Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

P/s : fic giống đoản văn hơn không được liền mạch cho lắm vì đây là lần đầu mình viết thể loại này, mong mọi người ủng hộ
Bắt đầu thoaiii

1.Trời bắt đầu sụp tối,ánh nắng trên cao cũng dần biến mất chỉ còn tiếng sóng vỗ, cạnh bờ biển chỉ còn lại hai bóng lưng ngồi cạnh bên nhau dưới cát trắng còn có vài ba hộp đồ ăn vặt đã ăn gần hết một nửa,chốc chốc lại có tiếng cười lớn vang lên giữa bờ biển yên ắng

Gong Ji Cheol - Lee Dong Wook
Cả hai yêu nhau vào những ngày khi còn là học sinh,sinh viên. Là người yêu cũng là người thân duy nhất mà cả hai có, không người thân không ba mẹ không có một tài sản giá trị
Cứ thế cả hai dựa vào nhau mà sống, thuê một căn nhà nhỏ ở Busan cùng nhau học tập và làm thêm để trang trải cho cuộc sống,êm đềm bên nhau cũng sắp được 10 năm.

Hai con người,hai tính cách trái ngược nhau cả uớc mơ mà cả hai muốn hướng tới đều không giống nhau,nó quá là khác biệt

Lee Dong Wook,cậu là một họa sĩ bình thường và có một phòng tranh nhỏ,tương lai hay hiện tại cậu chỉ ước mơ là sống một cuộc đời thật giản dị và bình thường
Cả đời này cũng chỉ mong mỗi sáng sớm khi thức dậy đều sẽ có anh ở bên cạnh

Nhưng Gong Ji Cheol anh lại khác,anh yêu diễn xuất từ lúc còn ngồi trên chiếc ghế nhà trường,anh có ước mơ to lớn, có nhan sắc ,có năng khiếu diễn xuất

Tương lai anh, nếu thành công sẽ vô cùng rộng mở nhưng cuộc đời sẽ chẳng thể nào giản dị, bình thường như điều mà cậu luôn mong ước

Anh quay sang lặng lẽ nhìn cậu, rồi hỏi.

- Ước mơ của em đơn giản như thế à?

Cậu gật đầu, rồi cười tươi

- Chỉ đơn giản như thế nhưng liệu anh và em có thực hiện được không?

Anh không suy nghĩ nhiều, dứt khoát gật đầu rồi nắm lấy đôi bàn tay của cậu

- Chúng ta sẽ cùng nhau hoàn thành ước mơ, không cần biết đơn giản hay khó khăn, nhất định đều sẽ hoàn thành cùng nhau..

Cậu cười đến híp mắt,ánh mắt ngập tràn tia hạnh phúc nhìn anh,hai bàn tay cậu ôm lấy khuôn mặt của anh

- Ji Cheol ,sau này nếu anh trở thành diễn viên nổi tiếng rồi ấy,anh vẫn sẽ ở bên một họa sĩ như em nữa chứ

Gong Ji Cheol mặt đối mặt nhìn cậu,anh thật sự để tâm đến câu nói của cậu ,gật đầu liên tục hốc mắt của anh đã đỏ lên từ bao giờ

- Nghe này,anh có là ai đi nữa vẫn sẽ cúi người xuống để yêu em thôi.

2. 5h sáng, trời bên ngoài vẫn còn tối, không khí lạnh của những ngày đầu tiên trong mùa đông khiến người ta không muốn rời khỏi giường
Chiếc báo thức đặt trên đầu giường đã reo lên ,Dong Wook cả cơ thể bị hòn đá lớn là Gong Ji Cheol đè nặng lên người ,cậu chật vật khó khăn tắt đi chiếc báo thức
Bật đèn, cậu đánh thức anh dậy nhưng cái con người kia vẫn còn ngủ say lại đang ôm chặt lấy eo của cậu như đứa con nít ôm gấu bông

- Ji Cheol,mau dậy nào

Cậu gọi một lần,hai lần và ba lần thấy chẳng xi nhê gì với anh ,tặc lưỡi cậu tát mạnh vào gương mặt đẹp trai đang ngủ say dưới giường...., quả nhiên là hiệu quả Gong Ji Cheol mắt nhắm mắt mở buông tha chiếc eo của cậu,cằn nhằn với chiếc giọng ngái ngủ

- Sao em không ngủ, nữa đêm dựng đầu người ta thức làm gì thế hả

Dong Wook bước xuống giường hai tay chống hông đứng nhìn anh một hồi lâu

- 5h sáng rồi đấy,hôm nay anh đến Seoul để casting đấy,anh mà còn nướng ở đó thì trễ chuyến tàu cho mà xem

Gong Ji Cheol cái con người ngái ngủ khi nãy lúc này mới nhớ ra ,anh vắt chân lên cổ chạy loạn xạ khắp nhà để chuẩn bị mọi thứ .

3. Trên chiếc tàu chen chúc chật chội, có người nhăn nhó không vừa lòng có người buông lời mắng nhiếc
Hai con người Gong Ji Cheol - Lee Dong Wook với chiếc style giản dị ,im lặng đan tay nhau ngồi ở một góc
Ji Cheol vừa nhai xong mẩu bánh mì liền nghiêng đầu tựa lên vai Dong Wook tiếp tục việc ngủ còn dang dở của anh
Dong Wook không phản ứng vì đã quá quen với việc này cứ thế cậu để anh ngủ tiếp còn bản thân thì ngồi bên cạnh đung đưa chân thong thả ăn bánh mì trên tay của mình.
_________________

Đồng hồ đã điểm đến 10h người bên ngoài cũng dần thưa thớt, Dong Wook sốt ruột đứng ngồi không yên,quanh đi quẩn lại cậu thấy bóng dáng quen thuộc đã từ trong bước ra
Gương mặt đẹp trai gấp mấy cũng không thể cứu nổi cái bộ dạng đang nhăn nhó đó ,Dong Wook bước tới thăm dò cậu dường như đoán được điều gì đó,mỉm cười an ủi anh

- Không sao,anh làm tốt rồi mà, không được bộ này thì bộ khác.. ha

Gong Ji Cheol lặng lẽ ngước nhìn cậu, hít một hơi thật sâu rồi lắp bắp nói

- Dong Wook, anh....

Dong Wook hai tay ôm gương mặt của anh và mong chờ câu nói của anh.

- Hửm ?

Gong Ji Cheol ôm chầm lấy cơ thể của cậu giữa cái nắng gắt trên đỉnh đầu,nụ cười rạng rỡ của anh chứa biết bao nhiêu cảm xúc,nổ lực của ngần ấy năm vừa qua

- Anh được chọn rồi,chỉ là vai phụ nhưng nó thật sự... thật sự rất lớn đối với anh

Dong Wook lúc này vẫn còn ngơ ra không biết nên bày ra bộ mặt gì, hóa ra khi nãy đến giờ bị anh chơi một cú ,cậu nghiến răng dẫm lên chân anh thật mạnh để cảnh cáo

- Này ,anh giỏi lắm Ji Cheol sao lúc đầu anh không nói như thế đi hả, làm người ta lo lắng có biết không hả

Gong Ji Cheol nhe răng đứng cười khi thấy em người yêu của mình xù lông,anh gãi gãi đầu bày ra bộ dạng đáng thương

Dong Wook chống hông,gầm gừ nói

- Hóa ra diễn viên trẻ Gong Ji Cheol diễn xuất đỉnh cao như thế. Đi ăn thôi đợi anh tui đói sắp rã rời rồi đây này .

4. Chọn được quán gần nhất,cả hai gọi hai phần ăn rẻ nhất của quán,chổ ngồi là cạnh cửa sổ vừa ăn vừa luyên thuyên không ngớt lời

- Là vai diễn hành động á?

Dong Wook ngồi đối diện ,đôi mắt xinh đẹp chớp chớp có chút lo lắng nhìn anh

Gong Ji Cheol ngồi đối diện, biết cậu đang lo lắng điều gì nên anh nở nụ cười để trấn an cậu

- Không sao đâu, sẽ ổn hết,anh sẽ chăm chỉ làm việc để nuôi lại em và dẫn em đi ăn uống và du lịch khắp thế giới nữa

Dong Wook chỉ chớp mắt thay vì gật đầu,cậu lặng lẽ nhìn anh

- Ji Cheol của em bình an là được,em không cần những thứ đó, nếu anh để bản thân bị thương hay sụt cân là em sẽ quánh anh đấy .

