp với nhau phóng tới trước mặt hắn, thượng nhất khẽ liếc nhìn Rimuru đeo bám Muzan ở đằng kia, trong đầu không khỏi chấn động.

“  Các người lại cùng con nhóc kia gây sự gì ở đây? Muốn chết phải không?!”
Kiyoshi không trả lời, Kisame nhanh chóng quét chân ở phía dưới, lôi trụ vung kiếm từ đằng sau lên tách 2 người bọn họ ra, còn tự mình tiến lên.

Rầm!!!

Rimuru lăn xềnh xệch dưới mặt đất, vai phải rách một mảng lớn, máu tuôn ra không ngừng.

Muzan nheo mắt nhìn nguyên linh chuyển động dần mãnh liệt xung quanh nó, không khỏi nảy ra hoài nghi.

Không tới giây sau, một lượng lớn phách tâm rung động hình thành trong không khí, bắn liên hồi về phía Muzan.

Rimuru biến mất, chớp mắt xuất hiện trong đống kim băng đó, rút kiếm chém vào cổ hắn, vết chém thoáng nóng rát, kim băng lạnh ngắt giống như xuyên qua tàn ảnh của Rimuru rồi đâm vào người hắn.

Rất lạnh...

Giống như máu bị đông cứng lại, Muzan dùng bàn tay bị kết băng đập vào người Rimuru, lại một lần nữa ném người ra. Cậu ấy vòng tay cấu chặt lấy gáy của Muzan, 2 người bọn họ giằng co không thôi.

“...”

Mãnh liệt như gió nổi, nhưng đến nhanh đi nhanh.

Rimuru nằm dưới đất không động đậy, hai mắt mở lớn đau đớn dần tan ra. Máu loang dài trên mặt đất lẫn với băng tan, tựa như tấm gương chiếu lại gương mặt u ám của đứa trẻ.

Nhóm sát quỷ đoàn cầm chân vật lộn đau đớn với kẻ thù đùa giỡn, nắm chặt thanh kiếm như sợi tơ chiến thắng mãi mãi không buông.

Rimuru khẽ chớp mắt nhìn mặt đất hồng rực, lại nhìn đầu ngón tay cào trên mặt đất đến mòn nát da thịt của chính mình...

Chậm rãi nắm chặt lại.

Muzan nheo mắt nhìn Rimuru đứng dậy, hắn cũng biết thừa cậu ta sẽ không dễ dàng nằm ở dưới đống máu đó, bò từ trong đống thi thể ra để thấy được ánh mặt trời là quá khứ của Rimuru, là hiện tại của Rimuru...

Cũng là tương lai của Rimuru.
..........................

Đây là tín hiệu cho việc Jolly vẫn đang cố gắng theo đuổi ‘ Mong ước của ta’, vẫn đang rất mong chờ sẽ hoàn thành nó trong tương lai.
Cũng là một cơ sở dành cho mọi người rằng Jolly sẽ không từ bỏ nó.
(p/s : Không phải trôn trôn đâu nha!!)
Tạm biệt mọi người.
Chúc mọi người có một tuần đầy năng lượng và may mắn ◉⁠‿⁠◉


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net