Cổ trang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: (Ta lười edit phần này, mn tự cảm nhận) Mọi người hảo ~ lần đầu tiên mở nhanh xuyên văn tóm lại các loại không yên, hy vọng mọi người không muốn ghét bỏ qaq

Kỳ thật, ta sớm đã có muốn ghi cái này văn xúc động , bởi vì ta não động quá lớn, tổng hội xuất hiện một loại "A nhớ quá ghi cái này đề tài nhưng là trong tay hố quá nhiều quả thực không có ý tứ lại đào hầm nên sưng làm sao đây!" Tình huống, không ngừng tích lũy lên kết quả chính là cuối cùng nhất quyết định đem các loại ta nghĩ ghi ngạnh tập hợp cùng một chỗ. Bất quá tuy nhiên thật lâu trước liền sinh ra ý nghĩ như vậy, nhưng là không ngừng mở nhiều cái đầu thử các loại đặt ra đều cảm thấy không hài lòng, rốt cục linh quang vừa hiện viết ra bài này cái thứ nhất chuyện xưa sau, mới xác định muốn phát đến jj thượng tiếp tục viết xuống đi ~

Xen vào não động vấn đề, ta đại khái hội đặt ra một ít thoáng hoa tuyệt thế thế giới, làm cho khổ bức nhân vật chính xuyên thành các loại loạn thất bát tao [?] gì đó, bất quá thỉnh nhất định phải tin tưởng ta kiên. Rất tiết tháo cùng vững chắc ba quan! Đương nhiên, còn có ta đối bài này cùng bài này nhân vật môn um tùm *......wwwwww

"Hôm đó quả thực không có cách nào đi qua!" Trí não 5237 lảm nhảm làm nhảm, ở bên người Tùy Viên không ngừng nhấp nhô. "Đầu năm nay đều tranh nhau làm nam chính nữ chính, nam phụ nữ thứ đều bị bỏ qua, thế giới đều rối loạn ! Anh anh anh anh, lần này ngươi nhất định phải cố a! Nếu như ngươi một lần đem phiền toái đến cho ta...... Ta...... Ta...... Ta liền kéo ngươi cùng chết!"

"Đi tiêu hủy." Tùy Viên sữa lại cho đúng.

"...... Được rồi phải đi tiêu hủy." Trí não 5237 ngạnh một chút, nghiêm mặt [?]. "Đây là nhiệm vụ đầu tiên của ngươi, không tính là khó, chỉ cần dựa theo lời ta nói ngươi nhất định vượt qua kiểm tra!"

"Đã rõ." Tùy Viên ngoan ngoãn gật đầu.

Trí não 5237 phiêu đãng trong chốc lát, tựa hồ không quen có đồng bạn thành thật như vậy, hiện tại người nào không khôn khéo nhất định phải chết, luôn có một ít yêu cầu kỳ lạ cổ quái, cố gắng muốn đạt được càng nhiều là tốt? Mà 5237 cơ bản cũng đã quen từng đối tượng lần đầu gặp mặt hoa ngôn xảo ngữ đẩy mạnh tiêu thụ từ như hoa thuyết, sau đó cùng đối phương trải qua cuốc sống đấu trí so dũng khí các loại.

...... Lần này thanh nhàn rảnh rỗi, thật sự là không quen !

"...... Kỳ thật a, nam thứ cũng rất tốt." 5237 lảo đảo cọ nhẹ khuỷu tay Tùy Viên, lắp bắp nói,"Ngươi xem, nam chính nữ chính cái gì đều phải trải qua mưa gió gặp cầu vồng, đủ các loại ngược thân ngược tâm, nam thứ thật tốt a, trên cơ bản đều xoay quanh kiểu gặp nhau ấn tượng tốt đâm ra mê luyến, ngẫu nhiên đi ra chứng minh tồn tại sau đó nên ăn thì ăn nên uống thì uống, rất tự tại!"

Tùy Viên nhẹ gật đầu, nhìn có vẻ rất có đồng cảm.

Khó có dịp chiếm được đồng cảm, 5237 càng thêm cao hứng: "Đúng không đúng không! Hơn nữa làm nam thứ có thể cùng nam chính đoạt nữ chính, chứng tỏ các tiêu chí của hắn khẳng định đều rất cao a! Xuất thân phú quý tướng mạo anh tuấn cái gì đó đều đạt tiêu chuẩn! Tục ngữ nói nhân vật chính nhờ tình tiết kịch bản để phát triển, nam thứ dùng để yêu! Ngươi phải biết rằng, ở thế giới bên ngoài, có bao nhiêu tên chỉ là tờ giấy thôi a!"

Tùy Viên như cũ nhẹ gật đầu, vẻ mặt thật sự như vậy.

"Quan trọng nhất là, làm nam thứ chỉ cần ngược nữ chính là được, chỉ cần ngươi biết khống chế, các loại ngược sẽ không đến phiên ngươi a! Giả trang bộ dáng thì tốt rồi, kỳ thật cực kỳ đơn giản!" 5237 ân cần dạy bảo. "Mặc dù có nam thứ cuối cùng sẽ chết, nhưng mà chỉ cần ngươi nghe lời ta nói, ta nhất định sẽ không để cho ngươi có kết cục bết bát như vậy!"

Tùy Viên...... vẫn gật đầu.

"Phúc lợi cũng cực kì tốt! Nếu như ngươi hoàn thành nhiệm vụ tương đối tốt, là có thể có quyền tự chủ, đến lúc đó vạn nhất ngươi xem trúng ai thích ai, chúng ta cũng là có thể hỗ trợ!" 5237 ở bên người Tùy Viên dừng lại, sau đó nhẹ nhàng đụng cậu. "Uy...... Ngươi có nghe không đấy?"

"...... Ân? Ngươi nói xong rồi?" Tùy Viên như vừa trở về từ cõi thần tiên, phục hồi tinh thần lại, mở to hai mắt.

5237: "............Độ tồn tại của lão tử thấp như vậy sao?!qaq"

Tùy Viên đưa tay sờ lên thân thể tròn vo đang suy sụp của 5237, xoa xoa an ủi, mà 5237 dù sao cũng kiến thức rộng rãi, rất nhanh liền tỉnh lại.

"Tốt lắm! Kế tiếp là màn đầu tiên! Ngươi gặp nữ chính nhất kiến chung tình!" 5237 thân thể run rẩy, ý chí chiến đấu sục sôi nói."Nên làm như thế nào ngươi biết, đúng không?!"

"Đã biết." Tùy Viên lần nữa...... mặt không biểu tình gật gật đầu, 5237 cảm thấy, mình bắt đầu hận động tác này của cậu.

Tùy Viên đứng lên, sửa sang lại ống tay áo của mình.

Trường bào hồng sắc khảm hoa văn kim sắc hoa lệ rộng thùng thình, tôn cả người Tùy Viên trở nên diễm lệ, phối hợp với khuôn mặt môi đỏ răng trắng hại nước hại dân, giống như một con Khổng Tước xinh đẹp run rẩy đem toàn bộ mị lực của mình phát ra. Chỉ có điều, trên gương mặt kia biểu tình có chút không khỏe.

Tùy Viên soi gương chỉnh sửa một chút, lập tức, lông mi nhỏ hếch lên, tròng mắt đen nhánh như điểm mực, lộ ra nụ cười ẩn ẩn, bên cánh môi đỏ câu dẫn ra đôi lúm đồng tiền nhẹ nhàng treo hai bên má. Hơi hơi nghiêng đầu rũ mái tóc đen xuống gò má bên cạnh, Tùy Viên mở ra quạt xếp, nhẹ nhàng phẩy phẩy, sau đó "Xoạt" một tiếng khép cây quạt lại, dùng phiến đoan điểm nhẹ cánh môi dưới của mình.

Dáng người nhanh nhẹn thần thái phi dương, đúng là yêu nghiệt hại nước hại dân tiểu thụ!...... Không đúng, là yêu nghiệt nam thứ!

