Ê, Tao Nhớ Bồ Tao Quá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại một cái tiệm bán quần áo nếu không muốn chấp nhận nó là một cái shop chà bá. Ở đấy có 4 con người đang đứng lựa đồ. Biết 4 người đó là ai không ? Dễ lắm một ông chủ Yoon, hai nhân viên của ông chủ Yoon và một nhân viên của anh chủ Choi, tôi nói vậy các cô hiểu hông :) Nhìn mặt ngơ ngác vậy chắc là không hiểu rồi ha. Túm lại là có Jeonghan, Wonwoo, Seokmin và Mingyu á. Mọi người thắc mắc là tại sao có Jeonghan nhưng lại không có Seungcheol à, đơn giản là vì anh ta ngủ nướng ở nhà rồi nên hông có đi được. Nói giỡn thôi, do gia đình có công việc nên Seungcheol cho nhân viên nghỉ làm một bữa để về nhà ba mẹ giải quyết công việc nhưng mà hiện tại anh ta đang ngủ nướng ở nhà của ba mẹ là thiệt nha.

Như đã nói ở phần giới thiệu 2. Minghao là một sì-tai-lít cho anh em nên việc anh em đến mua đồ ở chổ mình làm thì Minghao ra lựa và giới thiệu đồ cho anh em là điều dĩ nhiên. Nhưng mà bữa nay mặt Minghao kì lắm kìa, không được vui cho lắm, nhìn mặt ỉu xìu như cái bánh bao chiều vậy á. 4 người kia thấy vậy liền hỏi thăm cơ mà gặng hỏi cỡ nào thì Minghao cũng hổng trả lời, miệng cứ bảo " em không sao, không có chuyện gì hết á ". Mà cái mặt như đưa đám thì ai mà tin.

Nên là 4 người kia quyết định làm chuyện gì đó cho em nó vui nhưng đời đâu như tưởng tượng, Minghao cứ ỉu xìu quài. Cả bọn cũng bứt rứt lắm chứ quyết định ở lại ngồi nói chuyện vs Minghao.

" Nè Minghao mày cười lên cho tao vui coi ". Seokmin vừa nói vười lấy tay kéo khoé miệng Minghao lên.

" Minghao là bông hướng dương của ai nè ". Rồi nghe câu này cũng biết là của ai rồi phải không.

" Của anh Jeonghan ". Tiếng Minghao trả lời nhỏ xíu à, mà đã vậy âm lượng còn nhỏ dần nữa chứ.

Bỗng có tiếng chuông điện thoại, hoá ra là của Jeonghan. Anh liền nhấc máy lên nghe thì mới biết mấy thùng hoa anh đặt đã được gửi tới trước tiệm nên anh phải chạy về mà nhận hàng.

" Nè mấy đứa, anh có công chuyện nên phải đi. Wonwoo đi với anh, Seokmin với Mingyu ở lại coi an ủi hỏi thăm Minghao nghe chưa ".

" Hai người cứ việc đi đi, để em với Mingyu ở lại cho ".

" Ừ quên, Seokmin à nào về nhớ đem đồ của tụi anh về nha ".

" Dạ ! ".

" Minghao à, tụi anh về nha ". Wonwoo chào Minghao, trước khi đi còn không quên xoa đầu em nó một cái.

Ờ thì cái cảnh đó đã lọt hết vào mắt của Mingyu. Mingyu tức lắm á nhưng mà hổng làm được gì hết nên là Mingyu tức hơn. Thế là sau khi hai người kia đi thì Mingyu quay sang hỏi thăm bạn mà mặt thì không mấy thân thiện cho lắm.

" Thằng kia, mày có chuyện chi á thì phải nói, mày làm sao rứa, nói mau". Mingyu à, hỏi thăm thì cũng phải bình tĩnh từ từ. Hỏi người ta mà thiếu điều muốn nhai đầu Minghao là sao??

" Haizz....tao nhớ bồ tao quá ".

" -.- ". Hai con người kia khi nghe xong kiểu.

