Bổ khuyết (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Geulimja.AO3

__________________

1.

Tín tức tố Alpha nồng đậm trong không khí, là mùi trà sữa gồm 80% trà, 20% sữa, cũng giống như Hoàng Nhân Tuấn, là đàn ông ở tuổi ba mươi nên ổn định trầm tĩnh có thừa, nhưng bề ngoài lại trông thanh tú trẻ trung, thuần khiết như sữa tươi vừa lấy ra ở nông trường. Khi màu trà sẫm và màu trắng sữa hòa quyện vào nhau, tạo nên một Hoàng Nhân Tuấn dịu dàng, khác xa một trời một vực với những Alpha khác vừa thô kệch lại trông dữ dằn, đủ khiến Omega tình nguyện được ngã vào sự ôn nhu dịu dàng này.

La Tại Dân là một Omega mới hai mươi tuổi, tất nhiên cũng không thể chống cự lại sự ôn nhu của người kia. Khi lần đầu cậu đến quán cà phê mèo này, cậu còn nghĩ rằng trà sữa ở đây có thêm thuốc kích tình, vì mỗi lần chỉ cần ngửi thấy mùi trà sữa thôi cậu đều đỏ mặt nóng tai, bên dưới hưng phấn khác thường. Sau khi đến nhiều hơn, cũng uống qua trà sữa ở đây vài lần, Tại Dân mới biết nguyên do làm mình hưng phấn là tín tức tố của chủ quán cà phê mèo này, mùi trà sữa như ẩn như hiện làm cho khách hàng rơi vào ý loạn tình mê.

2.

Hoàng hôn đã buông xuống từ lâu, La Tại Dân ngồi trong góc vuốt ve chú mèo giống Ragdoll. Trên bàn cà phê sớm đã hết, đá trong cốc cũng tan thành nước. Cậu đợi rất lâu, cuối cùng các nhân viên mới ra về hết, chỉ còn lại cậu và Hoàng Nhân Tuấn.

Hoàng Nhân Tuấn đem các loại thức ăn mèo đổ vào các bát đựng đồ ăn, thì lập tức ngay cả chú mèo đang nằm trong lòng cậu cũng chạy lại phía anh. Anh thấy thế nhẹ nhàng mỉm cười, đóng gói thức ăn lại.

- Hôm nay lại có chuyện gì mà đợi thế? Lại muốn anh bao ăn à?

Hoàng Nhân Tuấn đi tới ngồi xuống đối diện cậu. Bình thường trông Hoàng Nhân Tuấn đã rất dịu dàng rồi, hôm nay anh còn mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, bên ngoài khoác chiếc áo màu xám lại càng khiến anh thêm phần nho nhã điềm tĩnh,  và càng khiến cậu thích anh thêm một chút nữa.

- Anh coi em là loại người gì vậy, chỉ thích đi ăn chực thôi sao?

Cậu nhoài người tới, làm tín tức tố của Hoàng Nhân Tuấn đột nhiên bao trùm cả người mình, khiến phần da dưới gáy như có hàng ngàn con kiến bò qua, vừa nóng vừa ngứa, sau lưng cũng bắt đầu hơi rịn một lớp mồ hôi mỏng, mùi mật ong cũng dần dần bị kéo ra.

- Em vẫn chỉ là đứa trẻ thôi, Tiểu Dân à.

Hoàng Nhân Tuấn tuy không định kéo giãn khoảng cách giữa cả hai, để đứa trẻ trong lời anh tùy ý thả tín tức tố ra ngoài, thong dong đặt tay lên đùi chống cằm xem. 

- Chuyện này Tiểu Dân nói thật, em muốn anh giúp em.

Gương mặt cậu gần ngay trong gang tấc. Mái đầu màu nâu, chiếc áo hoodie màu đen cùng với quần jean, tất cả như nhắc anh rằng người trước mặt này vẫn là thiếu niên mang đầy hơi thở cùa tuổi trẻ, nhưng mùi tín tức tố mật ong phóng loạn xạ trong không khí lại ngọt ngào như một thiếu nữ. Hoàng Nhân Tuấn anh không phải chưa từng bị Omega khác dùng tín tức tố khiêu khích, chỉ là, xinh đẹp và ngọt ngào như La Tại Dân vẫn là lần đầu tiên.

Anh gật đầu cười. La Tại Dân liền vươn người tới gần hơn nữa, thở vào tai anh.

- Anh...

- Đánh dấu em

- Được không?

Từng từ từng chữ khó khăn nói ra, mãi mới thành một câu hoàn chỉnh. Hoàng Nhân Tuấn không nghĩ thêm gì, nghiêng đầu sang hôn lên môi cậu.

3.

Hoàng Nhân Tuấn nhớ rõ rằng, lần thứ hai cậu thổ lộ, anh đã bảo rằng mình là một Alpha không thích Omega.

La Tại Dân quả nhiên rất ngọt ngào. Khi hai bờ môi tiếp xúc với nhau, mùi mật ong xông vào mũi anh, nhấn chìm sự điềm tĩnh tỉnh táo trong anh. Khi anh đứng dậy, ngửa đầu lên hôn và ôm chặt lấy vòng eo của cậu, sau đó đem người áp xuống ghế sô pha, đầu lưỡi vừa chui vào cũng bị anh hút lấy, nhưng môi trên thì bị người kia hôn trọn gặm cắn.

Khi cả hai tách ra, cả người La Tại Dân đã ướt đẫm mồ hôi, còn toàn bộ tín tức tố mà Hoàng Nhân Tuấn giải phóng ra như quay ngược lại đánh úp anh, làm ngọn lửa dục vọng trong anh nhen nhóm, rồi cháy bừng bừng từ trong ra ngoài, giờ phút này chỉ muốn hai thân thể thân mật.

Chiếc áo khoác màu xám không biết đã bị cởi ra từ khi nào. Hoàng Nhân Tuấn vẫn thở gấp, ngồi trên đùi của cậu, từ trên nhìn xuống chỉ thấy đôi mắt kiên định của đứa trẻ này đang nhìn mình, rõ ràng hai mắt bị tình dục kích thích đến chảy nước mắt, nhưng vẫn kiên quyết chăm chăm nhìn về một hướng cố định.

- Anh thích bị làm, đúng không?

- Vậy bây giờ đánh dấu Tiểu Dân đi.

- Tiểu Dân có thể thỏa mãn anh.

Anh nhéo cổ cậu ấy, hai mắt đỏ lên, kéo cổ áo cậu ra, mùi hương quyến rũ của Omega xuyên qua lớp da đỏ ửng phát tán lộn xộn trong không khí. Cậu không thể chờ được đến lúc tiến vào trong cơ thể anh ấy, để cho nó thấm vào máu, để bản năng nguyên thủy được trỗi dậy và tự do hành động.

- Đứa nhỏ, anh muốn nói với em, em không có cơ hội để hối hận nữa đâu.

La Tại Dân rên rỉ, đầu lưỡi ướt át của Hoàng Nhân Tuấn di qua tuyến thể của cậu, làm cậu run rẩy, nước mắt từ hốc mắt bị sự hưng phấn điều khiển ồ ạt chảy ra không kiểm soát, ham muốn cuồng nhiệt nhốt trong lớp quần áo, khổ sở và cứng ngắc, âm thầm mài vuốt trong bóng tối mà không ai có thể nhìn thấy.

Alpha ngược lại dịu dàng ngoan ngoãn như bình thường, răng nanh xuyên qua nắp ấm mật ong, rót trà sữa vào. Omega khẽ giãy dụa nhưng cổ tay đã bị Hoàng Nhân Tuấn giữ lấy, cho đến khi mùi tín tức tố trôi nổi trong không khí hòa quyện vào nhau.

Trời đất chứng giám, La Tại Dân hoàn toàn thuộc về Hoàng Nhân Tuấn, mà Hoàng Nhân Tuấn cũng là của La Tại Dân.

4.

- Tiểu Dân cuối cùng cũng có được anh rồi.

La Tại Dân lật người lại, đem Hoàng Nhân Tuấn áp trên mặt ghế. Cậu nằm giữa hai chân người kia, kệ người kia nhìn chằm chằm vào thân trên thon gầy rắn rỏi của mình, lướt mắt theo những giọt mồ hôi chảy dọc xuống ngực, đi qua những thớ cơ, không nhanh không chậm chảy xuống phần bụng rồi theo những đường cong trên hông trốn vào trong quần jean.

Đem chiếc quần jean vứt xuống dưới sàn, bên dưới chiếc quần lót màu đen đã gồ lên, Hoàng Nhân Tuấn nuốt nước miếng, nhìn vào chỗ ẩm ướt giữa hai chân cậu, và hơi rỉ ra khi cậu co chân lên. La Tại Dân kéo mảnh che thân cuối cùng xuống, hơi xoa nắn nó, cảm giác sung sướng đánh thẳng vào não cậu, khiến cậu chỉ muốn nhanh chóng mở khe nhỏ kia của anh ấy ra, nhìn bộ dạng anh ấy mất kiểm soát.

5.

La Tại Dân quỳ xuống, cởi thắt lưng cùng khóa quần của Hoàng Nhân Tuấn, lúc này khuôn mặt đã hồng như quả đào mật giữa tháng tám, rồi ném chiếc quần qua một bên, cởi quần lót và nắm lấy thứ kia, thì lập tức biến thành trái táo Fuji tháng mười một. 

Đôi môi mỏng của Omega mở ra, ngậm lấy thứ đó của Alpha, còn cố ý như có như không dùng răng ma sát tại đỉnh, vừa vụng về vừa lúng túng. Hoàng Nhân Tuấn nắm chặt tay, mày cau lại, cố chịu đựng, không muốn để đứa nhỏ ngây thơ kia biết được cảm xúc của mình.

Mà La Tại Dân sớm đã ẩm ướt thành một mảnh rối tung. Có lẽ trời cao cho cậu một cơ thể kì lạ, không cách nào có dục vọng được lấp đầy giống như những Omega kia, nhưng lại vẫn khao khát Alpha như một Omega bình thường.

Cậu cũng không cảm thấy trống rỗng hay không nhịn được, ngón tay lướt qua chân, quệt lấy một ít chất nhầy ở trên đó, nhét vào chỗ giữa hai đùi khô khốc của Hoàng Nhân Tuấn. Vất vả mãi mới đưa được một ngón tay vào, vừa mở rộng vừa cúi xuống hôn lấy anh, đưa đầu lưỡi của mình ra cuốn lấy đầu lưỡi lạnh lùng kia.

Hoàng Nhân Tuấn cắn ống tay áo màu đen, cố gắng kiềm chế khoái cảm từ phía dưới chạy lên. Anh nhớ ngày trước cùng Alpha làm chuyện này, luôn không được đối xử dịu dàng cưng chiều, những người đàn ông phía trên chỉ mải miết vận động, có chảy máu cũng thế mà rơi nước mắt cũng vậy, dần dần cõi lòng cũng chết hẳn, có đau cũng sẽ không kêu.

6.

- Anh... Em vào được không?

La Tại Dân dịu dàng đến phát khóc, làm chóp mũi anh đỏ ửng lên. Quả táo nhỏ bên trên rõ ràng đã không thể chịu được nữa nhưng vẫn còn cầu xin anh đồng ý. Cậu ấy có lẽ là Omega tuyệt vời nhất thế giới này.

- Được, Tiểu Dân.

Lúc cậu đứng lên, chân đã có chút run. Dù sao Omega vẫn là nhóm yếu hơn, bị tín tức tố mạnh mẽ của Alpha bao trùm, nước mật ồ ạt chảy như vỡ đê.

Thiếu niên tay run rẩy, tình yêu đầu với người anh dịu dàng này tưởng chừng đã tuyệt vọng khiến cậu gần như mất kiểm soát. Cậu chưa bao giờ mong ước xa vời rằng trên cõi đời này sẽ có người chấp nhận mình, một Omega mà khả năng tình dục không bình thường thì thậm chí không bằng một Beta, như một quái vật dị dạng. Cậu chậm rãi mang hết mọi thứ còn lại dâng cho Hoàng Nhân Tuấn, hi vọng Alpha của mình từ nay về sau sẽ tiếp nhận tình yêu của cậu, cùng cậu bên nhau không rời.

7.

- Tại Dân vào đây.

Hai chân anh quắp lấy eo cậu, hai tay mở ra, mồ hôi chảy trên gương mặt trắng nhạt như cánh hoa anh đào. Omega đang động dục đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt anh, nhẹ nhàng nói vào lỗ tai đỏ ửng của anh rằng Tại Dân không khóc, em có được anh rồi.

Hoàng Nhân Tuấn ôm lấy thân thể nóng hổi ướt đẫm mồ hôi kia rồi lại nhẹ hôn lên tuyến thể nóng rực, nghe tiếng khóc nhỏ nức nở bên tai mình, một vòng tay ôm lấy eo mình, nhẹ nhàng va chạm, toàn thân mềm mại mà lại yếu đuối.

- Anh ơi… Em rất thích anh.

Cậu hôn lấy anh, lấp đầy sự trống rỗng lâu ngày trong anh. Mối tình đầu khiến anh căng thẳng không thở được, máu trong cơ thể sôi sục lên, những cơn sóng ồ ạt nối tiếp nhau đánh vào trong tâm trí, làm nước biển yếu ớt trào ra chảy xuống từ hốc mắt.

8.

Omega thật sự rất yếu. Không nỡ nhìn đứa em nhỏ bị sóng tình dày vò đến sắp không đứng vững được nữa, cuối cùng Hoàng Nhân Tuấn vẫn là đặt cậu dưới thân, để mình cưỡi phía trên.

Hành lang nhỏ hẹp một lần nữa căng ra, Hoàng Nhân Tuấn cảm nhận được ấm áp dần xâm chiếm cơ thể mình. Há miệng thở dài, anh cúi xuống để nuốt đi tiếng khóc khàn khàn của thiếu niên. Anh cầm lấy tay La Tại Dân, đưa đến chạm vào mông mình. Cậu nghe lời ngoan ngoãn ôm lấy hai bờ mông mềm mại, khi cậu dùng sức đỉnh lên trên thì trên gương mặt người kia cũng ướt đẫm nước mắt.

Hai tay mò mẫm sờ lung tung, xuyên qua lớp áo sơ mi của anh, chạm vào vòng eo còn nhỏ hơn nhiều so với eo cậu. Sau khi thân thể bắt đầu thích ứng được với tín tức tố của Alpha, cậu liền ôm chặt lấy vòng eo của anh, ra sức vận động, bộ phận rối loạn chức năng khi được bao bọc ở nơi ấm áp kia thì phía sau càng chảy nước xuống ướt sô pha.

Hoàng Nhân Tuấn lau đi nước mắt trên mặt cậu, vuốt tóc mái đã đẫm mồ hôi sang, nhìn gương mặt đã đỏ ửng của cậu, hôn lên phần giữa hai chân mày chau lại, nơi đó liền giãn ra, và hôn lên lông mi đang còn vương lệ của cậu, đứa nhỏ liền không khóc nữa.

Thật là dễ dụ.

9.

- Anh ơi, thoải mái không?

La Tại Dân mở to mắt, nhìn anh cười đến ngọt ngào như một đoá hoa anh đào. Anh rất muốn trả lời là có, nhưng cậu có vẻ không muốn nghe câu trả lời, khi vừa hỏi xong đã liền hôn lên môi anh.

Nụ hôn đầu khó quên, mà chưa kịp quên đã được ôn lại. Cậu hôn rồi lại hôn, giống như đứa trẻ vừa mua được búp bê mới, chỉ muốn trông chừng, không muốn đi ngủ.

Đôi chân của anh bắt đầu run rẩy, âm thanh vận động cơ thể ngày càng lớn hơn, làm anh không nhịn được muốn rơi nước mắt. Tình yêu được đong đầy vào trái tim trống rỗng, sau này anh cũng sẽ không phải chịu đựng bị giễu cợt nữa, trời cao cuối cùng cũng gửi đến cho anh nửa còn lại.

10.

Dịch thể của Alpha vừa nhiều vừa nồng rơi hết xuống bụng và ngực của La Tại Dân. Lúc Hoàng Nhân Tuấn từ từ đứng dậy, tinh dịch cũng chảy ra từ bờ mông sưng đỏ của anh, rơi xuống chân La Tại Dân.

La Tại Dân lúc này mới nói thật cho anh biết hôm nay cậu không dùng thuốc ức chế, vì muốn câu dẫn anh, biến anh thành Alpha của mình. Hoàng Nhân Tuấn đang dùng khăn giấy lau hết mấy chất nhờn trên người cậu, lau xong liền vứt xuống sàn, dụi vào lồng ngực cậu.

Hoàng Nhân Tuấn mắng cậu, đứa nhỏ xấu xa.

- Anh Nhân Tuấn không thể bảo em là đứa nhỏ nữa.

- Em đã làm anh rồi, bây giờ đã là nam nhân rồi.

Chung quy vẫn là một đứa nhỏ ngây thơ, Hoàng Nhân Tuấn nhắm mắt lại nghỉ ngơi. La Tại Dân ôm lấy người, hôn một cái rõ kêu vào đỉnh đầu anh

- Kỉ niệm ngày đầu tiên bên cạnh anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net