c1-c5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHương 1

Trong cuộc họp hằng năm của đài trung tâm tin tức Minh Châu, Hình Minh đánh lão Trần.

Lão Trần, Trần Lập Nam, chủ nhiệm đài trung tâm tin tức Minh Châu, trong tay đang nắm quyền sinh quyền sát của hai chương trình 'hot' nhất đài Minh Châu, việc trong ngoài gì cũng đều phải thông qua lão, là kẻ biết nịnh nọt, khúm núm, cũng như có thù tất báo. Sự việc này rất nhanh đã trở thành chủ đề nóng lan truyền khắp công ty, cuộc họp hằng năm này được miêu tả sinh động như hiện trường án mạng, hầu như tất cả mọi người đều nghĩ rằng lần này Hình Minh coi như xong đời rồi, ở đài Minh Châu này ngoại trừ đài trưởng Ngu Trọng Dạ, thì không một ai dám đắc tội với lão Trần, càng khỏi nói đến đập hẳn chai rượu vào đầu lão như thế.

Mà thật sự nếu kể ra thì, lão Trần cũng coi như là Bá Nhạc của Hình Minh, không có lão Trần, Hình Minh như con thiên lý mã không thể ở đài Minh Châu hô mưa gọi gió như bây giờ được.

(Bá Nhạc vốn là bậc thầy am hiểu về ngựa, qua vóc dáng, ngoại hình có thể tìm kiếm và biết được đâu là Thiên Lý mã.)

Đài Minh Châu từ khi thành lập đã lấy tiêu chí "Cầu chân" (yêu cầu sự chân thật) mà phát triển, bao nhiêu năm rồi vẫn luôn dựa theo tiêu chí đó để đưa tin, những năm gần đây mới xuất hiện nhiều các chương trình giải trí trên TV do nhu cầu của người xem. Nhắc đến đài Minh Châu, không thể không kể đến hai chuyên mục đang hot nhất hiện nay, một chương trình tên là "Minh Châu kết nối" chuyên bình luận các loại tin tức, ngày đầu phát sóng đã được rất nhiều người trong giới khen ngợi, cứ thế phát triển như ngựa không ngừng vó đe dọa các chương trình tin tức khác của tỉnh, thậm chí là của cả quốc gia; một chương trình khác có tên "Duyên tới là em", là chương trình làm quen và tìm hiểu nhau, người được mời đến đây đều được tuyển chọn kỹ càng, nhân vật nam thì phải lịch thiệp, biết cách ăn nói, còn nhân vật nữ thì phải biết hát và nhảy, vả lại chương trình có những câu chuyện rất cảm động, vì thế ngay ngày đầu phát sóng đạt mức rating cao nhất trong các chương trình chiếu cùng khung giờ đó, rất nhanh đã nổi tiếng khắp cả nước.

Hai chương trình, một thì xây dựng được tên tuổi, một lại thu được lợi nhuận, chiếm vị trí hàng đầu trong ngành, khiến cho không ít người trong nghề đỏ mắt ghen tị, dựa vào cái gì mà trên đời này danh tiếng cùng lợi nhuận đều rơi vào hết trong túi đài Minh Châu.

Vì tìm kiếm khách quý thích hợp cho chương trình "Duyên tới là em" tổ sản xuất đã hợp tác với một số người mai mối hôn nhân nổi tiếng, đặt cho một cái tên mỹ miều hơn là "người đi săn hôn nhân", mấy người này chuyên phụ trách "nằm vùng" ở các cửa hàng bách hóa, hoặc các nơi cao cấp hơn, cùng với đôi mắt của diều hâu săn thỏ, không làm việc gì khác, ngoài tìm người.

Vì thế mới có chuyện,chọn trúng Hình Minh ngay ở trên đường cái.

Hình Minh là người phương nam, nhưng dáng vẻ lại giống người phương bắc, da dẻ trắng trẻo, môi mỏng, sống mũi thẳng, hơn nữa thân lại cao một mét tám lăm, không cần để ý đến hoàn cảnh, đứng ở nơi nào cũng như hạc giữa bầy gà.

Người đi săn này không nghĩ ngợi nhiều, lập tức lao đến, bắt chuyện với Hình Minh, sau đó hỏi cậu có muốn tham gia chương trình không.

Lúc đó, Hình Minh đang cùng với bạn gái đi dạo phố, bạn gái cậu là fan trung thành của "Duyên tới là em", Hình Minh cũng bị cô rủ rê lôi kéo xem qua mấy lần, mà thực ra trong lòng cảm thấy chương trình này rất vớ vẩn, phía sau màn hình kia là một đám người ôm khát vọng tiến vào cái vòng giải trí luẩn quẩn, trước mặt hàng trăm triệu khán giả kể chuyện tình sử của mình, trăm chuyện đau lòng muốn nói lại còn giả bộ xấu hổ, cuối cùng cố nặn ra chút nước mắt cùng thề non hẹn biển. Thế là kết thúc happy eding~~

Hình Minh học đại học chuyên ngành là y học lâm sàng, có khi còn tiếp xúc với người chết nhiều hơn với người sống, đối với chuyện này không hề hứng thú, mà bạn gái cậu lại nóng lòng muốn thử, người săn tìm này cũng là một tên thông minh, biết nắm bắt thời cơ vội vàng ra giá khuyến mãi "mua một tặng một", cả hai người bọn họ có thể đồng thời tham gia.

Qua vài vòng phỏng vấn, bạn gái cậu xui xẻo ở vòng cuối cùng bị đạo diễn đánh trượt, nhưng Hình Minh lại thuận buồm xuôi gió thông qua, trực tiếp thu hình tại trường quay.

Trong thời gian diễn tập, người sản xuất chương trình không hài lòng lắm với biểu hiện của Hình Minh—— cậu rõ ràng làm việc qua loa đại khái, khi nên cười thì không cười, nên nói thì ít lời, biểu hiện rõ ràng là bằng mặt không bằng lòng, cả người như đang ở trong trạng thái lơ lửng không quan tâm gì. Dưới trướng người sản xuất chương trình có rất nhiều người phù hợp yêu cầu, mỗi người đều mong muốn tham gia chương trình để làm bàn đạp sau này, người nào cũng nghe lời răm rắp, vì vậy không ít lần khuyến khích đạo diễn thay đổi người.

Lúc đó cũng nhờ có giám chế chương trình là lão Trần ở đó, chỉ từ xa liếc mắt nhìn Hình Minh một cái, liền ra tay dẹp tan nghị luận của mọi người, nhất định phải cho cậu vào chương trình. Lão nói cậu quá đẹp, không cần quan tâm cậu hợp hay không hợp, chỉ cần đứng đó không nói lời nào cũng được, rating chương trình chắc chắn sẽ tăng lên mạnh mẽ!

Sự thực chứng minh biểu hiện của Hình Minh khiến tất cả mọi người bao gồm cả lão Trần đều phải tròn mắt kinh ngạc, nụ cười đa tình, nói năng lưu loát, khiến cho người dẫn chương trình dù đã được đào tạo chính quy, kinh qua không biết bao nhiêu tình huống cũng phải ngây người như phỗng, phản ứng của mọi người trong trường quay bùng nổ, chương trình phát sóng sau đó cũng đạt kết quả xưa nay chưa từng có.

Mấy ngày sau Hình Minh nhận được điện thoại của lão Trần, lão Trần nói mình có kế hoạch tìm một người dẫn chương trình ngoại cảnh cho "duyên tới là em", theo ý kiến của mọi người trên internet, trong lòng đã có ứng cử viên.

Bởi vì chương trình "duyên tới là em" này, trong thời gian ngắn Hình Minh đã tích lũy được lượng lớn nhân khí, thân là người đang nổi trên mạng, cậu cũng không cố làm ra vẻ, thân là người mới vào nghề, cậu cũng không cố gắng trèo cành cao, khiến cho hầu như tất cả mọi người trong đài đối với người trẻ tuổi này khen ngợi không dứt miệng, cho là cậu khiêm tốn, thành khẩn, có thái độ nhưng không khiến người ta ghét, có tài năng nhưng không tự kiêu.

Nhưng chẳng ai nghĩ tới, Hình Minh lại không tận dụng mọi thời cơ để trở thành MC chính thức của chương trình "duyên tới là em", mà chủ động yêu cầu rời khỏi chương trình giải trí chuyển sang chương trình tin tức, đảm nhận một chức phóng viên quèn của chương trình "Minh Châu kết nối".

Phóng viên, chưa nói đến chuyện đãi ngộ so với làm MC của chương trình đang "hot" kia khác nhau một trời một vực, nếu như không thể cùng đài Minh Châu ký hợp đồng, thì không thể coi là nhân viên của chương trình được.

