Chuyện xưa giờ mới kể (Chap 12)......

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 12:

            Tình đầu với mọi sự đau khổ nhất trên đời, nhất là thời gian, có người 1 ngày, có người 1 tuần, 1 tháng, 1 năm hay hơn cả 10 năm, cũng có thể mất bất cứ lúc nào. Tình đầu chẳng ai quên được. Có nhiều mối tình đầu chỉ biết giấu ở nơi con tim thôi. Có nhiều mối tình đầu vượt qua bao nhiêu gian khó, qua biết bao nhiêu thời gian hạnh phúc cùng nhau, nhưng cũng không tránh nỗi 2 chữ "Định Mệnh". Có những người may mắn hơn cùng tình đầu họ đi suốt quảng đời...... Nhưng có ai biết được điều gì sẽ xảy ra... Thật ra tình đầu không mấy ai được cái gọi là mãi mãi. Đau, và buồn luôn song song nhau, và là nỗi đau, nỗi buồn không bao giờ có thể quên được. Vì đó là cảm giác đầu, mùi vị đầu, nòng cháy đầu. Khi đã "Yêu" thật sự, thì chỉ muốn bên người đó, mà ngoài bên người đó tuyệt nhiên không có cái gì gọi là ham muốn. Lan man như vậy đủ rồi em vào truyện đây.....

         

             2 tuần kể từ cái ngày em với Gái yêu nhau. Hạnh cmn phúc lắm ạ hì hì. 1 ngày đẹp trời em quyết định đi gặp mặt Gái. Em âm mưu qua nhà thằng bạn, thằng này tên K nhà giàu lắm =.= nó có 1 chiếc xe đạp điện, thời đấy có đạp điện mới biết ai giàu, ai nghèo :3 em qua mượn thì đương nhiên nó đồng ý. Không đồng ý em cũng lấy =))) nó cũng chả dám nói gì :3 Thế là có xe, kế hoạch là hôm nay em sẽ không trả lời đth Gái, và làm Gái bất ngờ (hay em bất ngờ không biết nữa) là đi qua lên chỗ Gái, với chiếc đạp điện thì được khoảng 30p mới tới nhà Gái. Nhưng nay Gái đi học thêm, nên chỉ cần 20p tới chỗ Gái học thôi. Và em biết giờ Gái học xong nên chạy lên đó ngồi chỗ quán nước lề đường song song nhà bà cô Gái học. Đợi chừng 10p thì Gái tan. Em định xách xe ra và xoảng..............................

              Em định qua rước Gái nhưng thấy Gái cười cười nói nói với thằng nào đó cao ráo đẹp trai, và... lên chiếc xe đạp điện thằng đó, em thì đag cầm ly nước thì rớt. Hên bà chủ quán khá dễ tính, nên em xin lỗi rối rít, mới ra 50k cho bả, và xoay qua thì 2 cặp mắt nhìn nhau, của em của gái.

       Tả sơ lần đầu thấy gái, khuôn mặt tròn trĩn :3 không phải mập nhé, cao, cao hơn em, lúc đấy em 1m5 hay gì đó em thì ước tính Gái khoảng 1m55. 3 vòng khủng thật :v nhìn giống người mẫu ấy, nhìn vào muốn phọt cả máu mũi.

               Em và Gái 2 cặp mắt nhìn nhau, mũi em cay lắm, tự nhiên có vài giọt nước chảy ra khoét mắt. Cả lòng ngực nóng lên, tim đạp nhanh co thắt lại, không biết nói sao cảm giác như rất nhói. Gái thì lúc đấy thấy em đang trên xe vòng tay ôm thằng đó thì vội bỏ ra xuống xe, nhưng em thì lên chiếc đạp điện phóng đi, phóng nhanh lắm, đth trong túi cứ rung tê lắm. Dừng lại móc đth ra xem, và tắt cmn nguồn. Em cứ chạy, cứ chạy trên chiếc đạp điện, và em ghé lại nhà thằng bạn, gửi lại chiếc xe, lấy xe mình chạy tiếp, chạy cứ chạy, chạy nhanh 1 ngày càng nhanh, và dừng lại ở Lấn biển nơi em, ở 1 khu trống leo lên thềm ngồi, ngó biển xa xăm. Trưa nắng, 1 mình ngồi đó nhìn xa xăm, nước mắt em cứ rơi, cứ rơi... Em ngồi lâu lắm, lâu lắm, không biết đến mấy giờ nhưng ngờ ngờ ra là chiều rồi, em đạp về nhà, đặt lừng xuống nệm mà ngủ, đến khuya. Em mở nguồn lên, thì 1,2,3,4,5.... gần hàng chục cái tin nhắn lại máy em..... Đơn giản nhưng tin nhắn ấy em còn nhớ là vậy:

   - Ck à, đang ở đâu sao vk gọi toàn thuê bao???

   - Tất cả không như ck nghĩ đâu...

   - Hiểu lầm ck à... Mở mắt lên nghe vk nói đi được không

  (Tin nhắn có lẽ in đậm trong tim em) - Vk lúc ấy thấy ck vk vui lắm, nhưng sao ck lại chạy đi?? vì vk ôm người đó à... ck à người đó chỉ là bạn vk thôi... giỡn với nhau thôi.... Ck từng bảo ck tin vk mà, tại sao ck lại như vậy hã, ck nói vk biết đi, lúc ck chạy đi em buồn lắm vk buồn lắm...... ck đừng như vậy được không.... gặp được mặt ck là vk nhận ra ngay, vk không biết nhưng ck của vk dễ thương lắm... ck à, mở máy lên đi ck.....

   - Vk xin lỗi ck, ck buồn vk lắm phải không....

   - Ck nè, đừng như vậy, vk khổ lắm ck biết không.......

                Em ngồi ngay chỗ cầu thang vừa đọc tin nhắn, nước mắt ở đâu chảy ra..... em biết lúc đó ngu lắm, không biết tại sao mình lại chạy, không biết tại sao mình lại làm thế, em ngu lắm phải không các thím....... Và em cũng lên giường và ngủ 1 giấc đến sáng thì... đth reo in ỏi...... là Gái.........

                                                     To Be Continued..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net