" Chỉ có như vậy mà từ sớm tới giờ mày ủ dột vậy á hả? ". Seokmin không giấu nổi sự ngạc nhiên kèm tức giận khi thằng bạn mình nói như vậy.

" Chứ sao. Bây nghĩ thử coi, ổng đi từ hai ngày trước tới hôm nay vẫn chưa chịu về. Thử là bây xem, bây có nhớ không ? ".

" Xin lỗi chứ tụi tao không có bồ ok ?".
Lòng hai đứa kia cũng đau lắm chứ, tự nhiên Minghao chọt vô nỗi đau chưa có bồ tụi nó chi.

" Thế anh Jisoo hoặc anh Wonwoo mà đi như vậy, vắng mặt mấy bữa như vậy tụi mày nhớ không?". Minghao cũng đâu vừa, cũng khịa ngược lại hai đứa bạn của mình.

" Chòi, mày nghĩ sao vậy? Có chứ, đương nhiên là nhớ rồi ". Seokmin à, trả lời kiểu gì mà câu trước câu sau vã nhau đôm đốp vậy.

" Mà ổng đi đâu mà lâu thế ". Ừ, lòng vòng nãy giờ Mingyu mới dắt vô được trọng tâm nè.

" Ổng dắt học sinh của ổng đi thi võ ở tận Jeju lận ".

" Ờ ổng đi lâu vậy cũng đúng, phải đi trước bữa thi để tập vợt rồi giao lưu các thứ nữa mà ". Seokmin cũng chịu khó giải thích cho bạn mình nghe lắm nha.

" Thôi đừng buồn, hông mấy xin anh Jisoo nghỉ một bữa đi. Tụi tao dắt mày đi chơi, ok hông? ". Sáng kiến hay đấy Kim Mingyu.

" Ừm, để tao xin ".

Mà phải công nhận nha, anh Jisoo vừa hiền mà còn dễ tính nữa. Minghao gọi điện xin nghỉ một cái là cho liền rồi còn kêu giao cho nhân viên giữ tiệm đi rồi có gì tí ảnh qua quản lí. Thế là sau khi gọi điện Minghao phải đem đống hồ của 4 người mua đem đi cất trong tủ của tiệm rồi ba đứa tung tăng đi chơi.

Nói đi thì cũng phải nói lại, sau khi tốt nghiệp ra trường rồi thì cả đám ai cũng phải lo đi kiếm việc làm, mà có được việc làm ổn định rồi thì càng bận bịu hơn khi công việc ngày càng nhiều lên. Rồi dần dần cả đám cũng ít có những buổi gặp mặt hay tụ họp đi chơi vì công việc quá bận rộn đi. Chẳng hạn như hôm nay nè, 4 người lâu lâu được bữa rảnh hẹn nhau đi mua đồ mà được chút thì Jeonghan với Wonwoo liền phải quay về tiệm để giải quyết mấy thùng hàng. Nhưng chung quy lại cả đám vẫn giữ một mối quan hệ anh em thân thiết với nhau. À không, phải gọi là xem nhau như gia đình luôn ấy chứ.

Rồi quay trở lại với ba thanh niên kia. Chà lâu rồi đồng niên không tụ họp, nay được dịp nên trông ba đứa vui vẻ đi chơi chưa kìa. Minghao cuối cùng cũng chịu cười rồi nha, cười tươi lắm luôn. Hai đứa kia thấy bạn mình tươi lên nên tụi nó cũng bớt lo được chừng nào. Ba đứa hết ghé chổ này lại tạc vào chổ kia, ăn uống no say rồi lại đi mua sắm này nọ. Ba đứa đi từ chiều đến tối luôn, nhìn lại đồng hồ thì tá hoả gần 10h rồi. Trễ lắm luôn rồi á, ba đứa đi chơi mà quên luôn giờ giấc. Thế là ba đứa vội vàng chạy về tiệm của anh Jisoo lấy đồ rồi sau đó lấy xe chạy về nhà.

