1.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

những chuyện không phải ai cũng biết

được kể

bởi nguyễn công phượng

1. ừ thì thằng bạn thân của phượng đã thành công cưa được lương xuân trường của nhà nó

2. nghe có vẻ cũng bình thường, chả có gì đặc biệt

3. bởi người ngoài thường bảo là do văn toàn dụ lương xuân trường chứ không thì làm gì có chuyện hắn yêu em . tất cả là do lương xuân trường bị lừa thôi.

4. nguyễn công phượng mỗi lần nghe xong đều cảm thấy buồn cười

5. ai lừa ai ?

6. lương xuân trường không đi lừa người ta thì thôi , ai dám lừa hắn . đúng hơn , là ai lừa nổi hắn .

7. khi mà mỗi một bước đi của nguyễn văn toàn đều là do hắn sắp xếp chứ

8. à đương nhiên , là không thiếu phần của phượng được .

9. đám người mà hôm đó phượng dắt toàn đi thuê là người của lương xuân trường

10. khách sạn hôm đó phượng đặt là khách sạn nhà lương xuân trường .

11. lương xuân trường từng bước từng bước trói người về bên mình . mà đối phương , tức đứa bạn mười năm có lẻ của phượng đây vẫn ngu ngơ chẳng biết gì .

12. tất nhiên là do phượng biết toàn cũng thích hắn . chứ không ngay khi lương xuân trường xuất hiện trước mặt phượng , cậu sẽ chẳng ngại gì mà tặng cho hắn một phát đấm vào mặt đâu .

13. lược bỏ e nờ câu chuyện nhảm nhí trong cuộc gặp mặt giưã hai người , thì kế hoạch rốt cuộc cũng được đề ra .

14. nguyễn công phượng có trách nhiệm dẫn dắt nguyễn văn toàn vào " bẫy "

15. đổi lại , lương xuân trường đồng ý với cậu một điều kiện nho nhỏ

16. nhỏ thôi , thật đấy

và vũ văn thanh

1. ông anh nhà hắn đang thích ai đó

2. vũ văn thanh nhận được tin tình báo là một bạn nhỏ cùng khoa với hắn

3. tin được không ? anh trai playboy kia thật sự thích ai đó sao ? nghe còn khó tin hơn tuyết rơi vào mùa hè

4. nhưng giờ thì đáng tin , khi mà lương xuân trường nằm trên giường

5. vừa nghe điện thoại vừa cười

6. hoá ra là nói chuyện với bạn cùng phòng của cậu bạn mà anh thích

7. " đáng yêu thật đấy "

8. ???

9. khi thanh nhìn thấy anh tắt điện thoại , xong lại quay sang nhìn hắn.  thanh khẽ thấy rùng mình . linh cảm có gì đó chẳng lành , hắn vội vàng chùm chăn lên , giả vờ ngủ

10. nhưng không nhanh được hơn lương xuân trường

11. anh kéo chăn , lôi hắn ra , nói cho hắn nghe về việc anh muốn làm

12. " sao giúp tao không "

13. có thể trả lời không không

14. " nguyễn công phượng ... "

15. ê ê

16. " tao giúp mày giữ nó , thế nào "

17. (╥﹏╥) thành giao

18. thế là vũ văn thanh chính thức thành đồng phạm .

19. lương xuân trường đang say ?

20. ừ " say "

21. nhưng cũng giống say đấy

22. đúng ra là bình thường vũ văn thanh có nhiệm vụ đưa anh về nhà

23. chỉ là hôm nay , chắc không cần đâu nhỉ ?

24. bởi anh cũng có người đưa rồi . mà hắn , cũng còn có mục tiêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net