chap2:Gán nợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*ba tháng trước*
Trong một căn nhà nhỏ sập xuệ có 1đám người mặt đồ đen, nhớ ko nhầm thì đám người này là người của Quế Ngọc Hải .
Từ xa Văn Toàn đã đi làm về từ trong xiêu ̀ thị tiện lợi bước ra ̀ ,gần về đến nhà thì nhìn thấy đám người này ,bik chẳng tốt lành gì liền vội vàng chạy vào nhà. trong đó một tên cầm đầu ra hiệu cho đàn em nhường chỗ cho Văn Toàn vào .
Tên này là sọ gai và cũng là người đc hắn cho đi đòi nợ thay . Đám sọ gai này thì quá quen thuộc với Văn Toàn rồi ,vì ba Văn Toàn thường đến đây chơi đỏ đen rồi thiếu tiền của bọn chúng . Nên 1tháng thì đám sọ gai đến đây hết 5 lần :
- ồ...Văn Toàn đi làm về rồi à
Văn Toàn nhìn thấy bọn chúng thì liền hiểu ra bọn chúng đến đây đòi nợ,Cô liền tiếp lời:
-Món nợ còn lại khoảng chục triệu, cháu cuối tháng này là nhận lương,chú và các anh thư thả cho.
Cả đám nghe vậy nhìn nhau rồi bỗng chốc cười oà, một tên đàn em tóc tai hới sạch, loi lại bá vài cô ,đùa cợt:
-Con bé này ,trông bọn anh tấn tiện vài triệu bạc cũng phải dẫn cả đám đến đòi như này à?Mà em cũng như em gái nhỏ của bọn anh,yên tâm là bọn anh thư thả ,chỗ lâu năm bọn anh còn giảm giá cho haha
Sọ gai bật cười rồi sau cùng nghiêm túc,gã giải thích:
-Văn Toàn món nợ mười triệu kia coi như chú bố thí cho mày ...khổ,làm việc thì đến tối muộn,lương dăm ba triệu mà đi trả nợ hết. Đây nhưng ba mày hôm qua đến chỗ chú Xin vài ván gỡ thua
Văn Toàn nghe đến đây liền hiểu ra vấn đề,chắc chắn là sinh ra món nợ mới ,Cô thẳng thừng hỏi:

-Ông ta nợ bao nhiêu?lại vài chục triệu nữa hay gom góp thành trăm triệu rồi chú?
Sọ gai thở dài ,giả bộ buồn rầu,đáp:
-Haiz,ba con hôm qua đánh chiến lắm,chơi đến tờ mờ sáng,bây giờ nợ mỗi người vài trăm rồi giờ hóa ra nợ hơn tỷ thôi con ạ
Văn Toàn nghe đến liền lảo đảo,đầu óc nghe xong có phần choáng váng,ánh mắt ghét bỏ nhìn ra phía ba mik ,sau cùng cũng không thể làm gì,nổi ức chế nghẹn lên tận họng,hai tay cuộn tròn thành nắm đấm,cấu vào da thịt mình.Sọ gai sau cùng thẳng thắn trình bày:
-Nợ nhiều người,số tiền lớn,bọn chú ko thể thư thả được .Giờ có hai cách:Một là mày trả đủ trong một tuần,hai là ba mày bảo định gán mày cho chú ...Dù gì mày cũng quen thân hội bọn chú,các anh em hay tới đây cũng ko xa lạ con nhóc như mày,chắc chắn đi làm nghề mày ko lo ai bắt nạt,chú giao cho bọn anh kia quản lí mày,ai ức hiếp mày bọn nó lo.
Văn Toàn nghe đến đây liền hoảng hốt,Cô đứng phắt dậy,hai ánh mắt mang hai sắc thái của sự bất ngờ lẫn tức giận .Ba cô lại có thể gán nợ cô như vậy sao?Văn Toàn gần cổ lên xỉ vả người đàn ông mà cô gọi là ba đang ru rú ở một góc ,từ nãy đến giờ lão chỉ bik im lặng như một con cún canh chủ .Sau cùng cô từ chối thẳng thừng lời gạ của sọ gai,vẻ mặt gã ko còn thân thiện như trước.Văn Toàn toan chạy đi liền bị gã kéo vật lại,tay gã nắm lấy búi tóc của cô,gằn lên:
-Mày đừng trách bọn này vô tình,mày trách số phận mày đi,ba mày có thương mày đâu?
Văn Toàn bị giật ngược ra khá đâu,tên sọ gai này hầm hổ cao lớn,gã từng lời chửi bới,còn ba cô cũng chỉ bik im lặng bên góc kia.Bất giác chửi đang hăng ,sọ gai nhìn vào hốc cổ ,chỗ xương quai xanh của Văn Toàn ,một vết sẹo nhỏ hình tam giác gã như hồi tưởng gì đó rồi thả Văn Toàn ra ,bóp mạnh vào bả vai cô, hỏi:
-Nói mau ,vết sẹo này tại sao mày có?bị từ lúc nào,có phải 5 năm trước không?vết dao khắc lên?
Văn Toàn hét lên:
-chú buông ra ,chú làm tôi đâu đấy,tôi ko nhớ gì 5 năm trước
-Từ này trở đi Văn Toàn không có mối quan hệ nào với mày nữa,con bé theo bọn tao,món nợ hôm qua mày rồng lên đi vay,ngay bây giờ tao xóa nợ cho mày.Và từ giờ chở đi mày nhớ lấy,Văn Toàn ko trả nợ cho mày nữa,nếu mày còn đánh cờ bạc và cá độ,có thua có nợ bọn tao ko khách khí
Sọ gai nhìn chằm chằm vào vết sẹo kia rồi ra lệnh cho cả đám rời đi,dĩ nhiên lôi theo cả Văn Toàn,gã lên xe ra lệnh:
-tới chỗ ngài ấy,mau lên

Hết chap 2

Tác giả: hôm nay viết dài thêm cho mm người đọc nek













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net