Extra: Em NY bị bỏ bùa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


@kjkyuuuu đã thêm @dobby.k vào hội ăn chực ở phòng cấp cứu
@dobby.k:
hi mọi người em là Doyoung đây
tuy tối nào cũng quanh quẩn ở phòng nghỉ hết gặm chân giò với húp canh chả cá
nhưng đến tận hôm nay em mới được vào hội ạ 🙆🏻‍♂️
@hyunsucie:
ê nhưng mà nếu muốn được phê chuẩn là thành viên chính thức của hội ăn chực
thì chú em nên kiếm một quả người yêu làm bác sĩ đi!!!!
@ParkJihoon1403:
đúng rồi đấy nếu mà không tìm được mối nào thì để anh giới thiệu cho hội bác sĩ đẹp trai của anh nhé ứng cử viên đầu tiên là phó khoa Choi Hyunsuk
một người đàn ông với tương lai vô cùng xán lạn đặc biệt là dù đã lên tới chức phó khoa nhưng đầu không hề hói và bụng vẫn chưa phệ 👌🏻 nhược điểm duy nhất là em cao hơn ảnh ^^
@hyunsucie:
này thằng kia có muốn trừ lương không?????
@ParkJihoon1403:
tiếp theo là y tá trưởng của phòng cấp cứu - Yoon Jaehyuk nhà ba đời làm sữa chuối nhưng đến lượt nó thì giảy nãy lên đòi đi làm y tá trong bệnh viện 🤷🏻‍♂️ yêu nó thì em sẽ không bao giờ phải đi giành giật mấy hôm sữa chuối trong siêu thị mỗi dịp tết đến xuân về nữa
@banana.hyuk:
thế rối cuộc là mọi người yêu em hay là yêu sữa chuối...
@ParkJihoon1403:
sữa chuối
@kjkyuuuu:

sữa chuối +1
@Park.jw:
sữa chuối +2
@super.king.cow.baby:
sữa chuối +3
@wataruto:
sữa chuối +4
@hyunsucie:
sữa chuối +5
@ParkJihoon1403:
thôi thôi quay lại với ứng cử viên số 3 nào bác sĩ hoàng tử - Watanabe Haruto, người đẹp trai nhất phòng cấp cứu chỉ đứng sau bông hoa đã có chủ là anh ^^ mỗi tội làm người yêu nó thì khả năng em bị mấy đứa trẻ ở khoa nhi xử lý hội đồng là rất cao =)))))))
@hyunsucie:
với cả là thỉnh thoảng nó bị kiểu người nhật nói tiếng hàn nữa ngọng líu ngọng lô ra
hôm trước trong buổi họp thường kỳ nó hùng hồn đứng dậy phát biểu
"iem xin đượt đề ra mụt giải pháp đó nà..." làm viện trưởng cười đến nỗi tí thì ngã ngửa ra đằng sau 🙂
@ParkJihoon1403:
nếu không thích bác sĩ cấp cứu thì mời em đến với khoa răng hàm mặt Park jeongwoo - bác sĩ với kinh nghiệm ba lần đang nhổ răng cho bệnh nhân thì quay ra chọc người ta cười đến sái cả quai hàm rồi không làm sao để mở miệng ta mà chữa răng tiếp được :)
@banana.hyuk:
thôi yêu nó thì sớm phải sang khoa nội khám vì cười nhiều quá bị co thắt dạ dày đấy...
@ParkJihoon1403:
anh còn một thằng em nữa là bác sĩ chim sẻ so junghwan đẹp trai, học giỏi, ngoan ngoãn, hay nói đạo lý nhưng sống rất chuẩn mỗi tội là ăn nhiều, nuôi hơi tốn cơm tốn gạo ^^
@Doyoung.k:
ủa? Sao lại gọi là bác sĩ chim sẻ thế ạ?