Theo lý thuyết, người như Hình Minh không xuất thân từ con đường chính quy, trong chương trình giải trí lúc trước diễn trò thì mới đi đường tắt mà thành danh được, nhưng cậu đã chứng minh cho mọi người thấy năng lực của mình, học lại từ đầu kiến thức về phỏng vấn tin tức, ghi âm đưa tin về các thông tin chuyên ngành, chỉ trong vòng một năm, cậu từ một phóng viên mờ nhạt không có chỗ đứng trong đài Minh Châu dần dần trở thành người ưu tú nhất, thậm chí còn được lão Trần tiến cử, thay thế vị trí dẫn chương trình "Minh Châu kết nối" của một nữ đồng nghiệp đang tạm thời nghỉ để sinh em bé.

Mới đầu, đối với sự tiến bộ của Hình Minh, lão Trần cảm thấy vừa thoả mãn lại vừa đắc ý, dù sao thì không phải ai cũng có ánh mắt nhìn người chuẩn như thế, từ hàng trăm hàng vạn người chỉ cần liếc mắt một cái lại chọn trúng được con thiên lý mã này, thế nhưng lão cũng không ngờ tới vấn đề lại bắt nguồn từ đây.

Lão Trần là tổng sản xuất của "Minh Châu kết nối", vị trí mà Hình Minh thay thế, là của người dẫn chương trình đài Minh Châu, đương gia hoa đán, Trang Lôi.

Trang Lôi là một người cực kỳ xinh đẹp, nhưng không có tật xấu của mấy người đẹp như ỷ lại hay quát tháo mọi người, nghe nói lúc mới vào đài, cô thu phục lòng người bằng nụ cười ngọt ngào, tác phong cởi mở, chỉ trong vòng mấy tháng đã khiến cho mọi người đều yêu quý, dễ dàng củng cố vị trí của mình.

Trang Lôi trên danh nghĩa là cháu ngoại của lão Trần, nhưng thực tế có thể là tình nhân của lão ta, tin tức chính xác thì chưa thể kết luận được, ở trước mặt lão Trần mọi người cũng không dám ho he nửa câu, sau lưng lại không ngớt đàm tiếu về Trang Lôi.

Ấy thế mà Hình Minh lại không giống mọi người căm tức hay ghét bỏ gì cả, mặc dù là nhân viên mới nhưng cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì, đài Minh Châu như một thế giới giải trí thu nhỏ, nước sâu mà đục, so với chương trình "duyên tới là em" mà cậu làm việc trước đây, trung tâm tin tức này cũng bẩn thỉu, hỗn loạn không kém, không ít người sẵn sàng cùng lãnh đạo hoặc nhà tài trợ sử dụng quy tắc ngầm; hơn nữa ai cũng có chí riêng của mình, lão Trần đã hơn năm mươi tuổi, người cao mét bảy, đầu đã hơi hói, tóc muối tiêu, trên người còn có mùi đặc trưng, người như thế mà Trang Lôi còn có thể dũng cảm hiến thân, cũng thực sự không thể coi cô không làm mà hưởng được.

Có thể Hình Minh thật sự không muốn làm loại chuyện này, mà không thể nói là không muốn được, có lẽ cậu xem thường nó. Chớ nhìn lúc cậu mới vào đài Minh Châu cả ngày cố làm ra vẻ, mày từ mắt thiện, thực tế từ nhỏ cậu đã rất lạnh lùng thẳng thắn, không thích sự yếu đuối cũng như ghét sự thất bại, trong trường học cậu thuộc top những học sinh xuất sắc nhất, mà mọi người sau lưng đều gọi cậu là "Ice prince" .

Sau này, Trang Lôi kết hôn với một hoạt náo viên trong đài Minh Châu tên là Lâm Tư Tuyền, một người là đương gia hoa đán xinh đẹp động lòng, một người là tổ trưởng hoạt náo viên phong độ ngời ngời, quả đúng là trai tài gái sắc, ông trời tác hợp cho. Trang Lôi mang thai bảy tháng sau đó nghỉ phép về nhà chờ sinh, nhưng "Minh Châu kết nối" lại không thể dừng được, lão Trần muốn tìm một người vừa có năng lực lại không nhân cơ hội cướp đoạt vị trí này, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy Hình Minh do một tay lão cất nhắc là thích hợp nhất.

Chờ khi sinh xong, dáng người cũng khôi phục lại bình thường, Trang Lôi trở lại trường quay nhưng không nhìn thấy một ai quen mắt cả, cô không nghĩ tới mình mới nghỉ có vài tháng, ấy thế mà các thành viên nòng cốt trước kia từng hợp tác với mình đều không còn nữa, bị thay thế hết rồi.