__________________

5. Cuối cùng mùa đông cũng đã đến trận tuyết đầu tiên đã phủ khắp thành phố, những con đường và hàng quán đều mang lên mình bộ cánh trắng, người người vội vã xong việc đều nhanh chóng trở về nhà

Dong Wook rời nhà từ sáng sớm,đóng cửa phòng tranh khi vừa xong việc

Cậu xen lẫn dòng người đông đúc về đến nhà cũng đã là giờ trưa,do bên ngoài phủ đầy tuyết trắng nên cậu còn nhằm tưởng chỉ mới là buổi sáng, đẩy cửa bước vào nhà cậu ho khan vài tiếng ,chắc là do cơ thể chưa kịp thích nghi khi chuyển mùa ,cậu vừa tháo xong giày đập vào mắt là hình ảnh một anh chàng đầu tóc rối bù cùng với chiếc tạp dề màu xanh chạy ra tới phòng khách hớn hở đón cậu, Gong Ji Cheol nở nụ cười dịu dàng nhìn cậu

- Em về trễ quá đấy, đói chưa nào

Dong Wook cởi áo khoác, đặt lên chiếc ghế gỗ trong nhà, cậu gật gật đầu nhanh chóng chạy đến ôm lấy anh để sưởi ấm

- Do là khách hàng đến muộn, nên em về trễ

Gong Ji Cheol vòng tay qua ôm ghì lấy cậu,anh hôn lên má,lên tóc rồi lên môi
Hôn bao nhiêu cũng chẳng thấy đủ
Dong Wook ngán ngẫm lấy tay đẩy mặt của anh ra,cậu lắc đầu buông lời trêu anh

- Đầu tóc anh như một bà dì vậy,dùng bữa thôi cháu trai của dì đói lắm rồi.

6. Gong Ji Cheol trên tay cầm kịch bản ngồi đối diện với Dong Wook để diễn phân đoạn tình cảm với nữ phụ
Anh nhìn cậu chưa quá 3 giây đã mất tập trung,không nhịn được mà cười lớn cứ thế mà lập đi lập lại, anh chỉ biết ôm mặt cố gắng điều chỉnh cảm xúc

- Anh xin nhỗi ,xin nhỗi

Dong Wook quánh mạnh vào cơ thể của anh ,cậu nghiến răng nghiến lợi với chiếc người yêu nhây của mình,cậu cầm lấy kịch bản của anh lên đọc thì phát hiện tiếp sau đó là cảnh hôn của cặp phụ, cậu a lên một tiếng rồi nhìn anh

- Ra là ,tiếp theo đó là cảnh khóa môi...

Dong Wook còn chưa dứt lời thì đã bị anh giữ lấy khuôn mặt khóa lấy môi cực kỳ lãng mạn không thua kém gì văn từ tình cảm trong kịch bản
Cậu vẫn còn ngơ ngác thì Gong Ji Cheol lúc này đã kết thúc nụ hôn đó ,anh liền chắc nịch một câu với cậu

- Nụ hôn giành cho em mới là nụ hôn thật

Dong Wook len lén mỉm cười,mắng yêu anh

- Anh lúc nào cũng giỏi tranh thủ tìm cơ hội làm mấy việc này

Nói xong Dong Wook xoay người đi ,loay hoay bật màn hình điện thoại vẫn còn đang khóa màn hình đưa đến trước mặt anh rồi hỏi

- Ngày mai anh đến Seoul để quay phim rồi đúng không?, ngày mai là ngày gì anh nhớ không?

Gong Ji Cheol nheo mắt,lúc nào cũng nhanh nhẹn anh gật đầu trả lời từng câu hỏi của cậu một cách thật hoàn chỉnh

- Ngày mai anh đến Seoul rồi ,dự định sẽ là nữa tháng mới quay xong Còn ngày mai là ngày kỷ niệm anh và em yêu nhau được 10 năm

Dong Wook xoa đầu Gong Ji Cheol hài lòng, vừa vui vừa buồn nhưng sau đó cậu thúc giục anh đi thay đồ,tắm rửa

- Đi sửa soạn đi ,em đưa anh đi ăn, sớm hơn một hôm

Gong Ji Cheol trợn tròn hai mắt nhìn cậu,anh ngập ngừng khó xử nói với cậu

- Nhưng mà.. số tiền của anh chỉ còn đủ cho vé tàu và tiền chi phí trong nữa tháng tới ở Seoul .

Dong Wook lắc đầu mỉm cười nhìn anh

- Anh cứ giữ tiền đó đi ,tiền nhà tiền nước tháng này em sẽ tự lo ,em vừa bán được mấy bức tranh nhiều tiền hơn mấy lần trước luôn đó
Phòng tranh của em tuy nhỏ nhưng có thể chi trả cả đời để nuôi anh còn được đấy, nào đi sửa soạn thôi ,giữ tâm trạng thật tốt đi nào .

7. Cả hai đan tay nhau rảo bước trên khắp con đường,Dong Wook mua cho anh rất nhiều thứ nào là giày,áo khoác,mũ len và còn có cả thuốc sốt,đau đầu,đau nhức để dự phòng trong khi người hay bị bệnh lại là cậu chứ không phải anh
Gong Ji Cheol đi bên cạnh miệng liên tục càm ràm vì cậu mua quá nhiều thứ, cậu cổ đông này của anh đầu tư quá là nhiều rồi

- Nhưng mà mai mốt em có mua ,nhớ mua cho anh màu hồng nhé,anh thích màu hồng cơ.

__________________

Chọn được quán lề đường thích hợp, cả hai gọi vài món đồ nướng còn có một vài chai rượu gạo để sưởi ấm cho cái rét của mùa đông năm nay
Cả hai ăn rất ngon miệng, Gong Ji Cheol bỗng nhiên cất lời

- Anh sẽ chăm chỉ làm việc để kỷ niệm năm tới sẽ mua cho em tất cả những thứ em thích, Em thích gì nào? Cứ xem anh như là ông tiên rồi ước đi .. ha

Dong Wook chớp chớp mắt nhìn anh, cậu vẫn còn nhai miếng mực lớn trong miệng, cậu nhanh nhẹn chấp hai tay lại, nhắm mắt để ước
Y hệt đứa con nít lên ba

- Con ước Ji Cheol của con luôn bình an,sớm hoàn thành ước mơ được lên ti vi và nổi tiếng khắp đại Hàn ạ.

Gong Ji Cheol còn tưởng bản thân nghe nhằm,anh ngồi bên cạnh ngớ người ra một lúc ,khó hiểu nhìn cậu

- Anh bảo là, hãy ước những gì em thích kia mà ?

Dong Wook chống cằm uống cạn ly rượu vừa được rót đầy, cậu ngang bướng đáp trả anh

- Mặc em ,em không thích hoa, không thích quà, không thích vật chất hay gì cả
Em thích anh ,cho dù sau này anh có gửi hoa,quà hay kim cương tới nhưng không có anh thì em sẽ ném trả thẳng mặt đấy
Nghe chưa Gong Ji Cheol

Anh ngồi đối diện,mỉm cười nhìn cậu rồi nghiêm túc giơ tay lên tuyên thệ

- Anh ,Gong Ji Cheol xin hứa sau này dù có ra sau thì mãi mãi vẫn ở bên Lee Dong Wook không xa rời, nếu có thất hứa thì sẽ dùng phần đời còn lại để chuộc lỗi lầm

Dong Wook nhướng mày ngán ngẫm lắc đầu, cậu gắp miếng mực vừa được nướng chín vào chén của anh

- Ăn đi ,anh đừng có tào lao nữa,à có cái này cho anh đấy ,nhắm mắt lại đi

Gong Ji Cheol có đôi chút nghi ngờ nhưng rồi cũng nhắm mắt theo ý của cậu,Dong Wook lôi từ trong túi áo khoác ra một hộp nhẫn, cậu cẩn thận đặt hai chiếc nhẫn vào lòng bàn tay

Hai chiếc nhẫn trơn không có họa tiết nhưng bên trong lại có khắc tên của cả hai,chiếc nhẫn lớn hơn một tí là của Gong Ji Cheol nhưng nhẫn lại được khắc tên là Lee Dong Wook và ngày kỷ niệm cả hai yêu nhau và ngược lại

Dong Wook đồng ý để Gong Ji Cheol mở mắt,cậu đưa bàn tay mình đang giữ hai chiếc nhẫn ở trên đưa qua lại ánh mắt của anh

- Ji Cheol, nhìn xem đây là cái gì nào

Gong Ji Cheol há hốc mồm, hết nhìn nhẫn rồi lại nhìn cậu

- Nhẫn ?..... đáng lẽ người mua phải là anh mới phải

Cậu nhanh nhẹn đeo chiếc nhẫn lớn vào ngón áp út của anh,rồi cười tươi

- Ai mua cũng như nhau cả thôi,anh lại bắt đầu suy nghĩ nhiều đấy.. ấy vừa quá trời luôn

Dong Wook xòe bàn tay ra trước Gong Ji Cheol, nụ cười tươi khi nãy vẫn còn giữ trên gương mặt của cậu

- Đeo nhẫn cho em đi

Anh nhanh chóng cầm lấy chiếc nhẫn còn lại rồi đeo vào ngón tay của cậu,Gong Ji Cheol nắm chặt đôi tay ấy anh vương mắt nhìn cậu thật trìu mến

- Đồng ý gả cho anh không?

Dong Wook mỉm cười với khuôn mặt ửng đỏ ,cậu ngập ngừng một lúc rồi nói

- Nhẫn là của em, là anh đã gả cho em  đấy,Ji Cheol sau này nếu anh tháo nhẫn đồng nghĩa với việc anh đã ly hôn với em đó nha

Anh mỉm cười

- Chắc chắn rồi anh sẽ không bao giờ tháo nhẫn ra đâu.

8. Hai bóng lưng cao ngang bằng nhau khập khiễng bước đi cùng nhau mỗi bước đều in lại dấu chân trên nền tuyết trắng, đã là 23h đêm đường phố chỉ còn lại ánh đèn noen và một vài chiếc ô tô lao qua lại
Gong Ji Cheol khoác vai Dong Wook tranh thủ bên nhau chút ít vì ngày mai anh phải xa cậu mất rồi, đi được vài bước anh lại hôn lên má của cậu ,hôn lên từng tấc da tấc thịt không được che chắn của cậu

Dong Wook lại ho, cậu khó chịu xoa lòng ngực Ji Cheol bên cạnh lo lắng anh khom người chủ động cõng cậu về nhà

- Hôm nay em ho nhiều quá đấy, về đến nhà là phải uống thuốc ngay

Dong Wook gục đầu xuống vai anh ,hai tay ôm lấy cổ của anh ,nhỏ giọng nói

- Em ho chứ có đi không được đâu....

Anh ngửa mặt ra sau để gương mặt mình áp vào má của cậu,từng hơi thở của cả hai ấm áp truyền cho nhau

- Ngày mai anh đi rồi đấy,ai đó có nhớ anh không

Dong Wook cười khúc khích trêu anh

- Không hề nhớ nha

Gong Ji Cheol cũng bật cười từng bước đi cũng chậm chạp hơn hẳn,dường như muốn nói thật nhiều điều với cậu hơn nữa

-Ở nhà hay ra đường đều phải giữ ấm mấy ngày nay em cứ ho suốt, đợi anh về anh đưa em đi khám.

Cậu áp hai lòng bàn tay vào má anh rồi xoa xoa

- Em không sao ,do trời lạnh thôi

9.
- Anh sợ bồ anh đẹp trai quá,sợ đi nữa tháng về anh sẽ mất bồ, người khác sẽ rinh đi mất
- Ngoài việc nằm dưới anh thì em đây không hề dễ ăn đâu đấy Ji Cheol.

*Củm ơn đã đọc hết nhé, hẹn gặp ở chap 2 🌻✨👀*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net