Chap 1: mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 buổi chiều thu gió thổi nhè nhẹ, cảm giác se se lạnh ở những đầu ngón tay, nhìn trời tôi lại cảm thấy thật dễ chịu biết bao, tôi thầm ước năm nào cũng chỉ có 1 mùa thu, tôi yêu mùa thu, yêu bầu không khí ấm áp đan xen chút lạnh lẽo, yêu mùi hương của em mỗi lần gió thoang thoảng lỡ làm thổi bay mái tóc dài đằng sau chiếc khăn choàng em hay đeo. Tôi đã từng yêu mùa thu như thế
  Nhìn mọi người dạo bộ ở công viên, tôi từng nghĩ rằng sao họ có thể khoẻ như thế, bởi 1 phần tôi là con lười chính hiệu, mở mắt ra tôi luộm thuộm kéo tấm rèm mà tôi chẳng bao giờ động đến "xoẹt", ánh sáng làm tôi đau cả mắt và tâm trạng bực mình thầm trách móc, nguyền rủa chiếc rèm. Nhìn bản thân tôi trong gương tôi nhăn nhó thầm nghĩ đến việc cần đi vận động bởi nhìn tôi bây giờ ẻo lả như con gái vậy

Đeo chiếc tai nghe rẻ tiền tôi sắm mấy tháng trước giờ mới có dịp test thử, ra nó không tệ như những lời review, phải đến chục thế kỉ tôi mới vác mặt ra công viên, đi ra ngoài khiến da tôi trắng hơn, hình như tóc tôi cũng đã 3 tháng chưa cắt rồi, tóc chọc vào mắt khá ngứa ngáy khó chịu. Mọi thứ cứ thế trôi nhẹ nhàng, êm ái , bỗng cơn gió mạnh nổi lên khiến từng hạt bụi chỗ đường đang xây dở dang bốc lên bay vào mắt tôi, gió ngừng thổi cũng là lúc tôi nhìn thấy em.
Em tựa như 1 giấc mơ, điềm báo may mắn đã đến bên tôi ngay lúc này, tay em cầm cốc cafe đang uống dở, nhìn em khoác chiếc khăn màu đỏ, đeo đôi giày màu đen đã bị mòn hết đế , còn điều gì giản dị hơn thế ? Vì sao tôi lại cảm thấy tim mất đi 1 nhịp khi vừa thấy em? Điều đã chinh phục được tôi chính là mái tóc, đôi mắt đượm buồn của em. Bật bản nhạc không lời, em nhìn vào xa xăm như có rất nhiều tâm sự gửi gắm hết vào bài nhạc em đang nghe rồi trôi đi mãi mãi. Em như muốn mặc kệ sự náo nhiệt ồn ào của thành phố đông đúc này, tiếng còi xe, tiếng trò chuyện.
Từ hôm đấy ngày nào tôi cũng đi bộ ở chỗ đó để gặp được em.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net