Chuyện này cũng tựa như chuyện một nha đầu mới được động phòng đòi soán quyền đại phu nhân, Trang Lôi vội chạy đến tố cáo với lão Trần, lão Trần lúc đầu không để ý lắm, chỉ coi đây là chuyện vụn vặt có thể dễ dàng giải quyết —— nhưng lão không thể ngờ tới thái độ của Hình Minh lại cứng như chặt đinh chém sắt, cậu nói bây giờ "Minh Châu kết nối" do người họ Hình này quyết định rồi, không trả, không cho.

Lão Trần bấy giờ mới tỉnh ngộ, nghĩ lại khi đó Hình Minh tuyên bố với mọi người trong đài sẽ đổi mới lại chương trình "Minh Châu kết nối", chính lão là người giơ cả hai tay để ủng hộ, nhưng lão không ngờ rằng bắt đầu từ thời khắc đó Hình Minh đã nhen nhóm ý nghĩ phản nghịch, móng vuốt đã bắt đầu lộ dần, trong mắt lão cậu thiếu niên khiêm tốn, biết điều trước kia cùng tên khốn khiếp này không phải cùng một người, cậu ta cứ im lặng mà ngấm ngầm hành động!

Trong cuộc họp hằng năm của trung tâm tin tức, lão Trần tức giận đến mặt phát xanh, tay run rẩy, cầm chén rượu trong tay, đi đến bên bàn của Hình Minh, trước mặt mọi người mắng cậu té tát. Lão mắng cậu là loại người khốn khiếp lấy ân báo oán, qua cầu rút ván, là tên đê hèn xấu xa, quỷ kế đa đoan...

Hình Minh mới vừa nhận được bằng khen "Mười tốt hằng năm của trung tâm tin tức", đường làm quan rộng mở, đối với hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào nơi này, từ đầu tới cuối đều mỉm cười đáp trả, ghi nhớ hết trong lòng.

Biết bình sinh lão Trần không vượt qua được bốn chữ "Tửu sắc tài vận", cho nên Hình Minh đã mang đến đây một chai Lafite 82, hiện tại trong cốp xe còn đang để hai chai nữa, dự định sau khi cuộc họp hằng năm này kết thúc sẽ tặng cho lão. Cậu tạm thời không muốn đối đầu với lão Trần, người này lòng dạ không lớn, tầm mắt không rộng, chỉ dựa vào mấy lời nịnh hót vỗ mông ngựa thì làm sao thể ngồi vững vàng ở vị trí chủ nhiệm của trung tâm tin tức Minh Châu này, chỉ sợ sau lưng nhất định còn có nguyên nhân khác.

"Xế chiều hôm nay cháu đã xin lỗi anh Tuyền rồi, chỉ trách cháu làm việc không nhìn trước ngó sau, không đặt mình vào hoàn cảnh chị Lôi suy nghĩ một chút, mong chủ nhiệm đại nhân đại lượng, không tính toán với bọn trẻ chúng cháu..."

Hình Minh mỉm cười rạng rỡ, có chút lấy lòng thay lão Trần rót đầy rượu vào chén. Lão Trần mắng cũng đã sướng miệng, trong lòng bực tức đã giảm đi phân nửa, mà phỏng chừng do rượu kích thích, lão không nhượng bộ, lại cậy già lên mặt giơ cánh tay lên, chỉ vào mặt Hình Minh, lão nói, người trẻ tuổi phải hiểu được cách làm người, đừng tưởng bản thân lừa gạt người ta mà không ai biết, ba cậu trước kia là phạm nhân cưỡng gian ——

Lão Trần còn chưa dứt lời, một chút ký ức ghê tởm đã nhanh chóng hiện lên. Hình Minh không chút nào do dự cầm chai rượu Lafite trị giá 50 ngàn kia đập thẳng vào đầu đối phương.

Chương 2

Edit & Beta: Direct Kill

Lão Trần bị đánh đến vỡ đầu chảy máu mà ngã trên mặt đất, xe cảnh sát cũng được gọi tới.

Người trong đài vội vàng đưa lão đi bệnh viện cấp cứu, vết thương dài 7 cm, khâu mười hai mũi.

