Trình bác sĩ:))) F*ck

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Nguyệt nói với cô rằng 2 ngày nữa cô có thể xuất viện. Cứ tưởng mọi thứ sẽ xuông xẻ cho đến khi có một người đàn ông bước vào phòng.

Hôm nay là ngày thứ 2 rồi, cô đang ngồi đọc tiểu thuyết thì nghe thấy tiếng bước chân, cô đóan là của con trai, đúng như cô nghĩ, một vị thanh niên bước vào.

Hắn mới mở cửa vào thì đập vào mắt hắn là một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần, mái tóc đen mượt đc cột gọn ra phía sau, trên tay là 1 cuốn tiểu thuyết và đôi mắt thì cứ nhìn chằm vào đó nhưng hắn vẫn có thể thấy đc một đôi mắt to tròn màu tím, hàng lông mi dài cong vuốt, đường mũi cao có chút ửng đỏ ở chóp mũi, đôi môi hồng trái tim, gò má búng sữa, nhìn rất muốn nựng lấy, thoạt nhìn rất đáng yêu trông sáng nhưng hắn nhận ra trước mặt mình là vị tiểu thư chua ngoa lẳng lơ, rất mặt dày và luôn bắt nạt bảo bối của hắn, hắn mới hoàn hồn và cất giọng.

-Lục Phương tiểu thư, người tỉnh rồi ư?

Cô lúc này nới gắp cuốn truyện lại để lên bàn và nhàn nhạ ngước mặt lên, ấn tượng đầu tiên đối với cô là hắn có mái tóc màu nâu bồng bềnh, đôi mắt màu nâu nốt, đường mũi cao chót vót và đôi môi mỏng đầy quyến rũ, làn da trắng tuyết, nhìn thoáng hắn chắc cao cỡ mét 82, trên người mang bộ đồ bác sĩ thì cô đóan ngay hắn là Trình Tuấn, nam phụ thứ nhất. Hắn là viện trưởng của bệnh viện cô đang nằm, tuy mới 22 tuổi nhưng là một người rất tài giỏi, trong tay sở hữu nhìu bệnh viện có tiếng ở trong nước và ngoài nước. Hắn mang đậm nét quyến rũ và trưởng thành, là hình mẫu lý tưởng của nhìu cô gái, nhưng đối với cô, hắn ko hơn ko kép là một kẻ tầm thường ko thể tầm thường hơn, hắn có thể giỏi, nhưng lại hết sức khinh bỉ hắn, hắn có góp sức vào việc giết chết cô, hắn cho cô uống những thứ thuốc hắn chế tạo, hơn 40 loại thuốc độc đều đc hắn cung cấp vào người cô để ' tăng cường sức khỏe' ấy mà. Còn lí do hắn là nam phụ thì đơn nhiên hắn cũng chỉ là bàn đạp cho nam chính mà thôi, chức vị và quyền lực cũng ko bằng nam chủ, nữ chính bạch liên hoa tiếp cận hắn cũng chỉ vì muốn tăng lực lượng đối phó với cô.

Hình hắn

thông minh người đời ngưỡng mộ thế nào thì cũng chẳng khác con chó bị nữ chủ qua mặt. Cô khinh.

-Tôi đã tỉnh, ko cần Trình bác sĩ hỏi thăm, chỉ tốn thời gian của bác sĩ thôi

Cô lạnh lùng nói

-Tiểu thư đừng nói v, tôi là bác sĩ, việc hỏi thăm bệnh nhân là chyện bình thừong.

Hắn nhíu mày vì cách nói chuyện của cô, mới máy ngày ko gặp mà cô đã trên nên lạnh lùng như v, còn cách xưng hô xa lạ kia là thế nào, chẳng phải mỗi lần gặp hắn đều gọi hắn tiếng Trình ca ca sao, tuy gặp cô ko nhìu nhưng hắn chắc cô là thực chua ngoa và lẳng lơ mê trai, hơn hết là nhìu lần gây rối cho mèo con của hắn, thật sự rất chán ghét, nhưng giờ thì thế nào, hay là hắn nhớ sai, hay là người hắn từng gặp và người này là 2 người khác nhau.

-Haha, bác sĩ ko bậm tâm tới tôi lm j, anh cứ đi mà chơi đùa với mèo con của anh đi. Việc khám sức khỏe cho tôi chỉ cần bác sĩ khác là đc.

Cô còn ko biết hắn đang nghĩ j hay s

-Lục Phương tiểu thư, người nói thế là có ý j?

-Hủm, là ý j.... ko phải bác sĩ là người hiểu rõ nhất sao?

Hắn định mở miệng thì cô cắt ngang

-Nếu ko còn việc j thì mời bác sĩ rời phòng, tôi cần đc nghỉ ngơi.

Cô noí với giọng châm biếm

-À đựoc thoi, v tiểu thư cứ nghỉ ngơi, tôi ra ngoài trước.