5237 kinh diễm, vòng quanh Tùy Viên mấy vòng liên tục ca ngợi, lập tức đối với công tác kế tiếp của mình tràn đầy tin tưởng - quả nhiên không hổ là được sản xuất chuyên nghiệp! Tuy bình thường hay ngẩn người, nhưng khi làm việc tuyệt đối là cấp bấc ảnh đế!

"Có vấn đề?" Tùy Viên duy trì biểu tình yêu nghiệt, nhẹ nhàng nheo con mặt phượng tràn ngập các loại lưu quang đủ màu sắc, trong thanh âm lười biếng lộ ra nhộn nhạo.

"Tuyệt ~ đối ~ không có ~ vấn ~ đề ~" 5237 so với cậu còn nhộn nhạo hơn.

"Vậy thì lên đường đi." Tùy Viên nhẹ gật đầu, vung khẽ ống tay áo đẩy cửa phòng ra, áo khoác đỏ tươi theo động tác xoay người của cậu bay lên khoác vào lưng, sau đó nhẹ nhàng rơi xuống đất, quanh co khúc khuỷu trải ra.

"...... Y phục này thật dài, thật là kỳ quái." Tùy Viên nhẹ giọng oán trách một câu.

"Không có biện pháp, lần đầu tiên xuất hiện phải kinh diễm! Nhịn một chút là xong rồi." 5237 ở bên cạnh cậu bay lên, ưỡn nghiêm mặt an ủi.

Một đường đi tới, người qua đường không ngừng nhìn Tùy Viên đỏ bừng mặt, thậm chí cũng có không ít thiếu nam tử bị phong thái của cậu làm hai mắt hơi có vẻ ngốc trệ, Tùy Viên hơi hơi ngẩng đầu làm như không thấy đi ra cửa phủ, đi qua người đến chợ. Trong này, cậu phải đùa giỡn một vị nữ tử trẻ tuổi bán mình chôn cha, sau đó bị nữ chính xông đến quát mắng giữa đường, cuối cùng một cách bất bình thường mà nhất kiến chung tình với nữ chính, từ đó tìm đủ phiền toái gây sự, giống như một đứa trẻ sáu tuổi vì để cho nữ hài tử chú ý mà đi túm tóc người ta. (đúng là cẩu huyết văn)

5237 không ngừng lảm nhảm cái loại kịch bản đã lên hàng bô lão này, Tùy Viên ngược lại không có cảm giác gì, đây là thế giới đầu tiên của cậu, nhìn cái gì đều có cảm giác mới lạ.

Trên chợ nam nữ già trẻ đều nhìn khuôn mặt Tùy Viên đến ngây người, chỉ vì ngại bị khí thế toàn thân cậu uy hiếp mà không dám tiến tới, Tùy Viên một đường đi tới, cực cảm thấy hứng thú quan sát các cửa hàng bên đường, 5237 cũng hào hứng bừng bừng bay vòng quanh cậu giảng thuật các loại công dụng giá trị gì đó, dùng tăng trưởng trước mắt Tùy Viên vẫn chỉ là một tờ giấy trắng không có thường thức.

Rất nhanh, Tùy Viên trên tay liền cầm một cái móc, một cái mặt nạ người, tuy nhiên cái này cùng hình tượng cậu sắm vai trước mắt không quá tương xứng, hơi có vẻ chẳng ra gì cả, nhưng 5237 nhìn con mắt lóng lánh như sương kia, như cũ không nói ra lời cự tuyệt.

Một đường đi dạo, cuối cùng cũng tới sàn diễn, Tùy Viên nhìn tay mình cầm đủ các thứ, lại nhìn thiếu nữ đốt giấy để tang khóc đến lê hoa đái vũ, hơi có vẻ khó xử.

"...... Ai bảo ngươi mua nhiều đồ như vậy." 5237 ghét bỏ, hoàn toàn trốn tránh trách nhiệm quên nhắc nhở của nó.

"Vậy phải làm thế nào? Ném đi cũng không được......" Tùy Viên mặt lộ vẻ u sầu.

"...... Nếu không tùy tiện tìm một người nhờ hắn cầm hộ?" 5237 chần chờ đề nghị. "Thật sự là ghét quá, vì kịch bản yêu cầu chỉ một mình ngươi đi ra, cả thị vệ cũng không mang, thật không khoa học!"

"Bởi vì nếu như mang theo thị vệ, nữ chính sẽ bị đánh." Tùy Viên trả lời trúng tim đen.

5237: "............"

"Khụ, cần giúp không?" Bên tai đột nhiên truyện tới một thanh âm tiếu ý, Tùy Viên quay đầu, lần đầu thấy một thổ dân ở thế giới này dám can đảm đứng cách mình gần như thế.

"Ngươi hình như đang gặp khó khăn? Muốn đi làm việc gì nhưng không tiện tay phải không?" Tuấn mĩ nam tử ăn mặc bình thường lại có khí thế bức nhân khẽ cười dò hỏi, thái độ cực kỳ thiện ý. "Ta có thể cầm giúp ngươi."

Tùy Viên chần chờ một lát, lập tức quyết đoán đưa đồ trông tay chất đống vào trong ngực nam tử, nói tạ ơn xong liền phi thường chuyên nghiệp vội vàng hướng về phía thiếu nữ bán mình chôn cha.

5237:"............ Từ từ......sao ta cảm thấy phát triển không đúng a!

Chương 2

Tùy Viên không nghe được tiếng kêu tan nát cõi lòng bao hàm huyết lệ của 5237, bởi vì cậu đã tự động tiến nhập vào kịch bản, mỉm cười mỹ miều dùng cây quạt nâng cái cằm của thiếu nữ bán mình.

...... Lớn lên còn không đẹp bằng ta. Tùy Viên hơi có vẻ ghét bỏ, nhưng lại như cũ híp mắt nghiêng đầu cười khẽ, tóc dài đen nhánh rũ xuống, quét đến hai gò má thiếu nữ, lập tức làm cho mặt của cô gái trướng đến đỏ bừng.

"Khóc như vậy làm ta cũng thấy thương, đã muốn bán, vậy bán cho ta thế nào?" Tùy Viên vươn tay, ngón trỏ thon dài ở dưới mắt thiếu nữ nhẹ nhàng quẹt qua, khơi mào một khỏa nước mắt trong suốt, nổi bật trên ngón tay trắng muốt như ngọc.

"Nếu..... Nếu đại nhân giúp dân nữ an táng lão phụ, dân nữ nguyện ý vì đại nhân làm trâu làm ngựa......" Thiếu nữ nức nở nói. "Nhưng mà, dân nữ lúc mẫu thân trước khi lâm chung đã thề, cả đời này tuyệt không làm thiếp, kính xin đại nhân thành toàn!"

"Làm thiếp?" Tùy Viên khẽ hừ một tiếng, tràn đầy khinh miệt. "Ngươi xứng sao?"

Thiếu nữ con ngươi lập tức co rụt lại, lộ ra vài phần không thể tin được, trong khoảng thời gian ngắn không biết trả lời thế nào.

"Ta là thân vương, nữ nhân có thể vào ở trong phủ, cho dù là làm thiếp, cũng là nữ nhi đại gia tộc." Tùy Viên mỉm cười, thanh âm mập mờ đa tình, lời nói nhổ ra lại lạnh như băng rét thấu xương. "Ngươi muốn làm, bất quá cũng chỉ có thể làm một con nha hoàn thông phòng vô danh. Người đã bán cho ta, xử trí như thế nào, đều dựa vào một câu của bổn vương, một con nô tỳ thôi, còn tưởng mình băng thanh ngọc khiết quý giá ư? Thật sự là không biết tốt xấu."

Thiếu nữ hơi hơi mở miệng, lệ như trân châu đứt chỉ rơi xuống: "Thỉnh...... Thỉnh đại nhân giơ cao đánh khẽ, dân nữ...... Dân nữ không nghĩ nhập vương phủ!"

"Không nghĩ nhập có thể không nhập sao?" Tùy Viên cười lạnh."Ta muốn ngươi, ai dám nói một chữ 'Không'?"