Khổ nhất là Seokmin phải đem đồ về cho hai ông anh kia, mà cũng hên có Mingyu xung phong đưa đồ cho anh Wonwoo nên cũng đỡ. Cơ mà cũng không hẵn là đỡ tại nhà anh Jeonghan hơi bị xa luôn á mà còn ngược chiều với đường về nhà của Seokmin nữa. Huhu Seokmin khóc đây :((

Thế là kết thúc một ngày.

2 am

Group chat: 97line

Ếch 🐸: Tụi mày, tao ko ngủ đc !!!

Cún 🐶: nàm sao đéi?

Ngựa 🐴: Chiện chi, nói nhanh cho tao ngủ mày :))

Ếch 🐸: Tụi bây có thể nào giả vờ quan tâm cho tao vui đc ko ಥ‿ಥ

Ngựa 🐴: Chồi ôi bạn tui, bạn làm shao dậy, có bị dì ko ???

Cún 🐶: Ôi emiu của anh, em bị dì, nói đi anh nghe nè. Em ko nói anh lo lắm á, anh đau tim lắm!?!?

Ếch 🐸: Giả trân quá bây 😑

Cún 🐶: moẹ, kêu tụi tao quan tâm thì tụi tao quan tâm còn đòi dì nữa !

Ngựa 🐴: Đc voi đòi 2 bà trưng hả ಠ︵ಠ

Ếch 🐸: Yahhh hai thg quỷ, tụi bây tụ lại ăn hiếp tao à 😠

Ngựa 🐴: Ừa rồi shao, nàm dì đc nhao!

Cún 🐶: Nhon nhào nhô :)

Ếch 🐸: IMMA !!!

Ngựa 🐴: Ôi HaoHao iu quý của tao

Cún 🐶: Có dì bình tĩnh từ từ giải quyết <3

Ếch 🐸: 🖕Im nghe tao nói

Ngựa 🐴: rồi nói đi

Ếch 🐸: ...

Ngựa 🐴: gòi sao hông nói !

Ếch 🐸: ...

Cún 🐶: Ơ hay thg này, nhây riết quen thân mậy -_-

Ếch 🐸: ...

Ếch 🐸: mịa bọn mày, từ từ để tao type

Ếch 🐸: Hối quài sao tao type !!

Ếch 🐸: IMMA cho bây giờ

Cún 🐶: Vâng đại ca cứ tự nhiên =))

Ếch 🐸: Chuyện là ó....

Ngựa 🐴: Sủa nhanh mày !?!!

Ếch 🐸: 😑

Cún 🐶: Im đi mặt ngựa

Ếch 🐸: Thật ra, chuyện này tao muốn nói từ trước rồi mà sợ nên hông dám nói.

Cún 🐶: Chuyện dì mà mày nghiêm túc vậy

Ngựa 🐴: Lại còn chấm câu nữa

Ngựa 🐴: Nói đi tụi tao nghe

Ếch 🐸: Tao nói tụi bây đừng giận tao nghe

Cún 🐶: Gòy, hứa ko giận

Ếch 🐸: phan! Đợi tao tí

Ếch 🐸: Tao đi vệ sinh cái hì hì

Ngựa 🐴: Tổ cha mày, đi lẹ đi !

A few moment later

Ếch 🐸: Ủa rồi bây đâu rồi

Cún 🐶: Con nè má !!!!!

Ngựa 🐴: Thần thiếp đây ạ

Ếch 🐸: Rồi vậy tao nói nha

Cún 🐶: Nhanh lên

Ếch 🐸: Ê, tao nhớ bồ tao quá à !

Ngựa 🐴: Đó là lý do mày ko ngủ đc ??

Cún 🐶: Có phải vậy ko Haohao ???

Ếch 🐸: Đúng rùi đúng rùi, chòi bạn bè hiểu nhau ghê 🤭

Cún 🐶 đã off
Ngựa 🐴 đã off

Ếch 🐸: Ơ ! Tụi mày...

Ếch 🐸: Mịa nó lũ ôn thần 🖕

Ếch 🐸 đã off





Hết gòy. Pái pai 👋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net