Thương vội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


THƯƠNG VỘI


Muốn thương lắm nhưng thương thế nào?Khi em khó mở lòng, anh có người khó quên.Nên em đẩy anh ra, cho anh lựa chọn khác,Thà em chịu mất mác chứ không là tạm bợ.


Anh hỏi em sợ gì, em sợ người đi trước,Vẫn đang bước bên anh, sâu thẳm nơi trái tim.Anh hỏi em buồn gì, em buồn lời anh nói,Thói quen của anh đó, nó không phải của anh.


Có lẽ là vết xước, do người trước để lại,Anh luôn mãi nhớ nhung nên không hề để ý.Chỉ có em vô lý hay để ý linh tinh,Để rồi tự nhìn ra, mình nhỏ nhen thế nào.


So đo cùng quá khứ, có ý nghĩa gì đâu,Những mẩu chuyện anh kể, là từ rất lâu rồi.Nhưng em vẫn câu nệ, lâu lâu lại thấy buồn,Đó là lúc em biết, mình đã thương anh rồi.


Chỉ tội em đến sau, nên đau cũng muốn dứt,Chặt đứt đi cho xong, không mong chờ chi nữa.Cửa tim không mở được, nên xin anh dừng lại,Đừng thương vội một ai, khi tim chưa sẵn sàng.D.Y

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cảm #hung
Ẩn QC