Trong phòng bệnh lão Trần thế mà lại tỏ thái độ rộng lượng, nói chuyện với cảnh sát cũng có chút mặt mũi của người có ăn có học, không thể hiện thái độ thâm cừu đại hận gì, chỉ nói là do say rượu gây chuyện, giải quyết riêng với nhau được.

Sự việc sống chết mặc bay, tiền bồi thường một chữ cũng không đề cập tới, mọi người ổn định lại tâm trạng, vui mừng đón năm mới.

Nhưng trong lòng Hình Minh thì rất rõ ràng, bề ngoài càng gió êm sóng lặng, thì bên trong lại càng sóng ngầm nguy hiểm. Lão Trần là người thích ra tay ngầm, những năm gần đây, nhiều người tự cho là mình có chút khả năng khó chơi đều chết ở trong tay lão, không đánh mà thắng, dễ dàng bôi xấu đối phương, làm tan nát sự nghiệp, làm cho vạn kiếp bất phục.

Lão ta thủ đoạn không từ, nhưng cậu cũng tự tin nắm rõ thủ đoạn của lão Trần trong lòng bàn tay.

Mười giờ sáng, kết thúc kỳ nghỉ lễ dài hạn, Hình Minh bước vào cao ốc của đài trung tâm tin tức Minh Châu, phát hiện bầu không khí hôm nay so với ngày thường hoàn toàn khác biệt.

Người trong trung tâm dường như cố gắng tránh xa cậu, gặp mặt cũng không tươi cười chào hỏi như mọi ngày, khi cậu vừa quay người đi thì lại ở sau lưng xì xào bàn tán.

Hình Minh mắt điếc tai ngơ. Ông đây quen rồi.

Người trong đài chú ý đến chuyện của cậu, cậu tất nhiên sẽ để ý. Giống như thời đại học, cậu đã quen được các bạn nữ sinh nhìn ngắm với ánh mắt ái mộ, sống lưng lúc nào cũng thẳng tắp, mắt không nhìn ngó hai bên, đón nhận tất cả sự ái mộ cùng ý dâm, bây giờ cậu cũng biểu hiện tâm trạng bình thản ung dung, nguyện ý tiếp thu tất cả sự phê bình cùng chỉ trích.

Cậu biết chương trình "Minh Châu kết nối" đã xảy ra vấn đề, cũng biết lão Trần lúc này đang ở trong phòng làm việc của đài trưởng, nghĩ cách đuổi cậu ra khỏi đài Minh Châu.

Chủ nhiệm thẩm định cùng phòng thẩm định đã nhất trí thẩm duỵêt thông qua chương trình, thế mà quay đi quay lại giờ đây lại để một mình cậu gánh chịu. Cũng tại cậu lúc trước quá tự tin, muốn tranh thủ cơ hội công tác tại trung tâm tin tức này, không thèm nói chuyện kỹ càng để ký hợp đồng dài hạn, chỉ có tiền lương là coi như không tệ, nhưng lúc nào cũng có nguy cơ bị đuổi khỏi đài.

Toàn bộ sự tình có phải do lão Trần ở sau lưng cậu giở trò hay không còn khó nói, thế nhưng lão Trần chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội này để trả thù, người trong trung tâm tin tức chắc đã nghe ngóng được phong thanh thứ gì đó, chỉ có điều ai cũng đều có chút bất ngờ, chủ nhiệm trung tâm luôn ra tay trong thầm lặng lúc này giết gà lại dùng ngưu đao (dao giết trâu), vì hận thù cá nhân, mà đem sự việc đến tai đài trưởng.

Đài truyền hình là thế, kỹ năng nghe lời đoán ý phải đạt đến trình độ thượng thừa, thậm chí so với trình độ nghiệp vụ còn quan trọng hơn, bọn họ tránh Hình Minh là sợ dẫn lửa thiêu thân, nhưng tất cả đều đánh giá thấp sự can đảm và quyết đoán của cậu thanh niên này.

Thế giới động vật có mèo bắt chuột, bọ ngựa bắt ve, loài người cũng vậy, vỏ quýt dày đã có móng tay nhọn.

Mặc kệ lúc này lão Trần đang mài đao soàn soạt, nhưng cấp trên của lão còn có một người nữa.

Ông chủ chân chính của đài Minh Châu, Ngu Trọng Dạ.

