Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Ô ô là ta sai rồi, tha cho ta đi mà khi khác ta lại tiếp tục chơi tiếp không hảo sao?
-Thế ngươi liền kêu ta một tiếng cữu cữu điểm ta liền tha ngươi.
-Cữu cữu ah, cữu cữ..uu.. Từ này gọi lên sau đó đã bị Khiêm Hi thút vào mạnh mẽ không thể phát ra tròn vành rõ chữ âm thanh nữa.
Khiêm Hi nhìn thân người bên cạnh vẫn còn đang co rúm lại ngủ mê mang trên ga trải giường bẩn thiểu, nhiều vệt màu sắc không rõ, sắc mặt lúc này đã trở nên đen khịt y hôm qua khi phát tiết xong lần đầu tiên đã có phần tỉnh táo.
Y thế kia nhưng là có phản ứng mãnh liệt với đàn ông còn là cái này dạng đàn ông.
Không quá rõ viên kia tinh thạch có cái gì lại khiến y nóng rực không khống chế được dục vọng như thế.
Vẫn đắp lại cho ngươi kia chăn có ra một bộ thong thả bình thường ra phòng bếp vừa bước tới đã nghe mùi thức ăn chính, tiến đến bàn ăn đạm nhiên ngồi xuống.
-Đại ca hảo, cái kia anh Chấn đâu ah?
-Chưa thức.
-Hảo. Diệp Phàm ngó được bên trong cửa phòng chuẩn bị đóng lại cái bọc tròn trên giường cũng không nhìn ra được cái gì sự tình diễn ra.

Lâm Chấn mơ hồ thức giấc dường như trên người như là bị cán nát qua cảm giác, này cũng quá quen thuộc chính là không đồng dạng loại chuyện.
Cơ thể dính nhớt đã tiêu tán thập phần sạch sẽ nhưng là đau nhức cùng nóng rát bây giờ đây làm hắn không muốn nhút nhích thân mình.
Hắn thẫn thờ nhìn vào bức tường xám trắng một lúc lâu nghĩ thông sau Lâm Chấn hắn là bị cẩu cắn, quá đúng chính là như vậy. Trong lòng khó khăn tiếp nhận sự tình, bị người thông đít không phải việc gì dễ chịu nhi.
-Hệ thống?....hệ thống ah.
-Ký chủ?
-Ta đây là cái loại này sự tình có gọi là loạn luân không?
-Ký chủ, mẹ nam chính là con nuôi của nhà ngươi nhận về cho nên về mặt khoa học không cùng huyết thống đâu.

Có chút ngạc nhiên hắn đây là không đọc kĩ cốt truyện sự tình. Thế thì không quá xấu hổ đi nhưng dù sao thì hắn cũng không muốn gặp cái kia mặt người.

Nhìn ngoài trời đã ngả màu cam đậm sắc trời. Lâm Chấn khó khăn đứng khỏi giường liền từ không gian lấy ra quần áo mặc tốt, tiếp lôi từ không gian ra nữa số bao gạo đặt dưới đất hắn làm việc này là cầu con đường sống về sau chứ chẳng phải yêu thương cái chi.
Lâm Chấn hướng cửa sổ trèo ra đây là đang ở tầng hai kiến trúc xây có chút cao, người mon men theo mái nhà tiến đến một cửa sổ dẫm lên bệ cửa mà từ từ leo xuống.
Vòng ra sau nhà nơi đã đổ sẵn xe không đợi hắn tiến đến gần đã có cái dáng người đứng chờ khoanh tay ở đó, che đi chính mình hoảng loạn tâm tình, cố lạnh giọng nói.
-Ngươi là muốn làm cái gì sự?

-Đây là ta phải hỏi ngươi. Khiêm Hi cười mỉm không rõ vui vẻ hay không nhìn hắn.
-Chuyện, chuyện hôm qua ta cữu cữu coi như là bị chó cắn từ nay ta liền không liên hệ… ta đi đường của ta ngươi chính là tự đi đường của ngươi. Làm một cái kiên quyết ngữ khí cùng giận dữ nói ra.
-Ta lại không muốn như thế. Khiêm Hi mấy bước đã tiến đến kéo tay hắn đè chặt vào xe phát lên âm thanh lớn.
Hai cặp mắt đối diện nhau nhìn đầy gây gắt ai cũng đều sẽ không chớp mắt hạ trước một khắc.
-Ngươi là thiếu ta một mạng, có một chút cái này liền tính là xong sao? Khuôn mặt thiếu niên non nớt áp sát hắn trầm giọng nói.
-Ha, ngươi có hay không biết nói đạo lý ta cũng đã bị ngươi vứt trực tiếp vào tang thi nhóm, như thế thành thế nào ta lại thiếu nợ ngươi. Lâm Chấn nói có chút muốn tức học máu.
-Ngươi đây là đoạt nhà của ta, vơ vét hết tài sản để lại của cha mẹ ta. Lại nói như ngươi rất đường đường chính chính.
-Ta.
-Cái mạng nhỏ này của ngươi ta muốn bóp nát khi nào chẳng được vì vậy ngoan ngoãn đi. Lực đạo trên tay bóp lấy cằm người càng thô bạo.
Lâm Chấn thực sự đuối lý cũng không chống đối nổi cái này cường giả chỉ biết long sòng sọc ánh mắt nhìn hắn.
-Khiêm ca, Lâm ca các ngươi mau vô ăn cơm đứng đó làm gì nhi?
Giọng hét gọi ăn cơm đánh vỡ thế cục trầm mặt diễn ra.
Lâm Chấn vẫn một bộ vùng vằn không muốn bị lôi kéo vào trong.
Bốn người ngồi ăn thời điểm nhìn hành động quái dị của hai người kia đều có thấy nghi vấn nhưng vẫn không lên tiếng hỏi liên quan sự.
Lưu Hạo pha một chút không khí ngột ngạc.
-Các ngươi kia là làm sao bị nhện biến dị bắt ah?
Bị hỏi đến thiếu nữ dừng lại động tác ăn đáp.
-Là bọn ta trên đường chạy trốn dường như bị cái kia nhện giăng tơ kính trên mặt đường xe không thể di chuyển, tài xế bọn ta khi đó xuống dưới kiểm tra thì liền bị thân ảnh nhện to từ trên cây nhảy xuống cắn.
-Bọn ta ngay sau đó không kịp đóng cửa xe đều là bị nó phun vào tơ nhện dày đặc còn lại không biết gì nữa.
-Thế thì cái kia tài xế của các ngươi đâu? Không tìm lại các ngươi.
-Cái này ta cũng không rõ có thể đã được ăn trước đó rồi chăng.
-Thế thì ngươi muốn theo bọn ta đi đâu. Khiêm Hi lúc này mới mở miệng hỏi.
-Ta… Thiếu nữ có hơi trần chừ nhìn hắn.
-Bọn ta trước hết là muốn đi Q tĩnh căn cứ nhờ liên hệ người nhà. Người nhà bọn ta cũng là làm quan chức….
-Phải rồi ta là Lộ Cẩn sinh viên đại học kia em trai ta 12 tuổi Lộ Hoành. Nàng xấu hổ giới thiệu đứa trẻ trai này của nàng biểu hiện có giống bệnh tự kỷ dường như trước tận thế đã suốt ngày ôm lấy gấu bông không thích nói chuyện.

Lâm Chấn tức giận thật sự bạo nhưng không phải vì cái kia sự tình mà là vì những lời nói Khiêm Hi.
Còn là cùng với hắn phản ứng với việc quan hệ kia không mấy bài xích như suy nghĩ bên dưới còn là đứng lên được bị người nam nhân loát một chút liền bắn , mặt đẹp thế nhưng bẻ cong được người sao.

