chuyện thứ hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em cũng không nhớ nữa, em đã nghĩ rất nhiều, định sẽ viết nhiều lắm nhưng giờ thì chẳng biết mình định làm gì... cứ ngồi đơ ra thế này đây :((

Em nghĩ tới những mẩu chuyện khiến bản thân cứ thổn thức, những câu chuyện về cách mà người ta yêu thương. Họ vui vẻ thì tìm cách sẻ chia, khi đau khổ lại muốn ôm hết vào mình. Em nhớ chúng rất lâu, có thể vì em cũng sẽ làm vậy...

Anh à? khi nào anh đến? Em không biết anh là ai, đến từ đâu và liệu anh có tồn tại? Nhưng em tin anh rất yêu em, và em cũng thế :). Nếu đúng là anh, hãy nhớ rằng, em cũng sẽ yêu anh giống như họ vậy, Vì thế anh phải học rất nhiều, phải nỗ lực và thật kiên nhẫn lắm mới hiểu được. Vì em vui sẽ nói, khi buồn lại giữ trong lòng, miệng luôn toàn những lời ác độc, biểu cảm thì đơ dơ không cảm xúc. Nếu em đang ở cùng người thương, em sẽ như vậy. Nếu em hiền lành, nếu em dễ thương, hẳn đó là một người bạn, một kẻ lạ. Còn nếu là anh, anh phải học cách yêu thương và chấp nhận con người thật của em, phải là người mà em có đủ tin tưởng để bộc lộ hoàn toàn con người em, không phải đắn đo suy nghĩ phải trái đúng sai...?

Em tin anh sẽ như vậy, đủ kiên nhẫn với em. Nên em cũng nghĩ rằng mình sẽ cô đơn suốt đời vì chẳng có người nào là ANH trên thế gian. Rồi một ngày nào đó, em sẽ phải học cách thôi chờ đợi, tự yêu bản thân mình, tự đi, tự ngắm, tự khen... tự mua nhẫn, tự đeo... tự vui,,, :(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net