chuyện đêm hè và hoa sim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Yêu, là chết ở trong lòng một ít,
"Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu ?
౨ৎ ₊˚ 🦢・₊✧
Chuyện đêm hạ

Mùa xuân đã đi qua, nhường chỗ cho đêm hè rực rỡ sao trời, làng mơ đón mùa hạ về với ánh nắng lung linh trên mặt biển biếc,tiếng ve lao xao não lòng về đêm

Sáng nay , thuân thức giấc , ánh nắng rực rỡ của hạ kia dường như kéo anh lại trong giấc mộng về người anh thương đêm qua

Thuân bước ra khỏi hiên nhà , nắng hạ chói chang trải đầy con đường anh đi
Mùi biển xộc vô mũi anh , cái mùi nghèo khổ bám theo gia đình suốt bao lâu nay , thuân thương u thuân nhiều lắm , thầy thuân mất sớm , một mình u cùng cực làm lụng nuôi thuân và cái khuê suốt bao nhiêu năm từ sau khi thầy thuân đi ,
Thuân vì thương u nên từ khi lên 14 , thuân đã xin u thôi học để kiếm tiền nuôi em

Thuân đang làm thì bỗng dưng thấy cái bóng nhỏ xíu chạy lon ton từ đằng xa , thì ra là cái khuê , nó vừa chạy vừa í ới gọi tên anh :
- anh thuân ơi , nãy em nghe chị liên nói tới mùa hoa sim rồi , đẹp lắm!
- Anh lên hái hoa về cho em chơi đi !!
cái khuê vừa nói vừa vung vung cánh tay như biểu tình , thuân cũng đành bất lực trước cậu em này

Chuyện đêm hạ , hết.

        
Chuyện hoa sim
Nắng hạ lung linh toả xuống ngọn đồi phía tây làng mơ , dưới cái nắng chiều dìu dịu , Thuân cõng đứa em mà mình yêu quý nhất trên lưng , thằng Khuê , vừa đi vừa líu ríu nói chuyện
- A!! anh Thuânn
Một giọng con gái lanh lảnh kêu lên , là cái Liên , con ông phú hộ làng bên , Liên năm nay lên 16 , con bé thấy anh thì mừng lắm , vì ai cũng biết ,Liên nó thích thuân nhiều lắm , nhưng anh không thương Liên , anh thương cậu Bân

- chào Liên nhé
Thuân đáp bằng giọng ngắn gọn , hoa sim nở tím ngắt đỉnh đồi , thằng Khuê thấy thì thích lắm , chạy lon ton mãi thôi  , thằng khuê hái đc cả chùm hoa sim thì cười tít cả mắt , miệng nhanh nhảu gọi anh , hai anh em chơi đùa tới khi mặt trời gần khuất sau đỉnh đồi
Cái nắng chiều dần tắt , cái nắng hạ buồn man mác như đời chờ điều gì đó , bóng thuân cõng đứa em vì chơi đùa quá sức mà ngủ thiếp đi in rõ trên con đường anh đi , chắc u cũng đang đợi cơm anh ở nhà

Về tới đầu làng thì anh bắt gặp cậu bân đang đứng đó
- A!! anh Thuânn
Bân nói bằng giọng mừng rỡ
Thuân khẽ cười
- cậu Bân tìm anh có việc gì thế ?
Nói tới đây anh bỗng thấy Bân cầm trong tay túi lụa màu đỏ , bên trong đựng đôi khuyên tai bằng bạc rất đẹp
- Cho anh này , lúc chiều em đi chợ huyện thấy đôi khuyên này hợp thuân quá nên mua cho anh đấy
Bân vừa nói vừa đưa túi lụa cho anh
- Tôi....... , món quà giá trị thế này tôi không dám nhận đâu , Bân cầm lấy !
Thuân vừa nói vừa đẩy lại túi hoa tai vô tay Bân bằng giọng kiên quyết

Bân không nói gì chỉ lẳng lặng ra về trước sự ngạc nhiên của anh

Tối đó , khi màn đêm buông xuống , bên ánh nến hiu hắt từ cây đèn dầu cũ , thuân ngồi bên tấm gương , lẳng lặng lấy đôi hoa tai lúc chiều bân tặng khẽ ướm thử , nó đẹp thật , nếu không nói có khi người ta còn tưởng đôi khuyên này sinh ra là để dành riêng cho anh
Thuân nhớ lại cái đêm cậu Bân chạm vào môi mình , cái cảm giác lành lạnh ấy chạm vào da thịt anh , thích thật ,  bất giác anh đưa tay chạm khẽ vào môi mình ,mắt anh mơ màng tưởng tượng ra cảnh được cậu bân chạm vào môi mình một lần nữa

Thuân sực tỉnh , thực tại đã kéo anh khỏi mơ mộng , ánh đèn hiu hắt từ ngoài thị trấn rọi vào , tiếng nhạc du dương từ cây dương cầm của lão thợ hát đầu làng , tiếng dương cầm buồn hiu hắt như tâm sự với cõi lòng anh, tiếng đàn cầm như thổi vào con người anh một luồng gió khác , anh đung đưa theo tiếng nhạc , cái điệu bộ nhẹ nhàng , lả lướt mê hồn ấy , hồn anh hoà với điệu dương cầm , với dung ảnh người thương trước mắt , Thôi Thiên Thuân lúc này vừa yêu kiều vừa quyến rũ tới mê hồn , dường như tiếng dương cầm kia đang điều khiển hồn anh nhảy múa trên từng khúc nhạc du dương , huyền diệu kia
Ánh trăng bên ngoài khung cửa sổ đêm ấy soi rõ thôi thiên thuân 17 tuổi vô thức  tiến vào mộng đẹp cùng tiếng đàn cầm du dương , cùng cái ngây dại của tuổi 17 lần đầu biết thương , biết nhớ mong là như thế nào
30/6/2024

                            ⋆𐙚₊˚⊹♡

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,

(Trích "vội vàng" xuân diệu)
˖°𓇼🌊⋆🐚🫧
Mn nhớ đón chờ album chikai của txt sẽ ra mắt vào ngày 3/7/2024 nha
Japanese 4th single ⋆𐙚₊˚⊹♡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net