Hắn ngạc nhiên, đây chẳng phải là đang đuổi hắn sao??

-Ko tiễn

Tháy hắn ra khỏi cửa thì cô giơ ngón giữa ra và phát lên 1 tiếng ' F*ck ' 凸( •̀_•́ )凸

Đợi 1 lúc thì nhỏ bước vào

-Nè Nhi Nhi, có chuyện j vừa xảy ra v, ta vừa tới thì thấy Trình Tuấn từ phòng ngươi đi ra??

-Ko có j, chỉ là chuyện vặt thôi, tiểu khả ái àh, ngươi cho ta xuất viện liền ii, ở trong đây rất ngột ngạt, khó chịu, hơn nữa còn có tên đó, nơi đây thực nguy hiểm. Nha, ngưoi cho ta xuất viện nha nha.

Cô liền thay đổi thái độ, đôi mắt cún con làm nũng với nhỏ và tất nhiên nhỏ đã trúng chiêu liền gật đầu đồng ý. Cô thấy thế liền nhảy cẩn lên ôm lấy nhỏ.

2 người dọn hành lý và rời bệnh viện, trên tầng 3 có người luôn quan sát cô, với suy nghĩ rằng cô đã thực sự thay đổi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trên đường đi, nhỏ đã kể hết mọi thứ cho cô nghe, cô hiện tại đang sống với nhỏ, cha mẹ MN (Minh Nguyệt) mất 2 năm trước nên nhỏ sống một mình, ban đầu rất khó khăn vì ko kíp đc việc, may mắn  đc BN(bảo nhi)  đã giúp một tay, nên nhỏ hiện đang có một công việc ổn định, còn cô sau khi bỏ nhà thì dọn tới sống với nhỏ.

Đc một lát, 2 người dừng trước một căn nhà nhỏ, màu xanh biển là màu chủ yếu. Sân vườn trồng nhìu hoa hồng và hoa cẩm tú cầu. Bên trong căn nhà khá đơn sơ nhưng rất gọn gàng sạch sẽ, có 2 tầng lầu, 1 nhà bếp, 1 phòng khách. Ngoii nhà này quả thật nhỏ hơn nhìu so với nhà trước kia của cô, kiếp trước nhà cô là cả biệt thự to lớn, nhưng rất lạnh lẽo, còn nhà này nhỏ hơn nhưng rất ấm áp.
Cô sẽ quyết định giúp nhỏ có đc cuộc sống tốt hơn.

-Nè Minh Nguyệt, ta chắc chắn sẽ giúp ngươi xây một ngôi nhà thiệt to, ta sẽ thay đổi cuộc sống của ngươi, ngươi sẽ ko thiếu thốn bất cứ thứ j, ta và ngươi sẽ có thật nhìu tiền, ngươi thì cầm đống tiền đó quăng vào mặt từng người trước đây đã sỉ nhục ngươi.

Cô khẳng định nói

-Ngươi... Haha, đc thôi, nếu v thì ta sẽ làm trợ lí của ngươi, ta cũng sẽ giúp một tay, khi đó ta và ngươi có thật nhìu tiền, nhất định cùng nhau đi du lịch khắp thế giới, phải ăn đc tất cả món ngon trên Trái Đất này, haha

- Haha tất nhiên. Chỉ mong ngươi lúc đó ko vì tiền làm mờ mắt, ko vì điều j mà phản bội ta, ta ko muốn xảy ra điều đó đâu.

-Chắc chắn ko. Ta đời này chỉ có ngươi và BN, nhưng BN lại ko còn,  chỉ còn mình ngươi, đời này kiếp này ta chỉ trung thành với ngươi thôi, ta ko giống lũ người kia đau
Nhỏ đưa mắt kiên định nhìn cô mà nói, thái độ rất nghiêm túc
-Haha ngươi nói hay lắm, bạn ta có khác.
Cô bật cừi

-Hihi ngươi từ giờ đến lớn phải nuôi ta đó nha

-Sẽ nuôi sẽ nuôi, ta chỉ sợ ngươi lúc đó lấy chồng liền bỏ ta một mình. Hic hic lúc đó chắc cô đơn lắm

Cô vừa nói vừa giả bộ lau nước mắt, mặt nhăn nhó

-Haha sẽ ko, ta nếu lấy chồng thì vẫn sẽ ở chung với ngươi

-Ngươi ko thể mặt dày v ahh

-Mặc kệ, chẳng phải lúc đó ngươi xây nhà to cho ta sao, to mà sống một mình thì chán lắm, ở chung sẽ vui hơn.
Nhỏ cừi nhe hàm răng trắng tinh nghịch nói

-Haha tùy ngươi v.

Hahahaha

Căn nhà nhỏ bé đầy ắp tiếng cừi, quả thật đây là lần đầu tiên cô bật cừi thoải mái như thế, đêm nay... Là đêm đẹp nhất. 😊😊

~~~~~~~~~~~~~

End chap r nhoa....

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC