Chương 1. Khu rừng Chạng Vạng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khu rừng Chạng Vạng - kho báu sức mạnh vô hạn.

Nơi đây được miêu tả là một nơi "rừng thiêng nước độc", nguy hiểm trùng điệp, nhưng cũng đồng thời là một nguồn tài nguyên vô hạn khiến bao kẻ thèm khát. Huyền thoại về nơi đây có vô số, về loài linh dương thần thánh, về những tinh linh xinh đẹp nhỏ bé... nhưng có một câu chuyện hẳn bất kì ai trên Đại lục này đều biết - vị thần bảo vệ khu rừng, Payna.

Có rất ít người có thể nhìn tận mắt vị thần này, một phần vì cô ngự trị ở nơi sâu thẳm trong rừng, phần khác vì cô không bao giờ ra khỏi Ranh giới. Payna được miêu tả là một con người lai linh dương, tuy là một vị thần chuyên về chữa trị nhưng sức mạnh của cô không một ai dám coi thường. Hàng ngàn năm nay, vô số kẻ dám đặt chân đến Khu rừng Chạng Vạng hòng tranh đoạt nguồn sức mạnh vô tận nơi đây đều phải chịu một thân thương tích nặng nề chạy trốn. Suối nguồn Tươi Trẻ được đồn đoán có thể chữa trị mọi thương tật, nằm giữa tầng tầng lớp lớp cây lá sắc nhọn và được Payna trông coi kĩ lưỡng. Payna sống giữa một sức mạnh như vậy nên gần như đã bất tử, cô còn có khả năng tự hồi phục cho riêng mình - một món quà của các Đấng Tạo hóa.

-------------------

Nơi sâu nhất trong Khu rừng Chạng Vạng, khác với vẻ âm u tối tăm bên ngoài, là một vùng đất tươi đẹp rực rỡ - cung điện của riêng Payna.

Thảm cỏ tươi xanh, trên đó mọc đầy các loài cây hoa quý hiếm, tất cả cùng nhau khoe sắc dưới ánh nắng lung linh của một buổi sớm mai. Sông uốn lượn quanh vùng đất, nước trong vắt như gương, lóng lánh những viên ngọc xếp đầy dưới đáy.

"Payna, Payna chị nhìn này, bông hoa này đẹp quá!"

Một giọng nói êm ái hớn hở vang lên, Payna mỉm cười. Giữa nơi rộng lớn này, cô cũng không cảm thấy cô độc, vì bên cô còn có một đứa trẻ - Krixi.

"Nào nào, hoa Lylia ngàn năm mới nở, đừng hái hết như vậy chứ."

Nghe đến chữ "ngàn năm", Krixi vội rụt tay lại, cười lấy lòng đứng lên, chạy lại chỗ Payna :

"Ngàn năm sao, lâu ghê... Vậy em không hái nữa, nhưng chị Payna này, em muốn ra khỏi rừng đi chơi, có được không ạ ~"

Payna xoa mái tóc hồng nhạt chỉ cao bằng nửa thân mình :

"Ngoài kia rất nguy hiểm, ngoan ngoãn chờ khi nào em lớn, có thể tự bảo vệ mình, chị sẽ cho em ra ngoài"

Krixi ngước lên nhìn Payna :

"Hay chị dạy em cách tự hồi máu đi! Em không muốn làm tổn thương đến người khác."

"Ngốc, hồi máu là một món quà của các Đấng Tạo hóa! Người không cho em thứ này sẽ dành tặng em thứ khác, bản tính thiện lương như em chị chắc rằng món quà đó cũng sẽ mang theo sự bảo vệ, như là thiên mệnh của chúng ta vậy."

Krixi cười, mắt nheo lại như hai sợi chỉ :

"A, em thích được nhận quà! ~"

Payna nguyện ý, cô có thể cả đời ở mãi nơi sâu thẳm lạnh lẽo này, miễn là bên cạnh cô có tiếng cười của Krixi.

Cuộc sống an nhiên tự tại thoáng chốc đã rời xa, cuối cùng, Krixi cũng phải lớn.

"Chị Payna, ngày mai em 15 ngàn tuổi rồi, em đã lớn rồi ~"

Chỉ có điều, Payna cảm thấy, dường như chỉ có thân xác của Krixi lớn lên, còn tính cách trẻ con thì vẫn như vậy...

Mặc dù ở nơi sâu thẳm trong rừng, nhưng mọi chuyện ngoài Đại lục Payna vẫn nắm rõ ràng. Lực lượng Sa Đọa - Maloch đang âm mưu mở ra một cuộc chiến tranh với Cung điện Ánh Sáng, Krixi ra khỏi Ranh giới quá nguy hiểm. Cô không thể ở bên Krixi mãi...

"Payna?"

Krixi thấy Payna không trả lời, kéo tay cô. Bỗng nhiên Payna nheo mắt lại :

"Im lặng nào. Chị nghe thấy tiếng gì đó."

Tiếng xào xạc vang lên. Có thứ gì đó đang lao rất nhanh trong rừng.

Kẻ nào dám đột nhập Khu rừng Bí Ẩn, giữa ban ngày thế này?

Tiếng động to dần, có vẻ đang lao về phía này.

"Krixi, em vào trong đi."

Payna cầm chắc cây quyền trượng, chuẩn bị đối mặt với kẻ sắp tới. Có thể vượt qua được lớp bảo vệ của khu rừng, không phải là kẻ tầm thường.

Một bóng trắng bất ngờ lao nhanh qua mặt Payna, cô lập tức giơ trượng lên định tấn công, bỗng ngạc nhiên :

"Lauriel?!"

Lauriel ngã thẳng xuống đất, có vẻ bị thương khá nặng :

"Payna, giúp ta! Alester đang tiến vào Ranh giới!"

Krixi lần đầu tiên gặp một con người bên ngoài Đại lục, lập tức đứng sau bức tường nhìn lén, dù cho cô không hiểu họ đang nói gì.

Payna nhanh chóng đến bên chữa trị cho Lauriel, bỗng trúng một chiêu chí mạng của Alester.

Hắn đã đứng sau lưng cô tự bao giờ.

Krixi che miệng kinh ngạc, chị Payna bị thương rồi!

Lauriel hét lên :

"Khốn kiếp! Alester, đừng bao giờ mơ tưởng đến Suối nguồn Tươi Trẻ!"

"Ha, ngươi sắp chết đến nơi còn cứng miệng sao, còn đây là Payna bảo vệ khu rừng ấy hả, yếu đuối quá nhỉ."

Payna lui về sau tự chữa thương, đồng thời chắn trước mặt Lauriel :

"Lại đây rồi ta sẽ cho ngươi cảm nhận sức mạnh của ta! Tên đánh lén hèn nhát!"

Krixi cảm thấy rất lo lắng, nhưng lại không biết phải làm gì. Chị Payna đang bị thương, còn Lauriel và Alester là ai?

Alester nhanh chóng tiến đến Lauriel, muốn kết thúc cô. Lauriel đập cánh lùi ra xa, để mặc bản thân theo quán tính đập vào bức tường đằng sau. Payna xoay tay, nước sông dâng lên cuốn chặt Alester, sức mạnh công phép của cô bật phá.

Hiển nhiên Alester bị thương phải lùi lại, hằn học nhìn Lauriel :

"Hôm nay ngươi có thể thoát, nhưng tuyệt đối sẽ không có lần sau!"

Nói rồi Alester ôm vết thương trốn khỏi khu rừng. Payna dìu Lauriel vào trong cung điện, chữa thương cho cô.

"Bị thương nặng quá! Sao hôm nay cô lại bất cẩn như vậy, Lauriel?"

Payna biết rõ, Lauriel không dễ bắt nạt như vậy. Mang danh là Đại Thiên sứ của Cung điện Ánh Sáng, cô đã có thừa sức mạnh tự bảo vệ mình.

Lauriel nhíu mày :

"Ta nhận lệnh đến đây truyền tin, đường gần nên có chút chủ quan, hơn nữa ta cũng nghĩ không có ai dám trực diện khiêu khích cô như vậy."

"Người của Lực lượng Sa Đọa có gì mà chúng lại không dám. Nhưng Lauriel, cô đến truyền tin gì vậy?"

Tin tức mà đích thân Đại Thiên sứ phải đi truyền, đương nhiên vô cùng mật thiết.

"Ta đến vì muốn nhận được sự trợ giúp của Khu rừng Chạng Vạng. Ta biết yêu cầu này có hơi quá đáng, trước nay cô vẫn luôn độc lập với Đại lục, nhưng trận chiến này rất quan trọng! Nó liên quan đến vận mệnh của mọi sinh linh, ta hi vọng cô có thể trợ giúp."

Payna định sẵn lời từ chối, chiến tranh chỉ có một mục đích là làm hại mọi sinh vật mà thôi. Nhưng lời chưa ra khỏi miệng, bỗng nhiên bên cửa vang lên tiếng gọi khe khẽ :

"Chị Payna..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net