Chap 18:Trục trặc ở chặng thứ tư.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chặng thứ tư là một trạm không gian rộng lớn với sự xuất hiện của bão từ, liệu các tuyển thủ có thể vượt qua "mê cung" này không?Cảnh báo:Hãy đeo kính bảo vệ trước kia vào đây để tránh những rủi ro.
-Gildur:Haha, mê cung này tuổi gì với ta?
-Airi:Ông chờ đấy, tui đang theo sát ông đây!
-Gildur:Hay lắm cô gái, để xem ai vượt qua nơi đây trước nào!
-Airi:Hừ, đừng xem thường tôi!
Những con đường nơi đây không khó đi nhưng lại rất nhiều khiến các tuyển thủ bị lạc, kèm theo đó là bão từ làm nhiễu loạn khả năng di chuyển cũng như ra đa của xe, nhằm tạo độ khó cho game. = ))
Gildur rất chuyên nghiệp đã lượn qua các cua quẹo khó và dò xét các con đường.
-Gildur:Hừ, không phải chỗ này.
-Airi:Không phải à?
-Gildur:Theo ta làm chi?
-Airi:Một công đôi việc, dò đường và vượt qua ông.
-Gildur:Ý chí tốt lắm, tiếc là ra đa bị hư nên hơi lâu tý thôi.
-Airi:Bộ không có cách khác sao?
-Gildur:Ta đã từng đua ở một trạm không gian khác, ta nhớ là có một khoảng thời gian bão từ biến mất, tranh thủ lúc đó mà dò đường...
-Airi:Thật sao?Phải chú ý thôi.
-Gildur:Hít khói nhé!
-Airi:Đứng lại!
Gildur tiếp tục lạng lách, Airi đuổi theo nhưng có vẻ kinh nghiệm của cô không bằng Gildur, các khúc cua nguy hiểm cô đã bị va xe vào mấy lần và cuối cùng ở một khúc cua rẽ 150 độ, cô đã bị mất đà và ngã xe ra bên ngoài. Airi nhăn mặt rồi chỉnh sửa chiếc xe của mình nhưng...
-Airi:Hỏng mất động cơ, sao mình đua tiếp đây?
Bỗng cơn đau đớn ập tới, Airi ôm lấy cánh tay của mình. Máu từ đó chảy ra khiến cô đau đớn tột cùng.
-Airi:Đau...đau quá...Mình...mình không băng...làm sao đây?
Một tiếng động cơ xe đang tới gần, hắn ta đậu xe ở đó rồi bước xuống lại chỗ Airi.
-...:Không sao chứ?
-Airi:Murad?Anh làm gì ở đây?Mau tiếp tục cuộc đua đi kìa.
-Murad:Trông cô như thế làm sao tôi tiếp tục được cơ chứ?
Murad nói rồi lấy từ trong xe cậu những dụng cụ cứu thương, băng bó vết thương cho Airi.
-Airi:Anh...
-Murad:Cái tội của cô đấy, ỷ mình là quái xế nên không chuẩn bị mấy thứ này chứ gì. Nếu không có tôi thì cô đã bất tỉnh vì mất máu rồi đấy.
-Airi:Tôi...Cảm ơn anh...
-Murad:Rồi lên xe tôi chở cho đến phòng y tế, rồi về.
-Airi:Nhưng như thế sẽ chậm trễ cuộc đua, anh không thấy...
-Murad:Giờ tôi quan tâm tới nó nữa, thật ra ý định tôi tham gia lần này là để tranh tài với cô, nhưng tình thế bây giờ thì...
-Airi:Nói gì thì nói, anh phải...
-Murad:Giờ cô nghĩ sao?Giải thưởng và tình trạng của cô hiện giờ, cái nào quan trọng hơn?
-Airi:Thì...à...
Airi chưa kịp nói xong gì cả thì Murad đã bế cô lên và để vào ghế sau của xe, rồi anh nhảy ra ghế trước.
-Airi:Này, anh...
-Murad:Bám chắc vào, trung tâm y tế thẳng tiến!
Ở chỗ Valhein và Lữ Bố...
-Valhein:Vãi ạ, đua mà chạy kiểu này chừng nào mới thắng?
-Lữ Bố:Chịu, chứ muốn bị lạc sao?
-Valhein:Èo.
Hai người đang chạy ngang hàng với nhau, tới một con đường trường dài thì 2 người bắt đầu tăng tốc...
Đột nhiên Valhein thấy gì đó, cậu giật mình rồi lạng xe qua trúng ngay xe của Lữ Bố làm hai người ngã sml, hai chiếc xe cũng bị hư hỏng nặng...
-Valhein:Ui da.
-Lữ Bố:Cái gì vậy?Bóp đồng đội hả?@@
-Valhein:Xin lỗi...tui sẽ đền cho...
-Lữ Bố:Chiếc chiến thần của tui...huhu...Ê làm gì mà lạng dữ vậy?
-Valhein:Cậu nhìn kìa.
Hai người nhìn lên khoảng không gian đằng kia, những mảnh kim loại bị vỡ vụn đang bay theo nhiều hướng khác nhau/
-Lữ Bố:Nguy hiểm vậy?
-Valhein:Đường đua có cái này nữa sao?
-Lữ Bố:Có thể là do ảnh hưởng của bão từ...Không biết bạn của chúng ta có sao không nữa?  

À Au xin thông báo, tiến trình ra chap của truyện này có lẽ sẽ chậm đi đôi chút, vì Au đang có ý tưởng và đang viết một câu truyện mới. Mọi người qua đó đọc ủng hộ Au nhé~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net