Chương 1-7 : Bằng Chứng Giả Mạo Và Lời Nói Dối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô Giáo Mĩ Thuật Lỡ Lời

1 buổi tối đầu hạ, để điều tra 1 vụ án, cảnh sát trưởng đã tới thăm nhà cô giáo mĩ thuật tên Mary. Cô sống trong căn hộ độc thân sang trọng tại tầng cao nhất của khu chung cư.

"Xin cô vui lòng cho biết vào khoảng 3 giờ chiều qua, cô ở đâu?" Vị cảnh sát yêu cầu cô đưa ra bằng chứng ngoại phạm.

"Tôi đang ở tầng thượng vẽ tranh. Chính là bức này." Mary đưa cho cảnh sát trưởng xem 1 bức tranh sơn dầu đặt trên giá vẽ. Đó là bức tranh vẽ cảnh tầng thượng nhìn lên khách sạn Sky. "Tôi bị tai nạn giao thông nên phải nằm viện 3 tháng, tôi mới ra bệnh viện hôm kia. Từ hôm qua đến nay tôi chỉ chú tâm vextranh. Làm thế vừa để giải khuây, vừa tranh thủ tắm nắng nhân mấy ngày trời nắng to."

"Thảo nào da mặt cô đen dạm đi, chắc là do phơi nắng. À, bây giờ mấy giờ rồi nhỉ? Tôi quên mang đồng hồ" Viên cảnh sát thản nhiên như không quay sang hỏi Mary.

"6 giờ rưỡi!" Mary liếc nhìn đồng hồ đeo trên cổ tay trái mình rồi đáp. Bàn tay trái của cô trắng trẻo nõn nà như búp măng, những chiếc móng tay thanh mảnh sơn màu hồng phấn rất bắt mắt. Cô thấy viên cảnh sát nhìn chằm chằm vào tay mình, liền lo lắng hỏi: "Tay của tôi làm sao à?".

"Ngay cả tôi cũng bị mấy ngón tay thanh thoát của cô hút hồn. Cô thuận tay phải à?" Viên cảnh sát vừa chăm chú nhìn tay cô vừa trả lời.

"Vâng, nhưng sao ạ?" Mary nghi hoặc đáp lại.

"Cô đã tắm nắng 2 ngày trời mà bàn tay trái không hề bị sạm đen nên tôi thấy hơi kì." Viên cảnh sát nghi ngờ trả lời.

"Vì tay trái của tôi bưng khay trộn màu cho nên không bị sạm đen." Mary nói giữa chừng, đột nhiên thấy há miệng mắc quai, vội vàng im bặt.

Các Bạn Có Biết Tại Sao Mary Lại Như Vậy Không, Cái Này Chắc Hẳn Mấy Họa Sĩ Sẽ Rõ Lắm Này.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net