Vì anh là lính cứu hỏa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hà Tĩnh vào hè nóng rực quá đi em
Cả một tháng nay đất trời như đổ lửa
Mưa ở đâu sao không còn thấy nữa
Chỉ thấy tin về lửa cháy nhiều hơn.

Bỏ bát cơm vừa bới nửa lưng
Con cá bẻ đôi, quả cà cắn dở
Mặc vội bộ đồ lấm lem chưa kịp giặt giũ
Kẻng đã rung rồi chân mau bước lao nhanh.

Chiếc xe màu lửa rạo rực khúc quân hành
Anh băng băng tiến về phía trước
Bỏ lại sau lưng bao nỗi niềm xuôi ngược
Bát cơm nguội dần, canh chưa cả kịp ăn.

Bỏ lại sau lưng những nét băn khoăn
Mẹ già chờ con, trẻ thơ khóc bố
Người vợ thương chồng suốt ngày lam lũ
Hòn Vọng Phu nào khắc họa trái tim đây?

Một buổi chưa xong thì chiến tiếp một ngày
Ngọn lửa thiên nhiên không thắng được ngọn lửa trái tim anh rực cháy
Anh gục xuống rồi nhanh chân đứng dậy

Tiếp tục lao vào biển lửa trùng vây.
Mọi người chạy ra các anh lại vào ngay
Hơi nóng, khí độc và cơn đói lắt lay
Chẳng thể ngăn nổi nhiệt huyết trong anh
Đang cuồn cuộn trào dâng, đang cuồn cuộn chảy.

Anh nhìn xuống dưới cánh rừng
Hơn 100 hộ dân phấp phỏng lo âu, mỏi mòn chờ đợi
Di tản cả rồi mà lòng vẫn ngóng trông
Anh nhìn lên, cầu vai anh đeo tươi thắm màu hồng

Và anh lại lao vào, nguy hiểm hóa hư không
Mẹ yêu ơi! Đừng ngóng, đừng trông
Con sẽ về thôi khi lửa hồng ngừng đỏ
Khi mẹ của bao người được ngủ giấc ngon say

Sáng đến rồi em yêu em có hay?
Anh thèm mỳ tôm và gói bánh hura quá!
Nước uống ư? Hãy mang thêm nhiều nữa.
Đồng đội anh cũng mệt lử cả rồi.

Lửa đã tắt rồi mừng quá em ơi
Anh dù mệt nhưng lòng vui khôn tả
Ăn cái bánh kem, uống thêm ngụm nước lã.
Anh lại lên đường nào có sá chi.

Đồng đội anh trên chiếc xe cứu hỏa
Đã bao giờ có giây phút bình yên
Ngày mỗi ngày mồ hôi anh vẫn đổ
Anh quen rồi: lính cứu hỏa mà em!

Sáng tác: Luân Lợi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net