Chương 90 - Người phụ nữ ác độc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shi Yeon chưa từng nhìn thấy chị dâu dùng nét mặt và giọng điệu này nói chuyện với mình, khiến bà ta nao núng trong phút chốc, nhưng rất nhanh sau đó liền phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, miệng giật giật, đứng dậy rời khỏi ghế salon, trừng mắt nhìn bà một cái rồi xoay người đi đến cửa lớn, muốn ra khỏi nhà.

Tae Hee nhìn theo bóng lưng Shi Yeon rời đi, một lúc sau mới thở phào một hơi, thứ còn lại chỉ có tổn thương và mệt mỏi trong lòng.

... ... ...

Hai ngày sau, buổi sáng Jiyeon nhận được tin mới trên bàn ăn, đó chính là, hôm nay là sinh nhật của Myungsoo, trong nhà sẽ tổ chức một bữa tiệc gia đình loại nhỏ.

Tuy rằng gọi là bữa tiệc gia đình loại nhỏ, nhưng Jiyeon vẫn hiểu được, tiệc tối ở những nhà giàu có như thế này, dù có nhỏ đi chăng nữa cũng không biết sẽ nhỏ ở chỗ nào.

Đột nhiên nhớ tới lúc trước Naeun có nói qua với cô rằng, bạn gái của Myungsoo trong bữa tiệc này là cô ta, xem ra, đêm nay cô không xuất hiện vẫn là tốt hơn, tránh phải xấu hổ.

Nghĩ vậy, cô liền thay quần áo xong rồi xuống lầu, lúc này Yoon Se Ah và Kim Soo Ro đang ngồi trên ghế salon cùng Mason chơi xếp hình.

Cô đi đến bên người họ, mở miệng hít thở, nói: "Cha, mẹ, con có chuyện muốn nói với hai người."

"Chuyện gì?" Yoon Se Ah mở miệng trước tiên, tuy rằng trong lòng không muốn nhận cô con dâu này, nhưng Myungsoo đã nói sẽ phục hôn cùng chị ta, trong bụng chị ta còn có cháu của nhà họ Kim nữa, cho nên đối với cách xưng hô theo thói quen này của Jiyeon, bà cũng không quá để ý.

"Hôm nay con muốn ra ngoài một chuyến, tới gặp một người bạn trước kia, con về nước lâu như vậy cũng chưa liên lạc với cô ấy, cho nên hôm nay có lẽ sẽ không về nhà ăn tối..." Jiyeon còn chưa nói hết câu đã thấy Mason ngẩng đầu nhìn mình nói: "Thật thế sao? Mẹ muốn đi gặp bạn? Đưa con đi, đưa con đi với, con cũng muốn đi gặp dì xinh đẹp cùng mẹ..."

"Hả...Chuyện này..." Jiyeon không nghĩ tới Mason sẽ chen ngang, tạm thời hơi do dự.

Yoon Se Ah nghe vậy, mặt lập tức dài ra, nói: "Sao nhất định phải là hôm nay, chị không biết hôm nay là sinh nhật Myungsoo à? Hay chị muốn bạn bè thân thích đến nhà cười chê chúng ta?"

"Con..." Jiyeon muốn giải thích, nhưng cô vừa mới mở miệng đã bị Kim Soo Ro cắt lời: "Hôm khác hãy đi gặp bạn sau, bữa nay là sinh nhật Myungsoo, chắc nó cũng muốn nhân cơ hội này tuyên bố chuyện phục hôn của hai người, cha đã đưa thiệp mời qua nhà con rồi, chắc lúc đó bọn họ cũng sẽ tới."

"Thật vậy sao? Người nhà của con cũng sẽ đến?" Jiyeon có chút khó tin, mở to mắt nhìn Soo Ro hỏi.

"Để tôi gọi người qua thử lễ phục cho chị, đêm nay lực chú ý của mọi người đều sẽ đặt lên người chị và Mason, đừng có thất lễ." Nói rồi, Yoon Se Ah quay đầu nhìn bà Lee đang đứng một bên nói: "Không phải lúc trước đã nhờ Naeun giúp làm bạn gái của Myungsoo sao? Bà giúp tôi gọi điện thoại cho con bé, uyển chuyển nói với nó, đêm nay bạn gái của Myungsoo đã có người khác làm, nhưng vẫn hoan nghênh con bé tới tham dự bữa tiệc."