Lời còn chưa dứt, vừa vặn hợp thời có người hô to một tiếng "Ta dám!" Tùy Viên âm thầm hài lòng lần đầu biểu hiện của mình quả nhiên biết tròn biết méo, quay đầu không đếm xỉa nhìn về phía nữ chính từ đám người lao ra làm "Anh hùng cứu mỹ nhân".

"Khá lắm thân vương! Ở bên đường khi dễ phụ nữ và trẻ em, cãi ra cuồng ngôn, dưới chân thiên tử, luân lí ở đâu mà ngươi dám không để mắt kỷ cương, cường đoạt dân nữ!" Nữ chính thoạt nhìn vóc người nhỏ xinh, nhưng khí thế tuyệt không yếu, chỉ là tướng mạo làm cho Tùy Viên hơi có vẻ thất vọng, dù sao theo 5237 phổ cập khoa học, gần đây đều lưu hành dạng nữ chính vẻ đẹp tiềm ẩn, vẻ đẹp mắt bên ngoài đều là pháo hôi.

Tùy Viên khiêu mi:"Ngươi là ai? Dám nói chuyện như thế với bổn vương?"

"Dân nữ là con gái của hình bộ thượng thư, Phạm Thái Dao." Nữ chính hướng Tùy Viên làm lễ, không kiêu ngạo cũng không hèn mọn, luật phát lập tức liên tiếp từ miệng nàng phun ra, mồm miệng rõ ràng lanh lợi, khí thế bức nhân - nghe nói, vị này chính là nữ chính xuyên không, nghề nghiệp trước khi xuyên là luật sư......

Người vây xem lặng lẽ xôn xao, tuy không dám công khai đối kháng Tùy Viên, nhưng ở trong đám người vì Phạm Thái Dao ủng hộ chỗ nào cũng có. Có dư luận duy trì, Phạm Thái Dao càng nghiêm nghị, gặp Tùy Viên bị mình nói đến đuối lý, hai gò má như vừa xấu hổ vừa tức giận nổi lên hồng nhạt, không khỏi vì dung nhan mỹ lệ đến cực điểm kia đình chỉ trong chốc lát, lập tức rất nhanh ổn định tâm tình của mình lại.

"...... Coi như ngươi giỏi, con gái Hình Bộ thượng thư Phạm Thái Dao, bổn vương nhớ kỹ ngươi!" Tùy Viên oán hận lưu lại một câu, nhìn Phạm Thái Dao ngang nhiên xoay người, nâng dậy thiếu nữ vẫn bị kinh hãi thút tha thút thít, ôn nhu trấn an, không có liếc mắt nhìn y, không khỏi bị loại phớt lờ này làm tức giận, nâng môi, hất ống tay áo xoay người nhanh rời đi.

Phạm Thái Dao an ủi thiếu nữ, nghe được Tùy Viên rời đi mới nhịn không được quay đầu nhìn về phía bóng lưng của hắn, chỉ thấy người kia bộ dáng chói mắt như hoa hồng đua nở, thật sâu khắc tại trong lòng của nàng.

Tùy Viên bước nhanh rẽ vào góc phố, thẳng đế khi nữ chính nhìn không tới mới dừng lại cước bộ, ảo não hết nhìn đông tới nhìn tây. Cái tên cầm đồ không biết có còn ở hay không, giờ phút này nữ chính đang dàn xếp cho thiếu nữ bán mình chôn cha, một lát nữa thật đúng là không có cách nào trở về đem đồ cầm lại. Nếu người nọ chờ không được đem đồ cuốn đi, vậy thì thật là làm cho người ta đau lòng.

Diễn xong trở về, Tùy Viên lúc này mới chú ý tới 5237, trí não tròn vo ủ rũ trôi nổi lơ lửng, tuyệt vọng giống như sắp bị mang đi tiêu hủy vậy.

"...... Đã xảy ra chuyện gì?" Tùy Viên có chút kinh ngạc.

5237 nâng "đầu" lên, nước mắt lưng tròng vừa định mở miệng, đã bị một thanh âm khác cắt đứt: "Hóa ra ngươi ở trong này, thật đúng là để cho ta dễ tìm."

Tùy Viên xoay người, kinh hỉ phát hiện nam tử giúp cậu cầm đồ đã đứng sau lưng, tiếu ý doanh doanh nhìn cậu.

"Đa tạ!" Tùy Viên lễ phép nói lời cảm tạ, tiếp nhận đồ trong tay nam tử, cực lực kiềm chế vui sướng tìm được đồ bị mất.

"Không cần đa lễ." Nam tử cười nói, đánh giá trên dưới Tùy Viên một lát, hiển nhiên cũng đã nhìn thấy màn kịch cậu khi nam bá nữ lúc nãy, trong ánh mắt cực kì phức tạp, cũng không có ý tứ ly khai.

Tùy Viên đối với giao tiếp với nhân vật ngoài kịch bản rất là khó xử, muốn lễ phép đưa ra lời cáo từ lại nhất thời tìm không được từ thích hợp, không khỏi đem tầm mắt trôi về hướng 5237.

"Người này, ngươi phải chú ý." 5237 có chút vô lực nói. "Hắn là nam chính thế giới này, ta không rõ lắm hắn thế nào đột nhiên chạy tới đây, trong kịch bản cũng không có đoạn tiếp xúc giữa ngươi và hắn, ngươi...... chính mình nhìn xem a."

Nghe xong lời 5237, Tùy Viên càng cảm giác khó giải quyết, cậu trầm ngâm một chút, quyết định tiếp tục sắm vai nhân vật, bất quá lần này không có kịch bản trước, chỉ có thể dựa vào chính mình tự biên tự diễn, làm cho cậu có chút không tự tin.

Vai diễn trong thế giới này của "Tùy Viên" là ở trước mặt nữ chính đủ loại đường hoàng khoe khoang, sau lưng đủ loại ảo não đền bù, là ngạo kiều miệng mạnh lòng mềm. Dựa theo nhân vật đặt ra, hôm nay bị nữ chính ghét bỏ, cậu hẳn là biểu hiện ra một loại thất lạc.

"Ngươi......vừa thấy một màn kia đi?" Tùy Viên mím môi, có chút xấu hổ quay đầu nhìn về một bên, từ trên nhìn xuống giống như là tiểu cẩu vừa bị chủ nhân đá một phát.

"...... Thấy được." Nam chính nhìn Tùy Viên gật đầu xuống, thiên ngôn vạn ngữ lại nhất thời đều phun không ra, không khỏi đưa tay vỗ vỗ đầu của y, an ủi."Nàng kia hiển nhiên là bị người nhà nuông chiều đến hư, chớ cùng nàng chấp nhặt."

Tùy Viên ngẩng đầu, mở trừng hai mắt, kẹt.

...... Cái này phát triển không đúng? Nữ chính sao lại nuông chiều? Nuông chiều chính là vai diễn của Tùy Viên này a? Nam chính dưới tình huống này không phải là nên quát tháo cậu một phen sau đó hai người đấu võ mồm, chính thức xác lập quan hệ tình địch sao?

Vì vậy, ánh mắt Tùy Viên lần nữa trôi về phía 5237, chỉ tiếc lúc này đây 5237 đang cố gắng giả chết, hoàn toàn không có ý muốn đáp lại.

Tùy Viên chỉ có thể kiên trì không ngừng tự cố gắng.

"Ta đương nhiên sẽ không cùng nàng chấp nhặt!" Tùy Viên hơi ngẩng cao đầu, ngạo mạn vuốt cằm. "Nàng cũng được coi là mỹ nhân, mỹ nhân luôn có chút đặc quyền."

Dương quang chiếu lên mặt Tùy Viên, phác hoạ gương mặt mi mục như họa, nho nhỏ ngạo mạn chỉ càng làm cho người ta càng muốn muốn dung túng sủng nịnh nuông chiều, không dậy nổi nửa phần chán ghét.

Nam tử nhìn Tùy Viên thật lâu, chậm rãi chấp nhận gật đầu:"Quả thật, mỹ nhân luôn có đặc quyền, vô luận hắn làm cái gì, thậm chí chỉ khiến người ta muốn dung túng hắn, chỉ cần hắn cao hứng là tốt rồi."

