Câu chuyện nhỏ ngoài lề: YZL

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe nói nhà hàng xóm hai hôm trước có vụ sinh nhật cười ko nhặt được mồm nhưng dù sao vẫn lãng mạn, cái cột họ Châu nhà 108 cũng có ý định sẽ làm điều khiến Nguyên nhi nhà mình bất ngờ, đặc biệt là phải hoàng tráng hơn của cái cột họ Lưu nhà 106.

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng ngày mùng 7, Nguyên nhi lại giận dỗi Châu Kha - vô tội - Vũ. Thực ra vụ này cũng nằm trong kế hoạch của Châu Kha - có trăm ngàn cách chọc người yêu - Vũ rồi, chính là muốn em càng xúc động hơn.

Lần này làm có chút quá, em tức đến mức bỏ nhà đi sang nhà 102 ở với bạn em. Đến đêm có Patrick với Lâm Mặc (đương nhiên có cả hai cái cột nhà 102&106) ở bên cạnh đếm ngược sinh nhật với em, Châu Kha Vũ vậy mà đến sinh nhật em rồi vẫn không tới dỗ em. Trương Gia Nguyên vừa tức vừa tủi muốn xem anh định nhây đến bao giờ, em trực tiếp ngủ qua đêm nhà Patrick luôn. Patrick vì thương bạn nên ở lại ngủ cùng bạn. Điều này làm Bá Viễn không thích chút nào nhưng không dám lên tiếng. Lưu Chương vừa mừng thầm vì Trương Gia Nguyên không lựa chọn nhà mình để ăn vạ thì Lâm Mặc cũng quyết định ở lại ngủ với em luôn. Lưu Chương rất muốn khóc nha, không chỉ khác phòng mà còn khác nhà luôn. Sau vụ này nhất định phải xử Châu Kha Vũ, đó là suy nghĩ của Lưu Chương và Bá Viễn lúc này.

Hết buổi sáng ngày sinh nhật, vẫn không thấy bản mặt Châu Kha Vũ đâu, Trương Gia Nguyên tủi thân đến sắp khóc rồi. Patrick với Lâm Mặc liền rủ em đi đến một khu resort ở ngoại ô chơi. Resort mùa này có vẻ không có khách, đi khắp nơi cũng chẳng thấy ai ngoài nhân viên. Chơi chán chê đến trời cũng đã tối, Trương Gia Nguyên nhớ Châu Kha Vũ rồi, em bắt đầu lo nghĩ linh tinh, nghĩ anh không còn yêu mình, muốn chia tay,...

Về đến phòng mình, lúc Patrick và Lâm Mặc không ở bên cạnh, Trương Gia Nguyên đã khóc rồi. Sau đó em nghe thấy tiếng chuông cửa, mở cửa ra thấy gương mặt của Châu Kha Vũ, em vừa vui lại vừa giận, liền muốn đóng sập cửa lại. Châu Kha Vũ nhanh chân chặn cửa, sau đó khom người kêu "A" một tiếng.

Trương Gia Nguyên thấy vậy thì lo lắng cúi xuống xem chân của anh, vô thức hỏi anh có sao không. Châu Kha Vũ lại đứng thẳng người dậy, ôm chặt lấy em.

"Nguyên nhi, anh xin lỗi" - Giọng của anh vốn rất hay, giờ nghe lại rất dịu dàng khiến em lại bật khóc.

Lần này là khóc oa oa luôn, vừa khóc vừa đấm vào lưng anh vừa trách anh tại sao mãi không đến vân vân và mây mây. Anh càng ôm chặt em hơn, để vậy cho em đánh. Trong lòng đã tự nhủ rằng không thể làm cái trò này nữa, mạng thật không đáng tin cậy, làm em bé nhà mình khóc là không được rồi, về phải đánh sập cái trang kia thôi.

Đợi em đã ổn định lại, Châu Kha Vũ mới nói xin lỗi lần nữa.

"Anh xin lỗi nhưng anh làm vậy là có lý do nha, chỉ là anh không ngờ lại phải đợi lâu như vậy, bây giờ Nguyên nhi đi theo anh nhé."