"Dạ vâng, tôi...tôi biết rồi..." Bà Lee nghe vậy, sắc mặt hơi biến đổi nhưng rất nhanh sau đó liền khôi phục như bình thường.

Jiyeon nghe thấy lời Se Ah nói, vẻ mặt liền thay đổi, nháy mắt trong đầu hiện ra dáng vẻ Naeun khi nói với mình lúc trước, đột nhiên cô thấy có chút bi ai.

"Mẹ, bà nội nói, sẽ tìm người đến làm cho con một bộ lễ phục thật đẹp đấy nhé." Mason thấy mấy người lớn trong nhà chẳng ai nói gì, liền ngẩng đầu nhìn về phía Jiyeon nói.

"Ừ, Mason nhà ta đẹp trai như vậy, mặc lễ phục gì cũng đẹp." Jiyeon mỉm cười dỗ dành cậu bé thích làm điệu này.

... ...

Naeun nhận được điện thoại của bà Lee lúc vừa mới trở về phòng làm việc, nghe thấy lời bà nói, cô ta lập tức nổi trận lôi đình, quát lên trong điện thoại: "Sao lại thế? Không phải đã nói từ trước là đêm nay bạn gái của Myungsoo sẽ do tôi đảm nhiệm hay sao?"

"Naeun, con đừng tức giận, mọi chuyện biến thành thế này, phu nhân cũng không nghĩ tới. Không thì chúng ta đừng làm nữa, cũng đừng tranh giành, nhiều năm như vậy, nếu là thứ của con thì đã sớm là của con rồi, giờ con xem...Bát tự của con và cậu chủ còn chưa so, cô chủ đã trở về, chuyện này..." Bà Lee ở đầu bên kia điện thoại vô cùng khó xử nói.

"Cái gì mà cô chủ? Bà đừng có quên, bây giờ cô ta còn chưa phục hôn với Myungsoo đâu. Cũng đã đến nước này rồi, tôi dùng thời gian bảy năm từ từ tiến vào nhà họ Kim, bà nghĩ tôi sẽ buông tay như vậy sao? Bảy năm trước tôi có thể khiến Jiyeon chủ động rời khỏi Myungsoo, bảy năm sau tôi cũng có thể làm được như thế, bà đừng khuyên tôi, tôi biết mình đang làm gì, thay vì lo lắng cho tôi, chẳng thà bà giúp tôi suy nghĩ biện pháp, xem làm thế nào để Jiyeon cút khỏi nhà họ Ninh đi còn hơn."

"Chuyện này sao có thể? Bây giờ trong bụng cô chủ còn đang mang cốt nhục của thiếu gia, hơn nữa nhìn dáng vẻ của cô ấy bây giờ, chắc sẽ không chủ động rời đi, chúng ta muốn cô ấy đi khỏi nhà, quả thực còn khó hơn so với lên trời nữa. Mà ông chủ và bà chủ cũng không ghét bỏ đứa bé trong bụng cô ấy, đối xử với cô ấy không tồi, chúng ta không có cơ hội xuống tay đâu." Trong giọng nói của bà Lee tràn ngập lo lắng, lần này bà thật sự không cho rằng Naeun còn có cơ hội thắng.

"Cái gì? Bà nói, Park Jiyeon lại có thai?" Naeun nghe xong, khiếp sợ không nói nên lời.

"Đúng vậy, cho nên, Naeun à, chúng ta vẫn nên..."

"Mang thai thì sao? Nếu hai ông bà già nhà họ đã coi trọng đứa bé trong bụng cô ta như vậy, bà nói xem, nếu cô ta không còn đứa bé này, còn có thể ở lại nhà họ Kim vững vàng được không?" Nói rồi, trên mặt Naeun lộ ra một nụ cười dữ tợn.

"Naeun, con muốn làm cái gì? Con đừng có xằng bậy, trong bụng cô ấy không phải là một mạng đâu, mà chính là hai mạng đấy. Cậu chủ nhỏ bị bệnh bạch cầu, cần phải có đứa bé trong bụng cô chủ để ghép tủy cứu chữa mới được." Bà Lee bị lời cô ta nói hù dọa, lập tức vội vàng cảnh cáo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#myungyeon