@ParkJihoon1403:
thì bác sĩ mới đi làm thì hay được gọi là gà con vì chưa có nhiều kinh nghiệm
junghwan nó còn chưa tốt nghiệp nữa nên chỉ được đứng vào hàng chim sẻ thôi
@kjkyuuuu:
mà tốt nhất là hai mối ở dưới nhé yêu bác sĩ cấp cứu mệt lắm em ơi 🙄
@Doyoung.k:
thế chắc Park Jihoon là bác sĩ của khoa sản đấy? ^^
@kjkyuuuu:
cái đấy không tính! Thật ra là anh mày bị người ta bỏ bùa mà em...
@ParkJihoon1403:
đúng rồi người ta bỏ bùa nên anh trai em mới ăn tằng tằng một lúc 17 con tôm hùm đấy rồi nôn oẹ ra khắp cả cái sảnh cấp cứu đấy 💁🏻‍♂️
@kjkyuuuu đã xem.
Junkyu tức tối đặt mạnh cái điện thoại xuống bàn rồi hăm hở xúc một thừa cơm thật to, cậu nhai ngấu nghiến mấy hạt cơm như thể mình đang nhai đầu của Park Jihoon vậy.
Hôm nay Junkyu không có lịch chụp nên cả buổi sáng chỉ ngồi ở nhà ngáp ngắn ngáp dài sửa ảnh, đến lúc đứng dậy ăn cơm thì Doyoung nhắn là cho em vào group chat của hội ăn chực với. Xong xuôi đâu đấy thì thông báo của group nhảy liên tục nên cậu cũng mò vào hóng hớt vì ham vui.
Junkyu đang định trêu anh người yêu một tí thì bị chặn ngang họng luôn làm miếng cơm từ nãy đến giờ nuốt mãi không trôi. Cậu liếc nhìn đồng hồ thấy bây giờ là 12 giờ 15, vẫn còn gần cả tiếng nữa mới hết giờ nghỉ trưa nên Kim Junkyu quyết tâm tới tận bệnh viện để tự tay xử lý Park Jihoon.
Còn về phần anh bác sĩ họ Park thì sau khi thấy em người yêu đã xem tin nhắn trong group mà không í ới gì thì đoán chắc là chỉ trong vòng 15 phút nữa thôi Junkyu sẽ có mặt ở bệnh viện. Cậu hí hửng ăn nốt cốc mỳ cùng cây xúc xích trong tay rồi lại nổi hứng đi pha thêm một cốc sữa ấm chờ em người yêu tới.
Cốc sữa trên bàn vơi còn đúng một nửa thì Kim Junkyu đạp cửa xông vào phòng nghỉ với khuôn mặt đang chỉ chực thở ra khói bằng hai lỗ tai. Jihoon cố gắng lắm mới không ôm bụng cười, cậu khẽ nói:
"hi người yêu"
"anh cũng biết tôi là người yêu của anh cơ à?" Junkyu vùng vằng kéo một cái ghế xoay rồi ngồi vào "anh có tin là tôi sẽ đấm anh thụt..."
"thôi được rồi, được rồi" Jihoon phá lên cười và giơ hai tay lên đầu hàng "là anh sai. Anh chỉ có mỗi hai cái răng cửa thôi mà em cứ doạ đấm anh như thế thì anh sẽ bay mất cả hàm răng đấy"
"sai là sai như nào?"
Junkyu giật lấy cốc sữa của Jihoon, đưa lên môi uống một ngụm lớn rồi lại đặt mạnh xuống bàn. Cốc sữa vẫn còn hơi ấm làm mắt kính của cậu đọng lại một tầng nước mỏng, Junkyu vội vã tới bệnh viện đến nỗi còn quên không để đôi kính cận dày cộp của mình ở nhà.
"anh sai vì đã trêu em, sai vì đã là người bỏ bùa em ăn 17 con tôm hùm đất" Jihoon chống hai tay xuống mặt bàn vừa cười vừa nhìn Junkyu nói "cái gì anh cũng sai hết, chỉ có yêu em là đúng thôi"
Hai hàng lông mày đang dính chặt vào nhau của Junkyu giờ mới dãn ra được một chút. Dù cậu rất muốn hét lên rằng có phải anh vừa mới uống sữa nên bị ngộ độc đường không? Nhưng nghĩ lại chẳng mấy khi anh bác sĩ nói được mấy lời ngọt ngào như thế này chứ không phải là những câu chuyện khoan hộp sọ hay vỡ mủ dạ dày nên Junkyu cũng đành lặng thinh uống thêm một ngụm sữa nữa.