Câu thông thành công Tùy Viên hài lòng nở nụ cười, phiến môi tách ra làm cho đôi mắt nam tử sáng lên một tia hào quang, tay phải liền lập tức cực kỳ tự nhiên khoác lên vai phải Tùy Viên, nửa ôm đi thẳng về phía trước: "Xin hỏi huynh đài xưng hô thế nào?"

"Tùy Viên." Tùy Viên nghiêng đầu cười yếu ớt, tuy nam chính nam thứ theo kịch bản hiện nay còn chưa nhận thức, nhưng sớm nhận thức cũng không phải chuyện gì lớn. "An Hòa thân vương, Tùy Viên."

"Tần Tranh, Định Viễn Hầu con trai trưởng, Phủ Viễn tướng quân Tần Tranh."

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

(ko phải ta ăn bớt ăn xén lời bà đâu, bản raw nó thế)
Chương 3

Nam chính trưởng tử của Định Viễn hầu, Phủ Viễn tướng quân Tần Tranh và một nhị thế tổ thân vương Tùy Viên xuất thân là hoàn toàn bất đồng, người sau là dựa vào hoàng thất che chở, chỉ cần sống phóng túng, mà người trước thì dùng máu tươi trên sa trường đổi lấy quân công, là vị tướng quân trẻ tuổi được nhân dân sùng kính và kỳ vọng.

Tần Tranh vừa mới đánh thắng một trận lớn, hồi kinh báo cáo công tác, gặp được nữ chính bề ngoài thanh lệ trong lại cường ngạnh quả quyết Phạm Thái Dao. Vì vậy, vị tướng quân thiếu niên không kiên nhẫn nhìn đám quý nữ mảnh mai mềm mại trong kinh liếc mắt nhìn trúng nữ chính tự mình cố gắng độc lập, trải qua một loạt khúc chiết hai người họ hợp lại chi hảo, tiếc rằng biên cảnh chiến loạn nhiều lần, hai người chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, Tần Tranh bởi vì Định Viễn hầu ở biên cảnh làm lớn mà bản thân hắn công cao chấn thủ mà bị hoàng đế kiêng kị, thỉnh thoảng muốn bắt điểm yếu của nhà hắn mà thu hồi binh quyền.

Phạm Thái Dao một mình một người ở kinh đau khổ chèo chống, trong lúc đó chu toàn hoàng thân quốc thích và triều thần, thay trượng phu ở biên cương xa xôi giữ gìn gia tộc yên ổn, mà vương gia tuổi nhỏ tang phụ, băng sơn lại được hoàng đế sủng ái nhất trong thế hệ con cháu đồng lứa, Tùy Viên càng là một trợ thủ đắc lực của Phạm Thái Dao, thay nàng ở trước mặt hoàng đế nói tốt cho Định Viễn hầu phủ, cam đoan hết lời, tiếc là chỉ có thể kéo dài kế hoạch thu hồi binh quyền của hoàng đế, không thể hoàn toàn ngăn cản.

Định Viễn hầu và Tần Tranh tự nhiên cũng biết âm mưu của hoàng đế, vì toàn gia bình an lại không muốn buông tha vinh hoa phú quý đã đến tay, cuối cùng quyết định khởi binh tạo phản. Phạm Thái Dao và Tùy Viên ở kinh thành hòa giải để bọn họ có thời gian chuẩn bị, đợi đến mọi sự đã chuẩn bị xong, Phạm Thái Dao cùng với gia quyến Định Viễn hầu phủ mượn danh đi thắp hương cầu phúc mà bí mật rời kinh, mà Tùy Viên cuối cùng chẳng biết gì cả, khi mọi chuyện bại lộ, Định Viễn hầu khởi binh mới giống như sấm sét giữa trời quang.

Hoàng đế tức giận, đem Tùy Viên luôn luôn bao che cho Định Viễn hầu phủ nhốt vào đại lao, nhưng vẫn nhớ tình cũ, cũng biết y chỉ là bị tình ái lừa gạt không rõ chân tướng, cuối cùng chỉ phế bỏ vương vị của y biếm làm thứ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net