Chương 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn xong nó thẳng bước về kí túc xá nghỉ ngơi. Kito thở dài:

- Người lại nghỉ học. ! tuần 6 buổi người nghỉ mất 5 thì còn học hành

làm gì nữa hả trời....haizzzz.

- Thế chả lẽ ta phải đi điều chế máu. Ta ghét cái trò quỷ đó.

- Vâng..nhunưg nhờ cái trò quỷ đó mà bao đời nay loài vam vẫn sống

không cần máu người mà sinh tồn đến bây giờ. Thế giới này mới có cơ

hội yên bình thế này đấy thưa tiểu thư.

- NgươI đI mà học...ta chả ham đâu.

- Hô...hô....luận về tuổi tác thì tại hã đã sống hơn nghìn năm. Tiểu thư

lại bảo ta đI học cái trò mèo đó. Không sợ người ta chê cười linh thàn a.

- Thì ngươI cũng là mèo mà...con bé cười khẩy

- A..a..

- Vả lại...ngươi gọi ta chủ nhân. Mà ngươi bik điều chế thì ta còn gì để

học đâu.

Nói rồi con bé mở cửa phòng, bước vào đóng sầm cáic ửa. Kito giật cả mik,

lắc đầu rồi cũng bước vào phòng.

Khi hanứ vừa ngả lưng ở ghế sopha thì cửa lại gõ, hanứ than thầm khổ rồi

lững thững bước ra, không quên cằn nhần:

- Người mới về phòng chưa gì đã,......ơ....

Cánh cửa vừa bật mở, Gasun phóng từ ngoài vào, ngồi phịch trên ghê hắn

không quên phóng tọt quả táo trên bàn vào miệng.

- Lại đến đây làm gì thế. Hai người hành xác ta vừa phải thôi nhá.

- ..........

- Giận hả....haizzzzz..Tính chủ nhân thế. Ngươi muốn quy phục thì dẹp

dùm cục tự ái sang một bên đi

- Nhưng nàg có thèm để ý đến ta đâu. Ta không hiểu trái tim nàng là sắt

hay đồng nữa.

- Không có cái gì là vĩnh cửu Sắt hay đồng đều vì nhiệt độ mà tan chảy.

Chủ nhân cũng thế thôi. Phải xem phương pháp ngươi thế nào

- Không biết.

- Tí quên...của ngươi nè. Chue nhân đưa đó.

Hắn lôI từ trong túi ra một cốc huyết cửu trùng cùng miếng bánh.

Gasun nhìn hai thứ trên bàn mắt sáng lên, lắp bắp:

- Là của ta.

- Uk

- Kasumi mua cho ta.

- Nàng gửi cho ta a.

- Uk

- Nàng lo lắng cho ta a

- Uk...uk...uk...Ngươi thật là..hết biết

- A....a......a.......thik quá...ta đI thăm nàng

- Ngươi đứng lại....Ê

Kito chưa kịp xuống ghế, Gasun đã nhảy tọt ra khỏi cửa.

- Ôi..tình yêu.

Bất giác hình ảnh con bé Yumi với khuôn mặt tèm lem nước mắt đang rưng

rưng hhìn hắn khiến ahnứ rợn cả tóc gáy, lắc đàu lia lịa rồi vội đuổi theo

Gasun phòng bất trắc.

Cả hai đứng trc cửaphòng co nbé gõ sưng cả tay nhưng tất cả vẫn yên lặng.

Gasun hơi bất an.

- Sao lại thế.

- Có lẽ chủ nhân mệt nên ngủ say.

- Mệt đến mấy thì gõ thế này cũng phải tỉnh chứ.

- Cũng đúng

- Ta phá cửa xông vào.

- Ê....lỡ không phải như ngươi nghĩ thì ta lại bị chủ nhân trách mắng.

- Trách ngươi chứ có phải ta đâu

Vừa nói, Gasun vừa dùng lực ở chân đá bay cánh cửa. Kito nhìn, lẩm bẩm:

- Thật xứng đôi. Chủ nhân dùng tay phá cửa còn hanứ thì dùng chân.

Đúng là xứng đôi.....Ôi..chỉ khổ mik ta.

Cánh cửa bật mở, một mùi máu vampire thuần chủng hoàng gia xộc thẳng lên

mũi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net