Từ khi bước ra khỏi khách sạn, trên đường Châu Kha Vũ dắt em đi đều có nến chỉ đường. Anh dắt em đến một nhà hàng của khu resort, ở đây không có một bóng người đến nhân viên cũng không nhưng đã được bày trí rất lãng mạn, chỉ có một cái bàn ăn ở ngoài ban công hướng nhìn ra sân golf.

Châu Kha Vũ kéo ghế giúp em ngồi xuống, anh cũng ngồi xuống ghế đối diện, bắt đầu bài phát biểu của mình:

"Trương Gia Nguyên, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là từ khi em chưa 18 tuổi nhưng lần sinh nhật 18 tuổi của em lại chưa có anh. Bây giờ anh với em đã ở bên nhau rồi, sinh nhật 19 tuổi của em đương nhiên anh không thể vắng mặt được. Đây là lần đầu tiên anh cùng em đón sinh nhật em, chỉ là phương thức đón mừng lại có nhiều chút sai lầm, anh đã làm em khóc rồi. Anh không giỏi ăn nó, bây giờ anh hy vọng điều này có thể bù đắp lại cho em."

Anh nói rồi nhìn đồng hồ một chút, giơ tay lên búng một cái. Phía sân kia đột nhiên sáng rực lên, những chiếc đèn được xếp thành chữ "Chúc mừng sinh nhật tuổi 19 Nguyên nhi của anh❤️❤️" (bằng tiếng trung). Lúc này, Châu Kha Vũ đứng dậy, vòng qua chỗ Trương Gia Nguyên, nắm hai tay em đứng dậy, nhìn thật sâu vào mắt em, cười nói:

"Bởi vì anh muốn nó đúng 19h nên mới khiến em phải đợi lâu như vậy, anh xin lỗi, chúc bảo bối của anh 19 tuổi vui vẻ, đương nhiên là vui vẻ ở bên anh rồi, tặng em tình yêu nồng cháy này của anh" - Nói đến câu cuối còn cười hở cả lợi.

Trương Gia Nguyên trong lòng rất vui nhưng vẫn làm bộ.

"Em mới không cần, anh đưa quà ra đây rồi nói chuyện tiếp."

Châu Kha Vũ cười cười rồi lại nhìn đồng hồ, sau đó lại ngẩng đầu lên nói:

"1902"

Cùng với câu nói của anh, phía xa xa bỗng vang lên tiếng bùm, em giật mình ngẩng đầu quay ra thì thấy có dòng chữ được bắn lên bằng pháo hoa ở đó.

"Châu Kha Vũ yêu Trương Gia Nguyên rất nhiều❤️"

Lại một đợt pháo hoa nữa được bắn lên: "Châu Kha Vũ yêu Trương Gia Nguyên vĩnh cửu❤️"

Lại thêm một đợt: "Trương Gia Nguyên là của Châu Kha Vũ"

Suốt cả quá trính, Trương Gia Nguyên nhìn pháo hoa còn Châu Kha Vũ nhìn Trương Gia Nguyên, ngắm nụ cười của em, cả giọt nước mắt long lang trực rơi ở khóe mắt em. Hết ba đợt, anh ôm lấy hai má bánh bao quay đầu em đối diện với mặt của mình nói:

"Hết rồi, không còn nữa đâu, nhìn anh nè, người yêu em nè." Lúc này có một giọt nước mắt rơi xuống bàn tay anh đang để trên má của em, Châu Kha Vũ lập tức lau đi cho em.

"Không khóc nữa, khóc nhiều không tốt cho mắt của em và tim của anh." Lời nói và động tác quá đỗi dịu dàng làm em càng muốn khóc to hơn nhưng vẫn nghe lời anh không khóc.

"Châu Kha Vũ anh, yêu em, Trương Gia tiểu Nguyên Nguyên." Châu Kha Vũ nhấn mạnh lại một lần nữa. Trong mắt anh hiện giờ chỉ có em cũng chính là cả thế giới của anh.

Trương Gia Nguyên trực tiếp ôm lấy Châu Kha Vũ òa khóc. Châu Kha Vũ liền hoảng hốt, luống cuống tay chân.

