Chuyện xưa giờ mới kể (Chap 28)......

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         Có lẽ là chap em khó đặt bút xuống viết nhất, vì đau đớn quá nhiều trong chap này..........

Chap 28:

            Cái hồi nhỏ cho em fs cũng vui lắm chứ, vì đó là của nhỏ, mà của nhỏ thì khác người :) nhìn tấm fs yêu lắm cơ :). Em đã chắc đến 90% nhỏ là người con gái tháng 9, nhưng em không thể khẳng định được, vì em không thể, có lẽ người giống người, giống như 2 giọt nước(Cường 7 với Taeyang nhưng giống hơn nữa ạ). Em không đoán, cũng không muốn đoán về chuyện này nhiều vì không có bằng chứng cả, nên dần dần em chẳng còn quan tâm người trướk mặt mình là ai, chỉ là người đó là người em yêu.

             Rất vui vẻ, hằng ngày đều nói chuyện mấy tiếng liên tục. Nhớ nhung của cả 2 qua những dòng tin nhất, nhưng icon ôm áp, hun nhau, cũng đủ để sửa ấm con tim từng lạnh giá này. Nhỏ cứ thế đến bên em hằng ngày, nhưng có lẽ câu nói này đúng "Tiệc cũng có lúc tàn, tình đương nhiên cũng có lúc phai", đơn giản thì ai chấp nhận được yêu xa hã???

             Và cái gì đến cũng đến những ngày đầu tháng 3 nhỏ liên tục bảo bận khi nói chuyện được mấy câu, lúc đó em không cảm giác ra được chuyện gì, cứ online là y rằng kiếm coi nick nhỏ sáng không rồi message cho nhỏ:

    Em: - Chắc giờ này sắp thức rồi ngủ ngoan ^^ à quên phải là ngày mới vui vẻ <3 ^^ yêu lắm chứ rãnh thì onl nói chuyện với tui nghe nhớ mấy người lắm ấy chứ ^^.

    Nhỏ: ...................

             Xác định 1 chữ im lặng..... dù có online hay không im lặng ngày thứ nhất (nhưng hình như vẫn nói chuyện yahoo được vài câu thì bảo bận)

             Ngày thứ 2 nhỏ pm trước ạ.......

    Nhỏ: - Ngủ ngon không? Ngày mới vui vẻ nha ỉn.... :") :))

    Em: - Ỉn không có ngốc ngủ không có ngon :P

    Nhỏ: - sao vậy?

    Em: - Ai biểu nhớ mấy người quá nên sinh ra ngủ không ngon...

    Nhỏ: - ==' *thường thì nói gì nhỏ táp lại khá hùng hổ nhưng.. hôm nay khác lắm*

    Em: - :)) tui xạo đó: ))   

    Nhỏ: im lặng...

              15m later....

    Em: - Mà tuần nay mấy người còn kiểm tra bao nhiêu môn nữa hay xong rồi.... *à nhỏ bảo bận rồi bảo kiểm tra gì ấy*

    Nhỏ: im lặng......

              15m later

    Em: - Mà ỉn ỉn đi học =))) ngốc ngốc của ỉn =)) ngủ ngoan :">

           - thương ngốc lắm ngốc à :) <3 ngủ ngoan nha..... I love you, ngốc ơi <3

           - Nhiễm ỉn của mấy người rồi =='

    Nhỏ: im lặng.........

                8 hours later, em đi học về là nhảy lên pm cho nhỏ

    Em: - Ngốc gần thức :D ngày mới vui vẻ

           - Yêu ngốc lắm

    Nhỏ: im lặng.......

                   Ngày thứ 3.... Valentine trắng :) theo giờ VN nhé....

    Em: - Tui đi học.. :) mấy người ngủ thì ngủ ngoan nha :)

    Nhỏ: im lặng........

                8 hours later....

    Em: - Chắc mấy người ngủ ngoan nhỉ?? ^^ ngày mới vui vẻ

              1 hour later   

    Nhỏ: - ^^

    Em: - White Valentine mấy người à ^^ yêu mấy người lắm....

