Quyển 1 - Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đàm Đệ bị cue, không thể lặn đi được nữa, chỉ có thể nói: "Hả?"

Nhìn thấy câu trả lời đơn giản như vậy, bạn học C nhịn không được nói: " Tương truyền đàn chị An vô cùng dịu dàng và thân thiện, thầy cô và bạn học đều yêu quý chị ấy. Cùng là một nhân vật truyền kỳ như nhau, sao mà Đàm ca lại lạnh lùng như vậy chứ!"

Bạn học A lập tức trêu chọc: " Cậu thì hiểu cái gì? Đàm ca như vậy là giả bộ lạnh lùng!"

"Môn ngữ văn của tớ đều là rút ra từ kinh nghiệm học tập của đàn chị An." Đàm Đệ kéo lại chủ đề.

Bạn học A có chút bất ngờ: " Thật hay giả vậy? Từ hôm nay tớ cũng phải học tập đàn chị An."

Bạn học B trả lời: " Cậu học theo đàn chị An cũng chả có tác dụng gì ha ha ha đầu tiên cậu cần có não."

Bạn học A đáp trả: " Tớ làm sao lại không có não? Cậu mới không có não ý."

Bạn học C lại kéo lại chủ đề: " Chúng ta không phải đang nói về đàn chị An sao, làm sao hai cậu lại cãi nhau rồi?"

Đàm Đệ nhìn mấy người bọn họ cãi nhau một hồi, vui vẻ nhếch khóe miệng, im lặng chờ đợi đoạn sau.

Bạn học C: " Tớ nói cho các câu nghe một bí mật độc nhất vô nhị mà các cậu tuyệt đối không biết, các cậu cũng nhìn thấy rồi, đàn chị An rất giàu, gia cảnh vô cùng tốt, hơn nữa xinh đẹp như vậy, đương nhiên cũng không thiếu người theo đuổi, mấy người trong nhà không có tiền thậm chí không dám theo đuổi chị ấy."

" Chính là nam sinh học cùng khóa với đàn chị An, nam thần dương cầm trong mắt nữ sinh, đến bây giờ vẫn có một nhóm người hâm mộ nhỏ, tên là......" .

Bạn học A lập tức tiếp lời: " Nhạc Lẫm!"

Bạn học C: " Đúng, chính là Nhạc Lẫm. Nghe nói anh ta theo đuổi đàn chị An ba năm đều không không theo đuổi được, sau đó lại theo đàn chị An đi Hàng Châu, báo danh vào học viện âm nhạc Chiết Giang. "

Bạn học B: " Còn tưởng cậu nói cái gì, cái này thì có gì độc nhất, đây không phải là chuyện mọi người đều biết sao?"

Bạn học A: " Đúng vậy!"

Bạn học C: " Không phải, trọng điểm còn ở phía sau. Không cần tớ nói, các cậu đều biết tốc độ thay bạn trai của đàn chị An rồi chứ? Có thể nói là một chàng trai sẽ không bao giờ cùng chị ấy xuất hiện trước mặt mọi người lần thứ hai. "

Bạn học B: " Cái này thì đúng thật."

Bạn học C: " Vậy các cậu nghĩ xem, đàn chị An thay bạn trai thường xuyên như vậy, mà Nhạc Lẫm kia cũng là muốn sắc có sắc, muốn tiền có tiền, muốn tài có tài, có thể nói là rất hoàn mỹ, thế sao lại không thể cùng anh ta yêu đương chút chứ?"

Bạn học A nghi hoặc hỏi: " Vì sao?"

Bạn học C tiếp tục nói: " Nghe nói khi đó đàn chị An bị quấn lấy đến phát phiền, thái độ lúc từ chối anh ta rất tệ, lí do chính là chị ấy có người trong lòng rồi, hơn nữa chị ấy thích người nhỏ tuổi hơn. "

Bạn học A càng khó hiểu, " Vậy đàn chị An sao lại thay bạn trai nhanh như vậy?"