"Ơ em sao vậy, anh thật không giỏi ăn nói mà, lần sau anh sẽ không tin trên mạng nữa..."

Trong lúc anh vẫn đang luyên thuyên, Trương Gia Nguyên ngẩng đầu, nhón chân lên hôn vào môi anh, không tiến vào thêm, chỉ như vậy thôi nhưng lại rất ngọt ngào, được một lúc, em rời khỏi môi anh rồi nói:

"Em cũng yêu anh Châu Kha tiểu Vũ Vũ, yêu anh yêu anh yêu anh yêu mãi mãi về sau." Trương Gia Nguyên nở nụ cười thật xinh tươi với anh bồ. Anh bồ thấy vậy thì lại cúi xuống hôn em chụt một cái.

"Anh muốn nghe nữa."

"Yêu anh" rồi lại một lần chụt, "Yêu anh" cứ như vậy một lần rồi một lần em nói anh lại chụt vào môi em. Kết thúc chuỗi nhí nhố này là một nụ hôn sâu kéo dài thật lâu, mãnh liệt như cảm xúc, tình cảm của hai người bây giờ.

"Ăn xong anh đưa em đi xem quà sinh nhật." Châu Kha Vũ cười dịu dàng sờ sờ mặt em.

"Là gì vậy?" Trương Gia Nguyên vừa nói vừa lấy lại dưỡng khí.

"Bí mật."

"Anh nói luôn đi, không là em háo hức quá lại ăn nhanh rồi đau dạ dày đấy."

"Harley."

"Á? Gì cơ? Cái xe em đang thích đấy á?"

"Ừ, để em ngày ngày đưa anh đi làm, lúc nào đi xe đều nhớ đến anh."

"Thế thì đi thôi ăn uống gì tầm này nữa." Trương Gia Nguyên vừa nói vừa kéo tay Châu Kha Vũ muốn rời đi.

"Không được, phải ăn, để anh gọi người chuyển qua đây là được." Châu Kha Vũ nói vậy rồi em bé kia mới chịu ngồi xuống.

Ở một góc tối xa xa mà gần gần vẫn có thể nhìn thấy mọi chuyện, có 4 người vừa xem vừa đuổi muỗi.

"Chúng ta giúp bọn nó như vậy mà đến bữa cơm cũng không mời." Lưu Chương vừa nói vừa đuổi muỗi giùm Mặc nhà anh.

"Lưu Chương này, em thấy Châu Kha Vũ thật lãng mạn quá đi, không có chi tiết nào là thừa thãi hết, em đếm số nến trên đường rồi là 1314, em còn nghe nói có 520 cánh hoa hồng và 20 quả bóng bay trong căn phòng kia đấy, hôm nay lại còn đặc biệt bao cả cái resort này nữa chứ, vừa giàu vừa tinh tế, thật muốn gả cho cậu ấy nha." Lâm Mặc nghĩ đến sinh nhật mình hôm trước thì liếc qua Lưu Chương.

"Ấy ấy, em nói gì vậy, mấy cái đó em muốn mai anh liền có thể làm cho em hoành tráng hơn thế luôn, chỉ là người ta nghĩ em thích cái tâm hơn thui mà." Lưu Chương tủi thân bĩu môi nói.

Lâm Mặc hôn chụt vào môi Lưu Chương: "Được rồi, em đùa thế thôi, em yêu anh mà."

"Nếu không phải Châu Kha Vũ là anh trai em thì em cũng muốn gả cho anh ấy." Patrick gật đầu tán đồng với Lâm Mặc, không chút để ý nói.

Bá Viễn nghe vậy thì trực tiếp bế ngang Patrick lên.

"Mai liền làm cho em, không cho em nhìn người đàn ông khác nữa, đi về thôi." Patrick cười bất lực ôm cổ anh.

Trong lòng Bá Viễn và Lưu Chương đều đã note thêm một cái nợ của Châu Kha Vũ, về sau báo thù.

———————————
Giống như hôm trước, đây là một chút quà nhỏ nhân dịp sinh nhật Nguyên nhi nha😊
Mình viết chưa được hay lắm, cũng không biết nó có ngọt hay không nữa, mong mọi người enjoy nó😚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net