Một lần nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Tình yêu ư ? Liệu tôi có thể tin vào nó nữa không ? Sau bao nhiêu lần đổ vỡ , sau bao nhiêu tổn thương . Liệu tôi có thể yêu lần nữa ?
     Tôi là Lâm Hạ, một học sinh cấp 3.Đối với tôi quãng thời gian này là thời điểm đẹp nhất thời học sinh của tôi vì tôi có tất cả mọi thứ , bạn bè , kết quả học tập tốt , kỉ niệm đẹp. Nhưng thứ duy nhất tôi chưa từng trãi là tình yêu. Tình yêu ? Không nghe thôi tôi đã không muốn thử . Đối với tôi , tình yêu như là một ly cà phê sữa vậy , tình ngọt tuy cũng đắng,mà tôi thì lại chẳng thích cà phê sữa. Tôi đã từng suy nghĩ như vậy , cho đến khi anh xuất hiện

Cuộc sống của tôi vốn yên bình , nhưng vào tối đó mọi thứ đã trở nên loạn nhịp

Trong lúc tôi đang nằm lướt facebook như mọi ngày , thì bất ngờ nhận được một lời mời kết bạn,tôi đồng ý.Sau khi đồng ý được ít lâu , tôi nhận được tin nhắn , đó là tin nhắn của người bạn mới tôi vừa kết bạn.Anh ta tên Nhất Trung , lớn hơn tôi 1 tuổi và là đàn anh chung trường tôi.Tôi và anh nói chuyện rất vui vẻ , trong cuộc trò chuyện tôi có đề cặp đến game . Xong tôi và anh hẹn nhau giờ chơi game cùng.Sau đó, tôi chào tạm biệt anh để đi công việc.

Tối đến, tôi và anh chơi game như đã hẹn. Đây là trận đầu tôi chơi cùng anh , cũng là lần đầu tôi chơi tựa game này.Tuy tôi chơi không giỏi nhưng anh vẫn tận tình chỉ tôi cách chơi. Hai chúng tôi chơi vui vẻ cùng nhau đến tối và sau đó tạm biệt nhau đi ngủ.Sau hôm đó tôi và anh nhắn tin với nhau thường xuyên hơn.Tôi chỉ xem anh là bạn và tôi đã vạch sẵn ranh giới ngay từ đầu và tôi cũng không có bất kì tình cảm nào với anh.Nhưng lúc nghe tin anh sắp đi xa , tôi khóc. Tôi chẳng hiểu vì sao lại như thế nữa , con tim tôi nhói lạ thường.Phải chăng tôi đã yêu anh ? Suy nghĩ đó thoáng qua trong đầu tôi , nhưng tôi đã nhanh chóng gạt bỏ , với tôi " tình yêu " là một thứ rất phiền phức và tôi cũng chẳng muốn dính líu tới nó.Tôi nghĩ rằng thật ngu ngốc khi có tình cảm với người ta chỉ qua vài dòng tin nhắn.

Sau một thời gian chúng tôi nhắn tin với nhau , tôi và anh quyết định hẹn gặp nhau

Nơi chúng tôi hẹn gặp mặt là một sân bóng rổ ở một trường đại học . Lần đầu nhìn anh , tôi ấn tượng về cách ăn mặc của anh , tuy đơn giản nhưng lại rất thu hút người nhìn . Tôi và anh cùng nhau đi bộ đến sân bóng rổ , trên đường đi chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ , thỉnh thoảng còn đùa với nhau. Lúc đi với anh , tim tôi đập như muốn nhảy ra ngoài.Tới sân , anh nói
- Đợi anh xíu nhé. Anh chạy đi đâu đó . Mười phút sau anh trở lại , tôi đứng hình trước anh . Anh mặc bộ áo bóng rổ trắng , nó càng làm anh thêm quyến rũ và thu hút . Ngay giây phút này , con tim tôi đã thật sự loạn nhịp vì anh.
- Này . Anh lay tôi
- A...à... vâng. Tôi chợt giật mình
- Cầm đi , lại đây anh dạy cho em cách chơi. Anh đưa bóng cho tôi.Tôi đón lấy trái bóng chạy lại chỗ anh. Anh dạy tôi cách ném bóng , cách tưng bóng và một số kĩ thuật. Dáng vẻ anh hướng dẫn tôi , dáng vẻ anh nói , anh cười , tất cả đều làm tôi mê mẩn.

Đã hơn 5 giờ chiều , tôi và anh đã thấm mệt . Chúng tôi cùng nhau đi về.Sau khi về đến nhà tôi tắm sạch sẽ , rồi nhảy lên giường nằm lướt facebook như thường lệ . Nhưng tại sao tâm trí tôi cứ nghĩ đến anh ? Tại sao cứ nghĩ đến anh tim tôi lại đập nhanh đến vậy ? Tôi đã yêu rồi ư ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net