Chap 1: "Q - in my eyes"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 7 tháng 7 năm 2033,

"Trời trở lạnh rồi nhớ giữ ấm nhé!"
__________

Két..kétt!

"Xin thông báo, đã đến trạm 102 Quế Châu."

Ha...a!

Hôm nay trời trở gió, có lẽ cần phải giữ ấm một chút. Quang cảnh xung quanh cũng chẳng khác gì so với mọi ngày, chỉ là những chiếc lá đã từng bám víu trên cây như thể tràn đầy thanh xuân giờ đây đã thấm nhuần sắc đỏ vàng, lẫn sự hốc hác từ nơi thân lá.

Ấy thế mà thời gian quá đỗi chóng tàn, khiến tôi cảm giác như đã bỏ lỡ bất cứ điều gì. Những loại xúc cảm không xác định cứ thế bao trùm khắp tâm tình tôi vào khoảng thời gian này. Theo từng bước chân tôi đi, cảm nhận về con đường vẫn không thay đổi, cảnh vật xung quanh đều được "tâm trạng" mùa Thu ôm lấy. Một dòng suy nghĩ thoáng qua trong tôi và bất giác thốt lên,

"Đã lâu rồi nhỉ, kể từ khi đó đến nay cũng đã được 10 năm."

Tôi vẫn còn nhớ khoảng thời gian này của 10 năm trước. Tựa như một thước phim tài liệu hiện lên trước mặt tôi,

"Này, không lạnh hả? Trời trở gió rồi, khoác thêm tí áo đi, đừng để bị cảm phiền lắm đấyy!!"

Tôi bất giác tự hỏi bản thân đã ăn mặc đủ ấm chưa, vì tôi không muốn ai đó cằn nhằn tôi. Thật may, hôm nay tôi đã mang theo chiếc khăn choàng có thể giúp tôi tránh rét và không phải nghe những câu từ trách móc. Có lẽ, từ nay và cả về sau tôi vẫn chẳng thể nhận được sự "khó chịu" ấy bất cứ lần nào nữa rồi, vì mọi thứ của 10 năm trước không thể quay lại...

"Tình đầu", "mối quan hệ khó quên" ???

Những điều ấy là gì vậy? Tôi chẳng thể hiểu rõ về định nghĩa của các cụm từ trên. Tôi chỉ cảm giác như bản thân đã từng trải qua và khi nhớ đến lại càng thêm canh cánh trong lòng. Đôi lúc, tôi còn bật khóc và như bị siết chặt tim mình, bản thân trở nên tê liệt trong phút chốc chỉ vì từng hồi ức giữa tôi và người con trai ấy hiện hữu ở trước mắt tôi.

"A, gì vậy chứ! Dây giày tuộc rồi này, đứng yên đi."

"Tôi buộc cho cậu."

___

"Nghi à, sau cuộc thi tuổi trẻ tôi có lời muốn nói với cậu đấy, chờ tôi nhé!"
___

"Hôm nay tôi trúng thưởng khi tham gia trò chơi, phần thưởng là chiếc vòng tay này..."

"Không phải tôi mua đâu, chỉ là vòng tay con gái nên tôi không đeo được."

"Cho cậu đấy!"
___

Tôi nhanh chóng cắt đứt mạch hồi ức mà trở về căn nhà thuê tại chung cư. Sau một ngày mệt mỏi, điều duy nhất khiến tôi thoải mái nhất chính là được nằm trên chiếc giường ấm áp cùng với cơ thể sạch sẽ. Quả thật rất sung sướng, tôi nghĩ bản thân đang dần chợp mắt lại lúc nào không hay... Vì kiệt sức nên tôi chẳng thể suy nghĩ thêm bất cứ thứ gì, cứ thế mà chìm sâu vào giấc ngủ.

___

Khi tỉnh lại đã là 9:00 sáng ngày hôm sau. Vì là chủ nhật, tôi trở nên "bận rộn" với công việc nhà mà tôi đã trễ hạn mấy ngày nay. Bàn làm việc, kệ sách và mọi thứ trong phòng ngủ tôi đều đang lộn xộn, vì thế tôi bắt tay vào dọn dẹp. Đầu tiên, tôi sẽ dọn tủ sách trước. Vốn dĩ nó cũng không phải chứa nhiều sách, đa phần là album ảnh. Khi còn học cấp 3, tôi đã từng tham gia câu lạc bộ nhiếp ảnh và chụp ảnh cũng là sở thích của tôi. Nhớ quá đi mất, tôi không ngăn mình mà mở từng cuốn album lên xem.

Một dòng chữ trên album hiện lên,

"Q - in my eyes"

Cuốn album ấy đang thu hút tôi, tay liền mở trang đầu mà xem. Từng chiếc polaroid xếp ngay hàng nhau và đều cùng một đối tượng trong ảnh. Mỗi bức ảnh cho thấy những dáng vẻ khác nhau của đối tượng cụ thể.

Khi người đó cười dưới tán hoa anh đào nở rộ.

Khi người đó chơi thể thao dưới trời nắng gắt.

Khi người đó chăm chú nhìn vào chú mèo hoang bên đường.

Khi người đó nằm trên hàng ghế dài, mượn vài cuốn sách từ thư viện để lót đầu mà say giấc.

Và rất nhiều khoảnh khác được chụp lại, mắc kẹt trong cuốn album này. Điều tôi ấn tượng với đối tượng ấy là người có một nụ cười rất đẹp, mái tóc trông mềm và bàn tay thon dài. Dáng người cao ráo và chơi thể thao.

Mỗi bức ảnh đều đang ẩn giấu những câu chuyện khác nhau, và nó mang lại cho tôi nhiều cảm xúc khó tả. Khi nhìn vào một tấm ảnh được đặt riêng biệt ở một nơi trong cuốn album, tôi lấy nó ra và xem xét kĩ lưỡng. Là khi người đó và tôi đứng chung một khung hình...

Chúng tôi đeo chiếc khăn quàng cổ giống hệt nhau,

Chúng tôi nắm tay của đối phương,

Và chúng tôi đã mỉm cười trông rất hạnh phúc.

Đằng sau tấm polaroid ấy là một dòng chữ,

"20/12/2023, chúng tôi bên nhau rồi!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net