Cậu ấy và tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi có một cậu bạn tên Han Jumin.

Tôi có một cậu bạn tên Kim Jihyun.

Cậu ấy biết rất nhiều.

Cậu ấy rất hay chụp ảnh.

Tôi đã tặng cả đống quà nhưng cậu ấy nhất quyết không nhận.

Tôi đã chụp lén cậu ấy không dưới mười lần nhưng vẫn chưa dám khoe  hình với khổ chủ.

Tôi đang học làm pancake để tặng cậu ấy. Quà tự làm như này chắc cậu ấy sẽ nhận nhỉ?

Tôi đang lựa ra những tấm hình đẹp nhất của cậu ấy để ghép lại thành một album. Nhận được quà thế này chắc cậu ấy sẽ không giận tôi vì tội chụp lén đâu nhỉ?

Tôi đã làm xong pancake rồi, nếm thử thấy cũng không tệ lắm. Cho thêm quả dâu chắc là ngon đây.

Tôi đã làm xong album rồi. Cả hình lẫn cuốn album đều rất đẹp nhé.

Hôm nay tôi hẹn cậu ấy ở ngay gốc cây này. Nhất định phải nhân dịp này tặng cậu ấy cuốn album. Nhưng sao cậu ấy lại đến trễ thế này, bình thường đến sớm lắm cơ mà? Hay lại có chuyện gì mất rồi, tôi có nên gọi không?

Hôm nay cậu ấy hẹn tôi ở ngay gốc cây ấy. Bình thường tôi đều giao việc chuẩn bị quần áo cho người hầu nhưng hôm nay tôi muốn tự tay lựa một bộ đẹp nhất. Chết rồi trễ giờ hẹn!!! Tôi có nên gọi cho cậu ấy không?

- Jihyun!!!

- Jumin, tới rồi đấy à. Mà sao lại gọi tớ là Jihyun?

- Vì hôm nay là một ngày đặc biệt, tớ tạm thời nghỉ gọi cậu bằng biệt danh.

- Hì... Cà vạt cậu thắt lệch kìa. Người hầu cậu hôm nay đoảng quá nhỉ.

- Này là... này là...

- Mà cậu cầm gì thế kia?

- Cho cậu đấy!

- Jumin à, tớ đã bảo rồi, tớ không cần...

- Cái này là chính tay tớ làm đấy.

- Chính tay cậu làm à? Quao là bánh này... Jumin cậu biết làm bánh sao?

- Hehe...

- Mà sao cậu lại làm bánh đấy, tớ tưởng cậu sẽ vẽ hay xếp giấy tặng tớ cơ.

- Vì ba tớ bảo cách nhanh nhất để thể hiện tình cảm với người mình thương là thông qua đường dạ dày.

- Jumin, cậu... À tớ có cái này cho cậu.

- Cái gì đây? A là album ảnh. Này cậu chụp lúc nào thế sao tớ không biết.

- Cậu mà biết thì còn gì vui nữa.

- Cậu đợi tớ... Này Jihyun xích lại gần đây.

- Có gì sao Jumin?

- Hai đứa mình chụp chung một tấm nào.

Dưới tán cây có hai đứa nhỏ nép người vào nhau, cả hai đều cười thật tươi. Rồi đứa ăn mặt bảnh tỏn, còn thắt cà vạt giơ điện thoại lên và tách...

- Chốc nữa về nhà tớ sẽ sai người hầu rửa tấm này ra rồi cho vào album.

- Nhưng mà album là tớ dành cho cậu, chỉ có hình cậu thôi mà.

- Album này là báu vật của tớ, cậu cũng là báu vật của tớ nên đương nhiên cậu cũng phải ở trong này.

- Jumin à, cậu mà nói thế với đám con gái là tụi nó sẽ đổ cậu đấy.

- Tớ chỉ cần cậu đổ tớ thôi. Jihyun...

- Hử?

- Cám ơn cậu. Thật sự rất cám ơn cậu.

Tôi có một cậu bạn tên Han Jumin.

Tôi có một cậu bạn tên Kim Jihyun.

Hôm nay là sinh nhật cậu ấy.

Hôm nay là ngày kỉ niệm hai đứa gặp nhau.

Cậu ấy cám ơn tôi mãi không dứt.

Cậu ấy cười mãi không dứt.

"Hai ta sẽ làm bạn mãi mãi nhé"

Chúc mừng sinh nhật Han Jumin.

05/10/2016

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net