Cục "dàng" ơi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vui quá , đội mình cổ vũ đang dẫn trước nên tôi nói chuyện bon mồm hơn. Những câu chuyện về ngày hôm nay của bạn như thế nào được truyền đạt một cách đầy đủ đến đối phương. Anh bạn ấy khá cởi mở, nói chuyện như thể chúng tôi quen nhau từ lúc nào. Đấy, tôi bảo rồi, duyên từ kiếp trước, các bạn nhỉ.

Cuộc trò chuyện cuốn đến mức hết trận bóng chuyển sang chương trình mới rồi tôi vẫn không hay biết. Rõ là cốt bà tám cộng với sự mê trai đã làm đầu óc tôi mụ mị rồi.

Hỏi chuyện thì mới biết được anh bạn ấy nhỏ hơn tôi 2 tuổi, thế mà chẳng chịu gọi một tiếng chị cứ kêu 'bà' xưng 'tui' thôi. Nói vậy cho thân. Vâng, rất thân các bạn ạ. Tôi cũng kêu 'ông' xưng 'tui' luôn cho "thân". Ổng đang sống ở Bến Tre, mới từ Sài Gòn về cũng được 3 tháng thôi. Do đi xe làm sao đấy bị va quẹt, gãy tay, phải về quê tịnh dưỡng.

Sương sương ngày đầu nói chuyện là chỉ nói đến 2h sáng thôi. Anh bạn kia với tôi đã thấm mệt nên đành tạm biệt nhau vậy. Bật dậy cắm sạc điện thoại, mắt hơi nhíu lại do chưa quen với ánh sáng, tôi tự càu nhàu mình sao giờ này còn thức làm gì. Tuy nói chuyện ít thế nhưng tôi cũng nắm bắt được tí thông tin đối phương rồi. Gọi là có thu hoạch.

Nắng sáng xuyên qua ô cửa sổ, nhuộm màu vàng nhạt trên giường ngủ của tôi, báo thức trên điện thoại kêu inh ỏi làm tôi giật mình ngồi dậy. Tiếng chuông ấy tôi ám ảnh từ những năm trung học đến tận bây giờ. Phát rồ thật sự, hôm nay làm gì có đi học đâu mà cài chuông.

Cầm điện thoại tắt chuông báo, làu bàu vài tiếng rồi thì tôi cũng lết thân sên của mình để làm các công việc cơ bản buổi sáng. Kéo nhẹ rèm, mở toang cửa sổ, sắp xếp lại mền gối, không quên với tay mở nhạc cho buổi sáng thêm phần sảng khoái. Thức đến 2h sáng làm người tôi mệt nhoài, vươn vai 2,3 cái rồi lại nằm ì lên giường. Tung mền vừa xếp rồi đắp lên người. Thoải mái dã man. Ting...ting...

Tiếng tin nhắn đến trong khi cơ miệng tôi mở toang tiếng ngáp ngắn ngáp dài.
Ai mà mới sáng ra nhắn sớm thế. Ba chữ "cục dàng ơi" hiện lên trên phần thông báo zalo. Một tin nhắn từ Linh Đô. Cái tên lạ các bạn ha. Giải thích cho cái tên này cũng dễ thôi, gia đình bên nội của anh bạn tôi mê bóng đá, nên đặt tên cho cháu mình như vậy. Tên trong giấy khai sinh luôn đó. Ông anh họ có tên là Ra Sin, cháu họ tên Cát Lốt. Nghe rất gì và này nọ.

Khóe miệng tui bất giác cười, niềm vui đầu ngày đến đơn giản vậy đó. Tôi bày tỏ sự ngại ngùng với dòng tin nhắn từ người bạn mới quen.Và cũng từ đây, "Cục dàng ơi" đã cho tôi cái vui vẻ, rộn ràng trong tình yêu nhưng rồi cũng phải đón lấy cái tổn thương sâu sắc từ đối phương.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC