Look at me only (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: ooc, dirty talk, thầm mến, nhìn lén, miêu tả cảnh thủ dâm và các nội dung tình dục khác, idol au, có thể sẽ có làm tình nơi bán công cộng :), có thể sẽ có angst, ...

Nếu phải kiếm một người để đổ lỗi, Huang Renjun nghĩ mình sẽ tìm Park Jisung tính sổ đầu tiên, can tội thằng út dám lôi cậu ra một bên lúc dự án NCT 2020 mới được công bố. 

"Renjun hyung, ừm, em hỏi này anh đừng giận nhé cũng đừng hiểu lầm em hỏi không có ý xấu gì đâu cũng không có ai bắt ép em hỏi anh đâu anh đừng nghĩ lung tung nhé..." - Cậu nhóc mới ngày nào còn đứng vai kề vai với Huang Renjun giờ cao lớn phổng phao như cây cao chắn gió, nhưng cái tính hay rào trước và nói liến thoắng luôn mồm lúc lo lắng thì vẫn y hệt hồi bé. Huang Renjun vừa tập nhảy xong, trên người vẫn còn mồ hôi chưa khô, còn chưa ủn mông với Lee Haechan để tranh được cái quạt trong phòng tập đã bị cậu em Park Jisung gọi ra ngoài bằng biểu cảm nghiêm trọng hiếm thấy. Nhìn thằng bé mình góp một tay nuôi lớn cứ ấp a ấp úng như gà ngậm thóc, cậu mất kiên nhẫn mà cười xòa, một tay tháo mũ lưỡi trai trên đầu xuống phe phẩy cho bớt nóng:

"Anh ăn thịt mày à mà sợ. Hỏi gì thì hỏi đi, chết nóng ở đây bây giờ."

Park Jisung thở phào một hơi trông thấy, cơ thể căng chặt như đang tập Popping của thằng bé thả lỏng theo nhịp hô hấp ra vào:

"Ừm thì là ... anh có biết cách Jaemin hyung luôn nhìn anh không?"

Huang Renjun nghe câu hỏi này mà bật cười. Tưởng gì. Tất nhiên là cậu biết rồi. Cái này có gì đâu mà cứ bồn chồn mãi.

"Đương nhiên rồi. Bạn hay nhìn anh kiểu..." 

Và đây là lúc chuỗi bi kịch của Huang Renjun bắt đầu, bởi vì cậu không biết Na Jaemin luôn nhìn mình kiểu gì. Có thể là ánh nhìn vui đùa chăng, hoặc đôi khi là ánh nhìn trầm ngâm lúc cậu đang phát biểu. Hẳn là với ai bạn cũng như thế. Na Jaemin mà, Nana đáng yêu với aegyo ngập tràn, biệt danh ái thần nhỏ mà fan Trung đặt cho bạn không phải không có lý. Chắc vậy rồi. Huang Renjun tự đặt phán quyết. Và khi mà mình đã quyết rồi, thì không có lí do gì để bản thân phải chú ý đến tầm mắt của đối phương như vậy. Giống như một chiếc hộp Pandora được hé mở, dù cho Huang Renjun có cố hết sức ngó lơ đi chăng nữa, thì câu hỏi của Park Jisung như tờ giấy bắn keo 502 dính nhất mà cậu từng biết. Tờ giấy đó ghim ở sâu trong tiềm thức, và đôi khi, như lúc này đây, khi cậu đang trả lời phỏng vấn, các giác quan của cậu bất chi bất giác mà nhớ đến câu hỏi kia, và đột nhiên, cái nhìn của người ngồi cạnh có sức nóng đến thiêu người. 

Thực ra, nếu phải đổ lỗi, có thể Park Jisung không phải thủ phạm thực sự, là ngòi dẫn, nhưng không phải kẻ đầu têu cho các vấn đề của cậu. Nếu phải đổ lỗi, Huang Renjun sẽ đổ tội cho Na Jaemin. Bạn ăn tình yêu mà lớn lên, nụ cười của bạn trong trẻo và tươi tắn, ánh mắt bạn nhìn mọi vật đều trìu mến, bạn nhìn người ta giống như bạn chỉ thấy một mình họ trên đời, như thể họ là tất cả của bạn, bạn khiến mọi người xung quanh đều thấy được yêu mến. Bạn khiến Huang Renjun thấy mình được yêu mến. Ánh nhìn của bạn si mê và nồng cháy, mỗi lần bạn ngồi cạnh, cho dù Huang Renjun có đang cầm mic hay không cầm mic, cho dù các thành viên khác có đang nói hay không nói, bạn vẫn đều đều quay mặt nhìn về phía cậu. Huang Renjun trước giờ không để ý đến nó, nhưng một khi đã bị nhắc nhở, cậu không thể không phát hiện, tần suất Na Jaemin nhìn về phía mình cao vượt ngưỡng cho phép. Bạn có thể dành gần một phút nhìn không chớp mắt lúc phỏng vấn, cũng có thể vừa cười vừa liếc qua những cái ngắn ngủi. Nhưng dù dài hay ngắn thì Huang Renjun biết, Na Jaemin luôn nhìn về phía cậu đầu tiên. 

Mà thôi, sao cậu có thể vô liêm sỉ mà đổ lỗi cho Na Jaemin vô tội cơ chứ. Bạn hay nhìn đấy, nhưng cái nhìn của bạn được hiểu thế nào thì hoàn toàn là do Huang Renjun lý giải ấy thôi. Thế nên kẻ tội đồ chung cuộc của trận chiến đổ lỗi này, phải là Huang Renjun mới đúng. Chính cậu là người nghiêm túc cân nhắc câu hỏi của Park Jisung để rồi để ý hết lần này đến lần khác, chính cậu là người đọc quá nhiều vào những ánh nhìn mang tính phản xạ của Na Jaemin. Bạn lịch sự và biết tôn trọng người đang nói. Có thể bạn quý mình hơn một chút hoặc phản ứng của mình chắc phải khôi hài lắm nên bạn mới quay ra nhìn mãi. Đâu có phải bạn say mê gì mình. Gì thì gì, chỉ là mấy ánh nhìn thôi mà, có phải chơi trò mê tín đâu mà giác quan thứ 6 với chả chủ nhật. Huang Renjun thầm phỉ báng chính bản thân mình, lăn lộn trong giới idol cũng trên dưới 5 năm mà sao còn tin vào mấy tình tiết như trong fanfic thế. Vậy mà, khi cậu run tay dùng acc phụ gõ cụm từ khóa: "Cách Na Jaemin nhìn Huang Renjun", thì cậu thật sự không thể chống chế được điều gì. "Cứ đổ tại Park Jisung chết tiệt đi!". Sự tò mò luôn giết chết loài mèo, và hình như cáo cũng tính là họ mèo, nên Huang Renjun khá chắc cái giá phải trả khi lật tung hộp Pandora bí mật chính là cái chết của tình bạn giữa cậu và Na Jaemin. 

Bởi vì ta không làm bạn với người khiến ta nứng. Chấm hết. 

Huang Renjun không ngờ, thì ra Na Jaemin nhìn mình nhiều đến vậy. Nhiều đến mức cậu lướt hết từ Weibo đến Douban, từ Xiaohongshu đến Douyin, từ Zhihu đến Lofter mà vẫn có những khoảnh khắc cậu không hề chú ý tới. Như việc lúc livestream Huya, Na Jaemin đã từng ghé sát lại nhìn rồi cắn môi trong vô thức. Lúc đó cậu bận ăn gà với Chenle, nào hay biết gì. Hoặc như lúc lên chương trình radio của Haechan, Na Jaemin tóc xanh nhạt ngồi nhìn cậu chăm chú, ngắm từng đường nét trên mặt cậu cả một buổi mà cậu cũng không để ý, cứ thao thao bất tuyệt tương tác như thường. Còn rất nhiều, rất nhiều khoảnh khắc nữa. Tầm nhìn của bạn đôi khi thẳng vào mắt Huang Renjun, đôi khi lướt xuống làn môi, đôi khi lại hạ xuống phần ngực trắng nõn lộ ra dưới lớp áo khoét sâu. Đôi khi chả vì lí do gì mà ánh nhìn của bạn quét lên quét xuống khắp người Huang Renjun, khiến cậu nhìn lại mà rùng mình trong khoái cảm sai trái. Hóa ra bạn cũng không phải Nana làm nũng hay cười, bạn cũng sẽ có những lúc nghiêm mặt, đôi mắt cụp xuống, ánh nhìn bệ vệ như một gã quý tộc thuần chủng đang quét nhìn xung quanh. Bạn không khinh người, nhưng cái khí chất và sự kiêu ngạo ngấm vào huyết quản từ bao giờ khiến ánh nhìn sắc lẻm, đầy tính uy hiếp. Và một Na Jaemin ngạo mạn và xa cách, Huang Renjun nhận ra khi run run phóng to bức ảnh trên siêu thoại, khiến cậu nhịn không được mà có phản ứng. 

Điều gì tệ hơn việc nhận ra mình có thể  đã sản sinh dục vọng không đứng đắn với cậu bạn cùng nhóm? Ngoài việc cả hai đều là idol và hiện đang sống chung với nhau? Hẳn là việc bắt gặp cậu bạn đó thủ dâm sẽ chiếm top 1 của sự tệ hại rồi nhỉ? Trừ việc cậu bạn đó đang thủ dâm một cách nóng bỏng hết sức trong khi đang gọi tên mình. 

Nếu Huang Renjun nghĩ mình vừa lật tung chiếc hộp Pandora lên khi xem những chiếc gif và video không mấy trong sáng về cách Na Jaemin nhìn mình, thì việc bắt gặp bạn dựa vào tường nhà tắm, trần truồng, với cây hàng to, dài, nặng trĩu và đầy gân trong tay có thể được ví với việc dùng chân đạp banh cửa địa ngục.

Huang Renjun ước gì mình đã đi ăn malatang với Chenle ban nãy. Bọn họ vừa đi họp buổi khai mạc dự án NCT 2020 xong, về cơ bản mới chỉ nắm bắt được cách thức hoạt động và cơ chế chọn người tổ đội chứ chưa có gì nhiều. 5/7 thành viên Dream quyết định đi ăn ngoài tối nay, phần vì Chenle đãi khách, phần vì mấy thằng con trai với nhau, nấu được một bữa cơm chả khác gì đi đánh trận, cứ đi ăn hàng cho tiện. Chỉ riêng Na Jaemin suốt cả buổi cứ lầm lì giấu mặt sau vành mũ đen và khẩu trang cùng màu, đến cuối xin phép hẹn cả lũ lần khác vì thấy không khỏe trong người. Lee Haechan có cố níu kéo nhưng anh Mark ngăn mấy cánh tay như xúc tu của nó lại, ra chiều tha cho thằng Jaemin, trông nó đến nát nguyên buổi rồi. Na Jaemin như được đặc xá, bạn gật đầu một cái cho có lệ, rồi rảo bước ra khỏi phòng họp, vừa đi vừa đặt ứng dụng gọi xe. Huang Renjun cũng định đi cùng cả nhóm nhưng được nửa đường, cậu phát hiện mình để quên sạc điện thoại ở nhà. Sau rất nhiều câu xin lỗi và những cái vái lạy mang chiều van ơn, cuối cùng 5 tên hung thần cũng hục hặc cho cậu tự bắt xe về nhà lấy sạc. 

Nếu là ngày bình thường, ít nhất 1 trong 5 người sẽ mang theo một cái sạc dự phòng. Nhưng hôm đó hẳn là bị quỷ ám, không thì Huang Renjun đã không phải tức tốc phóng về kí túc, để rồi dừng khựng trên đường ngang qua phòng tắm chung của mấy đứa.

Tiếng rên rỉ phát ra từ bên trong không giống tiếng kêu rên đau đớn của người gặp nạn cho lắm. Không, âm thanh bên trong hổn hển, ướt át, tiết tấu nhanh và gấp như loài thú hoang đến kì giao phối. Âm thanh thô tục xấu xa lởn vởn xung quanh hai tai Huang Renjun. Cậu thật sự nên đi khỏi đây. Nhấc chân lên, phi về phòng mình, mở cái hộc tủ đầu tiên cạnh giường ra, rút lấy cái sạc màu trắng, cho vào túi xách rồi đi thẳng một mạch đến chỗ quán ăn. Nhưng tâm trí cậu bị âm thanh của dục vọng quấn chặt, dẫn lỗi cậu từng bước, từng bước tiến chân vào địa ngục. 

Cửa phòng tắm không hề khóa. Hiển nhiên, người bên trong không hề nghĩ tới việc sẽ có người bất chợt về nhà lúc này. Thậm chí, cậu còn nghi ngờ người nọ không nghe được tiếng mở cửa ban nãy. Với tần suất những tiếng rên bẩn thỉu và gợi dục được tạo ra thì còn lâu người kia mới nhận thức được sự hiện diện của cậu. Huang Renjun biết thế này là sai trái: rình mò trước cửa phòng tắm của đồng đội trong khi người nọ đang thủ dâm nghe như việc mấy gã biến thái sẽ làm với các cô gái trẻ, không phải cậu, Huang Renjun, và chắc chắn không phải với Na Jaemin. Nhưng bằng một cách nào đó, cậu phát hiện bản thân đang từ từ đẩy cánh cửa phòng tắm cho đến khi nó hé ra một khe hở vừa đủ nhìn rõ xung quanh. 

Na Jaemin hẳn là vừa mới tắm xong. Mái tóc nhuộm vàng của bạn ướt nhẹp, hất ra sau đầu, để lộ cấu trúc xương chữ T nam tính, lông mày đen rậm nhíu chặt trước khoái cảm. Những giọt nước thi nhau lăn xuống từ mái tóc ướt đẫm của bạn, đi qua xương mày rõ nét, xuống đến gò má góc cạnh rồi mất hút giữa hai cánh môi mỏng đỏ ửng. Huang Renjun nên thấy xấu hổ, thực sự, khi mà cậu dán mắt vào phần cổ đang căng cứng vì khoái cảm. Từng mạch máu li ti thi nhau kéo căng, chạy dài từ xương hàm sắc bén xuống đến xương đòn gánh nhô cao. Yết hầu của bạn óng ánh nước, nhô to như trái táo cấm trong vườn địa đàng, liên tục đong đưa lên xuống dưới con mắt thèm thuồng của kẻ tội đồ. Một cỗ xúc động bản năng và hoang dã khiến cho cậu không mong gì hơn là được ngậm lấy phần yết hầu gợi cảm bằng cặp môi mềm, mút nó vào khoang miệng ấm nóng sau đó dùng răng nanh cắn nhẹ xuống lớp da nhạy cảm. Cậu sẽ vui đùa với thứ trơn trượt ấy, mút nó vào rồi lại nhả ra, thè rộng lưỡi liếm từng đường ngang dọc, cho đến khi người bên trên run rẩy. Và chỉ khi đó, cậu mới rời môi mình để tô theo từng mạch máu quanh cần cổ chắc nịch. Huang Renjun thật sự nên thấy xấu hổ. 

Na Jaemin hoàn toàn không biết gì về những suy nghĩ dâm dục của cậu bạn thời thơ ấu. Cánh tay rắn chắc của bạn nhịp nhàng lên xuống, cầm nắm thằng em cương cứng như thép. Với chuyển động tăng tốc của bàn tay, Huang Renjun cuối cùng cũng chú ý tới phần còn lại của cơ thể bạn. Cậu rời mắt khỏi phần cổ trần trụi, đầy mê hoặc để thưởng thức bữa tiệc thị giác thịnh soạn đang bày ra trước mắt. Cậu nhìn từ xương đòn gánh xuống đến lồng ngực nở rộng, cơ bắp rõ ràng. Hiển nhiên, ai đang làm PT cho Na Jaemin biết rõ mình đang làm cái quái gì với chương trình tập hiện tại. Hóa ra từ lâu bạn đã không còn là thiếu niên Nana mười tám gầy còm, bẽn lẽn mua vòng tay đôi tặng Huang Renjun nữa rồi. Hóa ra, bạn có bờ vai rộng với từng thớ cơ rắn rỏi, hai bắp tay to phồng với cẳng tay chằng chịt dây điện, cơ bụng 6 múi với đường cắt chữ V bắt mắt, và cả phần đùi săn chắc, phát triển. Từng giọt nước chưa khô như những viên kim cương trong suốt tô điểm cho thân hình trước mắt. Có thể bạn vẫn là thần tình yêu đấy, nhưng là Eros của thần thoại Hy Lạp, khi y đã trưởng thành với cơ thể của một người đàn ông trẻ tuổi căng tràn sức sống. 

Hô hấp của Huang Renjun khựng lại một nhịp khi cuối cùng cũng đủ can đảm để nhìn xuống bộ phận mình tò mò và sợ hãi nhất. Ngắm nghía và trầm trồ thân thể của cậu bạn cùng nhóm thì cũng được thôi, đều là con người với nhau, Huang Renjun có thể đổ lỗi cho việc thân hình Na Jaemin quá mức hoàn mỹ, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn cái đẹp của cậu, khiến cậu khó lòng rời mắt. Thế nhưng, ngắm nhìn thân thể trần truồng của cậu bạn là một việc, nhìn chằm chằm vào dương vật cứng rắn, rỉ nước với cái quy đầu lấp lánh đang nảy lên nảy xuống thì đúng là hết thuốc chữa thật rồi. Nhất là khi chỉ mới nhìn bộ phận đó thôi mà bụng cậu đã quặn lại vì một thứ cảm xúc không tên. Nó âm ỉ như lửa đốt, quặn thắt theo từng cơn, khí nóng từ bụng dưới nhanh chóng lan ra toàn thân như rừng khô bắt lửa, thiêu đốt phổi cậu, thiêu đốt trái tim cậu, thiêu đốt lý trí của cậu. Không cần chạm vào cũng biết, từ mặt đến cổ Huang Renjun đều đang đỏ bừng, hai mắt dán chặt vào khúc thịt đang chuyển động lên xuống, cố gắng không chớp mắt để bắt kịp hình ảnh quy đầu đỏ tím với cái lỗ sáo giãn rộng thoắt ẩn thoắt hiện giữa những ngón tay to lớn. Hơi thở phì phò cùng nhịp tim dồn dập như báo hiệu một cơn bạo bệnh sắp tới: cơn bạo bệnh của những ham muốn đồi trụy và sai trái. 

Huang Renjun đầu hàng. Tay cậu hấp tấp rút dây thun quần tập, cảm tạ trời đất vì quyết định không thay đồ sau khi nhảy để mà bây giờ có thể dễ dàng giật tung nút thắt lỏng lẻo. Sục tay vào trong quần lót ướt đẫm, Huang Renjun run chân đứng không vững trước khoái cảm đánh úp bất thình lình. Và nếu không phải còn chút lí trí cuối cùng, thì cậu đã rên rỉ ra tiếng, và báo động cho người kia biết sự hiện diện sai trái của mình. Bàn tay cậu nhanh chóng bao chặt dương vật cương cứng phía dưới, thô bạo dùng sức nắm vuốt lên xuống theo tần suất kịch liệt, nhanh và mạnh hơn bất kì lần thủ dâm nào trước đây. Huang Renjun gần như trợn trắng mắt vì kích thích khi thấy Na Jaemin thả tay ra khỏi con trăn khổng lồ bên dưới, đưa tay lên gần miệng, nhổ toẹt một đống nước bọt nhớp nháp lên lòng bàn tay, rồi thoa đều lên con hàng dữ tợn gân guốc. Kích thích đến từ chất bôi trơn mới khiến Na Jaemin phải ngửa đầu dựa vào tường, phần cổ ưỡn lên tạo đường cánh cung đẹp đến mê hoặc. Huang Renjun không thể dừng nhìn ngắm cảnh tượng trước mặt. Na Jaemin, người bạn quen từ bé của cậu, đang ngửa cổ lên trong cơn khoái cảm trong khi cơ bắp cả người căng chặt, bàn tay to lớn với những đốt chai từ việc tập nhảy, bàn tay từng nắm lấy cậu hết lần này đến lần khác qua bao nhiêu năm tháng, đang nhuốm đầy sắc dục nhớp nháp mà sục lấy thứ giữa hai chân đàn ông, đắm chìm trong nhục dục miên man. 

Huang Renjun cố theo kịp tốc độ của Na Jaemin nhưng tay bạn khỏe quá, sức bạn cũng dai nữa. Khúc giò to tướng bạn vuốt gần 20 phút vẫn chưa có dấu hiệu bắn ra. Bạn vẫn rên đều đều những tiếng gợi dục. Chất giọng trầm ấm mà trước giờ Huang Renjun tưởng chỉ dùng để rap và làm fan service hóa ra còn có tác dụng kích tình, mà người bị kích thích, không ai khác chính là cậu đây. Dương vật phía dưới run run sắp bắn dưới sự ma xát liên tục, lỗ nhỏ trên đỉnh rỉ nước, thấm ướt hết quần boxer chất liệu cotton của cậu. Cánh tay Huang Renjun cũng lẩy bẩy vì vận động lâu dài ở tần suất cao. Từng động tác lên xuống bắt đầu rời rạc, Huang Renjun cảm thấy rất có thể, ngay phút sau mình sẽ lên đỉnh. Lên đỉnh trong khi nhìn lén bạn cùng nhóm thủ dâm trong nhà vệ sinh như một tên biến thái, thèm muốn thân thể ánh nước của bạn cùng nhóm như hạng đĩ điếm lẳng lơ. Tất cả mọi thứ đều quá sai nhưng từng cơn sướng chạy dọc sống lưng như to tiếng phản bác lại lí trí yếu ớt: Thế này mới đúng.

Một chút nữa. Chỉ một chút nữa thôi. Không được. Vẫn còn thiếu gì đó.

Huang Renjun điên cuồng di chuyển tay, hông cậu thúc ra thúc vào trong vô thức, chuyển động mang tính bản năng thú vật từ hàng triệu năm chưa tiến hóa. Nhưng vẫn chưa đủ. Cậu dán mắt vào Na Jaemin lần nữa, nhìn từ khuôn mặt đẹp trai đang đắm chìm trong dục vọng, đến đôi mắt đào hoa trong veo đang bị bóng đen xâm chiếm, xuống thân hình căng tràn sức sống, lấp lánh từng vệt nước chưa khô, cuối cùng là thứ vẫn đang rỉ nước đỏ tím giữa hai bắp đùi săn chắc. Mọi thứ trước mắt đều hoàn hảo. Cậu đã chắc chắn rằng, ngay từ giây đầu tiên bắt đầu thủ dâm, là cậu sẽ nhanh chóng kết thúc được cơn mê tình này, sẽ dùng tốc độ tên bắn vượt qua cơn sốt của dục vọng. Và dù có thật sự thủ dâm bằng hình ảnh của Na Jaemin đi chăng nữa thì chỉ cần nhanh thôi. Nhanh thôi. Chỉ năm phút. Chỉ mười phút. Cậu sẽ bắn ngay lập tức rồi biến về phòng và chôn vùi bí mật xấu xa này mãi mãi. Vậy hẳn là không sao đúng không? Cậu chỉ thủ dâm mười phút thôi mà. Không ai biết đâu. Cậu sẽ chỉ nhìn bạn đúng mười phút. Không hơn không kém. Nhưng cậu vẫn đang ở đây, gần 20 phút từ lúc cậu bắt gặp Na Jaemin thủ dâm, và gần 15 phút từ lúc cậu quyết định đầu hàng trước dục vọng bẩn thỉu. Na Jaemin vẫn chưa bắn, cậu vẫn chưa bắn. Tệ hơn là, dục vọng hực lửa của cậu có chiều hướng tăng thêm vài phần. Chỉ nhìn thôi là không đủ. Cậu muốn được chạm vào, được vuốt ve từng lớp da thịt mịn màng, được mân mê khúc thịt nóng bỏng trong bàn tay, lăn nó qua lại, dùng đầu ngón út thon mảnh cậy nhẹ lỗ sáo giãn rộng, bắt lấy dịch nhờn trơn bóng rồi đưa lên miệng nếm thử. Bạn sẽ là vị gì? Sẽ tanh mặn như trên mạng thường nói hay sẽ mang chút gì đó ngọt ngào của Nana. 

Huang Renjun chìm đắm trong những ảo tưởng không hồi kết về việc quỳ gối xuống và thổi cho cậu bạn đồng niên như một tên thường dân thứ cấp, trong khi người kia liếc xuống bằng ánh mắt của kẻ bề trên như trong những chiếc video cậu từng xem.

Ở bên kia, Na Jaemin cuối cùng cũng sắp lên đỉnh. Chuyển động đồng đều, mang tính quy luật nãy giờ bắt đầu mất đà, tiếng rên rỉ trầm khàn ngày càng tăng dần âm lượng và tần suất, vang vọng trong nhà vệ sinh trống trơn. Gậy thịt phía dưới dường như căng phồng thêm một chút, máu toàn thân dồn về chỗ chịu kích thích nhất. Gân xanh trên mu bàn tay bạn thoắt ẩn thoắt hiện theo từng chuyển động chậm dần nhưng không kém phần mạnh bạo. Một giọt dịch nhờn to tròn đính lên đỉnh dương vật, như viên ngọc trai trên thanh kiếm của đức vua. Huang Renjun phải nuốt nước bọt từng cơn khi nhìn viên ngọc nước run rẩy, lay động dưới từng nhịp vung vẩy nhè nhẹ của quy đầu căng mọng. Loại ham muốn bản năng của động vật cấp yếu trước những sinh vật uy mãnh hơn gần như đánh ngất Huang Renjun. Cậu choáng váng trước ham muốn được hạ thấp bản thân để phục vụ thứ cương cứng đầy quyền lực kia, được dùng lưỡi, hoặc tay, hoặc cả khuôn mặt và bất cứ bộ phận nào có thể, để tiếp xúc với hơi nóng hầm hập và sự ẩm ướt trơn mịn của vật đàn ông phía trước. Có thể cậu thật sự là một tên khổ dâm đê hèn, ước muốn được hầu hạ và phục vụ những vị chủ nhân tràn đầy năng lực thống trị. Thực ra hiện giờ trong mắt cậu, chỉ có một vị chủ nhân duy nhất. 

"RenjunRenjunRenjunRenjun!!...."

Vị chủ nhân cao trào trong cơn cực khoái chấn động cả cơ thể. Tay bạn tuốt mạnh, thô lỗ, gần như giật lên giật xuống khúc thịt nóng hổi trước khi ưỡn người, hông cong về phía trước, bàn tay to lớn thả lỏng ra rồi buông thõng, cùng thời điểm với hai túi tinh co rút mãnh liệt. Cây hàng thẳng tắp bật ngược lại bụng với một tiếng póc nhỏ trước khi giật giật không kiểm soát, phun từng dòng tinh nóng hổi, sơn trắng lồng ngực rắn chắc của chủ nhân. Một vài giọt tinh dịch đọng lại trên xương hàm sắc bén của bạn, nhễu xuống tạo thành từng sợi chỉ vẩn đục dâm đãng. Huang Renjun nghẹn ngào phun vào một lòng bàn tay trong khi dùng cái còn lại bịt chặt miệng nhỏ, ngăn chặn âm thanh thút thít hứng tình tràn ra xung quanh. Cậu lên đỉnh ngay từ tiếng gọi tên đầu tiên. Cái tên quen thuộc hàng ngày đi theo cổ họng thô ráp trào ra giữa những tiếng thở gấp. Nó nghe gợi tình và sai trái không thể tin được. Huang Renjun chắc chắn, bắt đầu từ đêm nay, khi cả thế giới vừa đi ngủ, thanh âm đến từ địa ngục này sẽ ám ảnh và giày vò cậu từ nay đến mãi về sau. 

--- xin hãy cứu tôi khỏi những con wỷ đêm nay. anw thì mình quyết định up phần này luôn vì viết một mạch xong thấy ưng quá. với cả mình sắp đi du lịch mấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net