Bạn học B chợt hiểu ra: " Nó cậu ngốc còn không chịu nhận, đương nhiên là chị ấy bị tổn thương nên mới chơi đùa bụi hoa như vậy. "

Bạn học C: " Chính xác."

Đàm Đệ vốn dĩ muốn nghe bọn họ nói về mấy chuyện vụn vặt của An Ngộ, không nghĩ là lại nói đến chuyện Nhạc Lẫm, anh giai kia thật ra cũng chả xuất sắc gì, An Ngộ làm sao mà thích anh ta được chứ? Hơn nữa anh ta trông cũng không đẹp trai lắm, An Ngộ sẽ không đồng ý. Nói đến việc An Ngộ thay bạn trai như thay áo, ai biết là thật hay là giả, người giống như An Ngộ sẽ không chơi đùa bụi hoa! Cô có thời gian đều dùng để học tập, sao có thể bỏ ra nhiều thời gian để yêu đương với đám con trai. Hơn nữa lại còn bị tổn thương, mình cũng không hiểu nổi cái này, lẽ nào thật sự có khả năng này sao? Nhưng mà An Ngộ tốt như vậy, ai lại muốn làm tổn thương chị ấy....

Nghĩ đến đây tim Đàm Đệ chợt lạnh đi, nhìn những tin nhắn trong nhóm.

" Thì ra là như vậy."

" Nữ thần như đàn chị An mà cũng bị tổn thương sao?"

......

Đàm Đệ khẽ nhíu mày, rồi đáp lại: " Đều là tin đồn, đừng coi là thật."

Bạn học C đang định phản bác, nhưng nghĩ lại cảm thấy cũng đúng, cậu ta cũng là nghe nói vậy, mặc dù có khả năng nhưng cũng không chắc chắn, nên đáp: " Nhưng cũng không chắc lắm, tớ cũng mong là đàn chị An không bị tổn thương."

Lời vừa nói ra, hai cậu bạn kia cũng đồng tình. Trong lòng bọn họ, đàn chị An là nữ thần vô cùng xuất sắc, đương nhiên là không mong chị ấy phải chịu tổn thương.

Chủ đề này cũng kết thúc, nhưng trong lòng của Đàm Đệ lại để lại chút nghi ngờ. Tình cờ, cậu biết được ước mơ của An Ngộ là thiết kế công nghiệp của Thanh Mỹ, vì vậy cậu tin chắc rằng An Ngộ nhất định sẽ thi làm nghiên cứu sinh ở đó. Vừa hay bản thân cũng muốn đi , cuối cùng cũng được học cùng một trường, Đàm Đệ đã rất nóng lòng, bắt đầu mong chờ cuộc sống đại học.

Cho dù An Ngộ không nhận ra Đàm Đệ , nhưng cũng không mảy may cảm thấy cậu bé đang nhìn mình chằm chằm có chút kì quái, trong lòng chỉ nghĩ là bởi vì mình quá xinh đẹp. Hơn nữa cậu nhóc này thực sự giống một con búp bê sứ tinh xảo, quá đẹp trai quá đáng yêu đi, vì vậy An Ngộ không nhịn được cười chào hỏi cậu, còn vươn tay ra véo má cậu. Ai ngờ một người không thích đụng chạm như Đàm Đệ, sau khi An Ngộ buông tay lại nở nụ cười thật tươi với cô, hai lúm đồng tiền nhỏ ngọt ngào, thật sự làm An Ngộ xiêu lòng.

Khi đó đi cùng với An Ngộ còn có người phụ trách của tổ chức Lego, nhưng trong mắt Đàm Đệ chỉ nhìn thấy An Ngộ, cũng không chú ý đến anh ta. Lúc đó người phụ trách nhìn thấy sau khi An Ngộ véo má Đàm Đệ, đứa nhỏ không nhưng không tức giận, mà còn cười với cô. Anh ta lập tức không giữ được bình tĩnh nữa, Đàm Đệ đã học ở đây mấy năm rồi, tính tình đứa nhỏ này như nào anh ta đều biết rõ, sao đối với em họ mình lại không giống nhau?  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net