                      Ngày thứ 4.... Chính thức "BƠ"

    Em: - 9h20 rồi chắc đi ngủ rồi ngủ ngoan :) tui mong được nói chuyện lại với mấy người sớm :"( muốn được nói chuyện như lúc với mấy người quá không nói chuyện với mấy người tui thiệt sự chịu không nổi :"( ngủ ngoan nhé :)

                 Thật sự lúc ấy em chỉ nghỉ là được nói chuyện với nhỏ thôi..... đơn giản nhận được 1 icon từ nhỏ coi như nhỏ không xảy ra chuyện gì.... em biết nhiều thứ từ nhỏ lắm.... biết tất cả.... biết nhỏ đi với ai làm gì..... nhỏ nào biết em sau lưng nhỏ quan tâm nhỏ cỡ nào, cho dù nhỏ có bị gì thì thằng này cũng bỏ cả tính mạng để đổi lấy cho nhỏ.... nhưng đổi lại nhỏ cho cái gì??? 1 sự im lặng à.... cái gì cũng có cái mức của nó.... chỉ biết online chứ nhỏ vài câu??? chẳng được ra cái gì.... đổi lại nhỏ lại bơ.... lúc bấy giờ, thằng này chẳng bao giờ khóc vì đứa con gái nào, ngoài gái..... nhưng nhỏ làm những gì... mỗi đêm ngồi 1 mình.... nhớ đến những kỷ niệm của em và nhỏ.... nhỏ nào biết nước mắt em rơi.... nhiều hơn cả nước mắt rơi vì gái...... Gái là 1 quá khứ khá chật vật.... Nhỏ là 1 quá khứ đau đớn.... nhưng không bao giờ nghĩ sẽ ngừng yêu ngừng quan tâm nhỏ.... nhưng nhỏ cứ bơ đi..... sức chịu đựng của thằng con trai có hạn.... em biết yêu xa khó lắm....... nhưng làm gì được??? khi vẫn biết nhỏ bên ngoài đi với người con trai khác không phải mình?????

                  Ngày thứ 5.... em cũng chỉ như vậy... chưa bao giờ nói với nhỏ em biết nhỏ ở ngoài có ai khác..... thì em lại nhận được 1 tin nhắn, có lẽ không quá bất ngờ, vì sự thật em biết lâu rồi......

     Người đó: - Bạn có thể gỡ ảnh bìa cho đỡ vướng mắt rồi đấy. R không còn là của bạn nữa.

                  Uh, đúng đã bao giờ là của em ??? đã bao giờ chính thức là của nhau??? có chăng là những cảm giác của riêng nhau......... Lúc ấy, em cũng khắm khá những dòng nước mắt lăng dài trên má....... Quyết định cuối cùng mình rút lui, để cho ai khác thay em yêu nhỏ....

     Em: - Q à bây giờ trong đầu tui có nhiều dấu ? lắm *nhưng đâu cần nhỏ trả lời cũng biết câu trả lời* là rằng mấy người còn yêu tui không khi tui nhận được tin nhắn "Bạn có thể gỡ ảnh bìa cho đỡ vướng mắt được rồi đấy. R không còn là của bạn nữa." *còn nhiều lý do em có thể nói* từ tin nhắn này tui chả biết nói gì hơn tui không biết tại sao lại nhận được tin nhắn như thế *giả tạo thế đấy các thím dù biết tại sao vẫn nói* tui lo sợ rằng tin nhắn này là thật *đơn giản nó là thật nhưng mọi sự thật ai chấp nhân được* tui sợ lắm mất mấy người lắm......

              - Tui không biết sự thật chuyện này là như thế nào *Nhưng em biết tất cả rồi các thím à*

              - Cho biết đi nhé cứ như vậy tui cũng chẳng chịu được đâu...... *vì dù rằng muốn họ hạnh phúc, và tất cả sự thật em cũng biết, nhưng em vẫn muốn chính miệng họ nói với em tất cả sự thật, và cũng mong đó không phải...*

           Nhưng tất cả đổi lại được gì???? à được đó... được 1 sự im lặng.... sự im lặng đến đáng sợ......

           Trong những ngày thiếu vắng nhỏ, như tất cả đều thay đổi, thói quen vẫn đi học về online định nhắn gì cho nhỏ nhưng đành thôi....... vì cho dù có nhắn thì chỉ đổi lại sự im lặng.... cũng thời gian đó em được 1 thằng bạn, em có thể nói hết tất cả, nhưng không phải tất cả, cho nó biết, nó tâm sự với em, em cũng đỡ hơn bao nhiêu. Nhưng tình cảm thì bao giờ mới hết??? cố quên lại nhớ...................

            2 tuần bơ nhau thì..... nhỏ pm....

                                                   To Be Continued......................    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net