Junkyu nhẹ nhàng đặt chiếc cốc hình tai thỏ năm ngoái Haruto được mấy đứa nhỏ bên khoa nhi tặng nhân dịp noel xuống bàn, cậu cảm nhận được rằng rõ ràng là môi mình còn dính chút sữa nhưng không hiểu sao giơ tay lên lau mãi mà vẫn không hết.
Tự nhiên Jihoon lại nhớ đến hôm cậu đánh rơi người yêu cũ ở cửa hàng tiện lợi, Kim Junkyu ăn kem hôm đấy với Kim Junkyu uống sữa lúc này giống y hệt nhau.
Nhìn chỉ muốn hôn cho một cái.
Nhưng Jihoon và Junkyu đã thống nhất với nhau một quy tắc bất di bất dịch, ở nhà thì hôn môi còn ở viện thì chỉ hôn má. Tất cả là vì công cuộc giữ gìn hình ảnh của bác sĩ nhân dân Park Jihoon, dù sao thì đây cũng là bệnh viện chứ không phải là công viên hay rạp chiếu phim.
"thôi nào, qua đây anh thơm má một cái rồi huề nhaaaa"
Jihoon rướn người sang nói với cái giọng ngọt sớt mà chắc chắn rằng bất kỳ ai trong hội bác sĩ đẹp trai cũng sẽ giả vờ nôn oẹ nếu nghe thấy.
Nhưng mà môi chưa kịp tìm thấy má thì "rầm" một cái, cánh cửa phòng nghỉ lại bật ra lần nữa. So junghwan đầu tóc rối tung như tổ quạ còn tay cầm theo tập khoá luận xông thẳng vào phòng.
"thầy!!!!!!! Thầy giảng lại cho em phần nhiễm trùng thứ phát này với ạ!"
Cả Jihoon và Junkyu đều giật bắn mình nhưng nhanh chóng hắng giọng rồi chỉnh sửa tư thế ngồi thật ngay ngắn, junghwan giờ mới nhìn thấy Junkyu có mặt trong phòng liền hớn hở nói:
"ơ anh đến ăn trưa với thầy ạ?"
"à ừ" Junkyu gãi gãi đầu đáp lại "anh cũng vừa mới tới thôi"
"đâu? Muốn thầy xem lại cho chỗ nào?" Jihoon vỗ vỗ vào chiếc ghế xoay bên cạnh mình ra hiệu cho junghwan ngồi xuống.
"dạ phần viêm phúc mạc nguyên phát và thứ pháp này ạ"
Junkyu ngồi nhìn hai thầy trò tíu tít bàn luận về áp xe ổ bụng với viêm hoại tử túi mật mà tự nhiên thấy hơi nghèn nghẹn ở cổ họng, cậu chán nản ngồi nghịch cái thìa sắt trong cốc sữa rồi lẩm bẩm nói:
"vội vã học hành để làm gì chứ? Lỡ hết cả việc..."
"dạ anh nói gì cơ ạ?" junghwan tai phải nghe tiếng Jihoon giảng bài nhưng tai trái vẫn ngóng lên loáng thoáng nghe thấy Junkyu vừa nói gì đấy.
"à anh nói là em học hành chăm chỉ như thế này thì mai sau nhất định sẽ giúp đỡ đất nước sánh vai được với các cường quốc năm châu đấy"
Jihoon ngồi ở giữa nên đương nhiên nghe rõ Junkyu vừa cằn nhằn cái gì, cậu buồn cười lắm rồi nhưng tiếng cười không dám thoát ra khỏi miệng. Tay phải của Jihoon cầm bút giảng bài cho junghwan còn tay trái thì xoa xoa lưng dỗ dành nhiếp ảnh gia Kim, người mới bị cướp mất một lần được thơm má.
Đúng là em người yêu của cậu đã bị người ta bỏ bùa thật rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net