Hình Minh tự cảm thấy mình và Ngu Trọng Dạ cũng được coi là có quen biết. Mặc dù thông thường cơ hội để gặp đài trưởng của một nhân viên ngoài biên chế đài truyền hình cũng không nhiều lắm, mà cậu gia nhập đài Minh Châu đã được gần một năm, ngoại trừ mấy lần đang làm việc trong phòng tình cờ nhìn thấy, lên tiếng chào hỏi "thầy ạ", thời gian còn lại, nếu tính toán cẩn thận, cậu mới mặt đối mặt trò chuyện với hắn có ba lần.

Lần đầu tiên là sau khi thu hình xong chương trình "duyên tới là em", Hình Minh lần nữa xuất hiện trong đài Minh Châu không phải để gặp lão Trần, mà là đi tìm tổ trưởng hậu kỳ của chương trình—— cậu vừa mới xem lại phần ghi hình mà đài mới phát sóng, âm thanh rất tốt, nhưng có một vấn đề xảy ra đó là kỹ thật viên đã ghi sai tên của cậu khi kết thúc chương trình, trên ti vi ghi là chữ "Hình"(邢) chứ không phải "Hình"(刑), chỉ khác nhau có một chữ.

Hình Minh yêu cầu đối phương phải sửa đổi phần cuối này trong tập tiếp theo.

Tổ trưởng hậu kỳ cảm thấy phản ứng của cậu hơi quá, chuyện bé xé ra to, cười ha hả trêu trọc cậu, nói "Hình" là họ ít gặp, có ghi sai cũng là bình thường thôi, còn nói chữ "Hình" trong tên cậu đọc lên đã ngửi thấy mùi sát khí nồng nặc ("Hình"(刑) trong tên Hình Minh có nghĩa là hình phạt, cực hình), thay đổi như thế cũng hay. Trêu chọc cậu xong liền đứng dậy định cắt bỏ đoạn đó đi, mà không ngờ của cậu thanh niên trước mắt thái độ kiên quyết ngăn cản hắn lại, khiến hắn ta không thể làm được gì.

Phiền anh sửa lại lỗi này, và đưa ra lời xin lỗi thanh minh cụ thể. Lúc nói chuyện Hình Minh hơi nhếch khóe miệng, dùng từ cũng rất khách khí, nhưng đối mắt lại nghiêm nghị sắc bén, như có sức mạnh uy hiếp vô hình khó nói nên lời.

Mọi người dần dần vây quanh xem chuyện, tất cả đều là nhân viên đài Minh Châu, ai cũng nhìn cậu chằm chằm. Bỗng chốc bầu không khí trong đài truyền hình trở nên khác thường, rõ ràng bên ngoài vẫn bình thường nhưng bên trong lại sóng ngầm mãnh liệt, lâu dần, con người đều học những sinh vật trong rừng kia, phải học cách che giấu chính mình để tồn tại trong xã hội này. Nhưng tên nhóc này lại khác biệt như thế.

Cậu ngồi đây hiên ngang, áo sơ mi trắng như tuyết tựa hồ không nhiễm bụi trần.

Hai bên đang giằng co không xong, phía sau đột nhiên truyền tới giọng nói ——

"Tôi thay mặt đài Minh Châu xin lỗi cậu, nếu cậu muốn giải thích ở cuối chương trình tôi cũng sẽ đứng ra để xin lỗi."

Không thấy người, chỉ nghe thấy tiếng.

Hình Minh cảm nhận được bỗng chốc tim mình đập mạnh dữ dội, giọng nói của người này vô cùng dễ nghe, vừa rõ ràng lại có độ dày, vừa có mị lực cũng như sự từng trải.

Tổ trưởng hậu kỳ nhìn theo nơi phát ra tiếng nói, lập tức đứng nghiêm, hai mắt sáng rực mà hô lên một tiếng, A, chú Ngu.

Hình Minh từ hai chữ "chú Ngu" này nghe được ba phần kính nể, bảy phần nịnh nọt, trực giác nói cho cậu biết, chức vị của vị "chú Ngu" trong đài này chắc hẳn không tầm thường.

Theo tiếng nói mà nhìn sang —— nhắc tới cũng lạ, người vây xem chuyện vui rõ ràng không ít, nhưng cậu vừa liếc mắt một cái đã nhận ra người vừa nói chuyện với cậu.

Lòng bàn tay cậu hơi đổ mồ hôi, trái tim vừa mới bình ổn lại đập mạnh hơn.

Không phải Hình Minh chưa từng va chạm với xã hội, cậu lớn lên đã đẹp trai, từ nhỏ bên cạnh không thiếu người đẹp với đủ mọi tuổi tác, các cô gái nhìn thấy cậu đều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#đammỹ