Mưa à ! Có phải nỗi cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                                                                                    Những giọt mưa ..... 

                                                                     Cho dù là thưa thớt ..... cũng đã đủ đưa con người ta .....

                                          Về một quá khứ ? Một nỗi đau ? Một nỗi đợi chờ ? Hay kỉ niệm ? ....

Ngày mưa buồn , cũng là ngày mà tôi khóc , tôi thích đi dưới mưa vì sẽ không ai biết là tôi đang rơi lệ ...                                                   

                                 Cơn mưa chiều nay sao vô tình đến thế, ướt lối em về nước mắt khẽ tuôn rơi.

  Cô gái tháng 4 à ? Em hãy để mình được khóc như những cơn mưa, được giận như những cơn bão, vậy được không? Để tôi được chia sẻ với em từng giọt buồn dai dẳng, được cùng em gắng gồng đi qua bao đớn đau. Mọi nỗi buồn sẽ ở lại phía sau. Chắc chắn sẽ như thế. . . 

    Cô gái 16 tuổi , ừ thì ai bảo lớn , ai bảo là vẫn hồn nhiên đẹp đẽ của tuổi trẻ . Cái tuổi ấy , đã quá mất mát , đã quá bị tổn thương hay đã mắc phải sai lầm ... ? 

  Tôi ư , ừ thì cho là mất mát , ừ bị bị người khác xem thường , ừ thì cho là bị tổn thương .... Ai hiểu , ai hiểu được trái tim tôi đang đau giữ dội , đau ... đau lắm chứ , đau như những ngày tháng vừa qua ... Ai quan tâm ? Ai nhìn thấy ? Có ai biết .... biết cái sự tổn thương này ... nó đã lớn như nào .... 

  Hôm đấy trời cũng mưa đấy , nhưng có ai biết cơn mưa trong lòng tôi buồn như thế nào ? Tâm tư ư ? tình cảm ư ? .... Là dối trá , tất cả , tôi ghét bỏ mọi thứ .... mượn cơn mưa để dấu lỗi lòng mình ... Mưa ... lạnh , rát ... nhưng lại là người bạn tri kỉ , rửa trôi đi mọi tâm hồn đang lạc lõng , rửa trôi đi , cái thứ gọi là bụi bẩn trong lòng ... Lòng tôi , không còn cảm giác đau , chỉ duy nhất một chỗ , con tim đã bị mưa xối vào , không ngớt , mưa ư - xót lắm , nhưng mưa không thể làm cho lòng chảy máu , chảy đi bao hy vọng , chảy đi cả tâm hồn tôi ....

----------

           Ngày hôm đấy , xe bus đông người qua lại , à không cũng không nhiều lắm , vì hôm đó mưa .... ai cũng lé chánh , ai cũng ghét mưa rơi , họ cho là phiền phức , cho là bụi bẩn lên người họ ... ? Ai biết , biết mưa cô đơn chừng nào , biết mưa đã giúp con người tồn tại ? Ít nhất là tôi ... tồn tại trong mưa , vẫn là cách tốt nhất .... người ta từng nói , mưa - và nước mắt , chúng giống nhau , cũng vô hồn , cũng tự nhiên mà tuôn khẽ , cũng cho người ta cái - cảm - giác rát nhè nhẹ , cũng tự nhiên bé nhỏ mà làm người khác đau đớn .... Nhưng nước mắt - là do cảm xúc con người , còn mưa - là do nỗi lòng thiên nhiên , ít ai biết được nước mắt và mưa hòa vào ... chỉ làm cho con người ta càng thêm mất mát , nhưng - lại càng được cảm thấy che chở , trong sự cô đơn .....

----------- 

   Cũng vào hôm đấy , tôi đang ngắm mưa qua khung cửa sổ đông người qua chiếc xe công cộng , không hiểu sao , mưa làm cho tôi cảm thấy thân thuộc , yêu mến , hay vì tôi lừa dối nước mắt của lòng mình qúa nhiều lần ... ? Con người cần tồn tại , vậy thì Mưa - cũng - cần -  tồn - tại như thế ....Qua cái khung của sổ ấy , tôi nhìn thấy một bóng người , ừ thì là thân thuộc nhưng cũng quá đỗi xa lạ , yêu ư ? Còn không ? mất ư ? quá nhiều ! Người con trai ấy .. đã lừa dối tôi bao nhiêu lần ? Lừa dối tôi như một sự xỉ nhục ... tại sao ? tại sao tôi phải dấu lòng mình vì một con người - không chung trái tim ? tại sao chứ , sao nước mắt cứ tuôn ? Mặc dù tôi đâu muốn khóc ? Đâu phải là nỗi lòng của tôi ? Mưa thì buồn , lòng tôi cũng lặng chĩu , một cơn mưa mang đi bao nhiêu tâm hồn , mang đi bao nhiêu cảm xúc ... bao giờ mới trả lại , chả lại cho tôi cái cảm giác bình yên , bình yên ấy , có còn , còn tin tưởng ? tin ai , không lẽ lại  tin như những cơn mưa ? lúc rơi ... lúc tạnh ? Tin như thế , chỉ làm cho con người cái cảm giác  ĐAU ........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net