Lâm Chấn vẫn bị kéo vào kia cái phòng ngủ chung cũng là hắn ban đầu nằng nặc muốn bây giờ lại không chịu nổi.
Ẩm lấy tiểu Thổ từ không gian ra tới thằng nhóc được ra ngoài vui vẻ chạy quanh nhà một hồi mới chịu yên lặng lại.
Hắn là không yên tâm mới để tiểu Thổ ngủ dưới giường bên cạnh.

Sáng hôm sau bầu không khí vẫn cứ như vậy nặng nề.
Vì thân thể được di năng cải tạo không ít nên loại này xé rách hắn đường ruột cũng đã giảm đi đau rát nhiều nhưng là vẫn làm hắn rớt hai ba hạ nước mắt mọi lần đi đại tiện.
-Sao sắc mặt ngươi kém thế.
-Ta pha cho ca một ít nước whey này uống nhiều vào cho cơ bắp hảo to nha. Diệp Phàm vẫn là cái hiếu động nhất người, trên khuôn mặt không quá đẹp luôn có loại thân thiện làm người ta muốn đến gần.
-Được cảm ơn ngươi. Lâm Chấn vừa đưa tay tiếp nhận đã bị đoạt đi mất.
Khiêm Hi vẫn là thản nhiên lấy đi uống mắt phóng một cái lạnh lẽo ánh mắt cho Diệp Phàm. Khiến cậu ta cũng không dám có thêm cái gì hành động, độ tuổi cùng tương đương nhau nhưng cái người này không bao giờ hạ xuống vách tường ngăn cách nha.
Hắn cũng lười phản ứng lại đây là muốn kiếm sự để cãi nhau đi mà, cái đồ tiểu hài tử, cơ thể không có một mảnh cơ bắp nào mà lại đi uống cái này bổ xung protein.
Sau khi ăn cái này bữa ăn đàng hoàng bọn họ liền là tiếp tục lên xe theo hướng đã ước định từ trước.
Theo lời Lộ Cẩn nói thì trên đường chắc hẳn phải có tơ nhện làm vướn bánh xe nhưng bọn hắn một cái cũng không thấy qua trên đường dường như chỉ có lại vài vệt than đen kì lạ.
Điều này cũng có thể đoán được cái này sự đã bất đầu xuất hiện không ít cái cường giả.
Lâm Chấn lúc này ngồi trên xe tranh thủ một chút hấp thu tinh thạch, số này tinh thạch là vừa nãy được nam chính vứt cho.

Cũng không cần phải khách khí làm gì, ước chừng hấp thu được vài viên cấp một sau một cổ lực mạnh mẽ lại lần nữa tràng đầy vào trong người. Hắn vui sướng cảm thấy được thế nào là lên cấp dị năng, trước hết Lâm Chấn thử kiểm tra trong không gian biến đổi thế nào, kết quả chính là từ bốn mét vuông ban đầu nhân rộng ra được sáu mét đi ngoài ra vẫn không có cái gì biến triển. Trời ạ bọn heo, gà lại ỉa một đống chờ hắn dọn dẹp kia.
-Hệ thống ngươi có ở đó không?
-Ngài cần gì?
-Ta có thể hay không nâng cấp một chút cái không gian? Không phải không gian đều sẽ có cả thảm cỏ, có trời mây còn trồng cây thu thập nước thánh linh tinh các loại dạng buff sức mạnh sao? Giống như nữ chính nhi.
-Ngài có thể trải thảm cỏ trong đó càng có thể dán decal.
-Cái kia không gian nữ chính là không gian nữ chính không thể cùng dạng so sánh với nhân vật phụ.
-Nhưng ta còn có một chút đặt tính không gian có thể bán cho ngài. Chỉ cần làm một ít cái nhiệm vụ.
-Là cái gì ah? Lâm Chấn có chút chán nản khi nghe hai từ nhiệm vụ.
-Cái này ta vẫn là chưa được đề xuất chờ một khoảng thời gian sau. Tinh.

Khiêm Hi nhìn khuôn mặt biến đổi biểu cảm không ngừng môi đôi khi giật giật như thế nói chuyện với ai đó, lần còn bày ra cái biểu cảm tức giận cạn lời kia? Thật là ngu ngốc.

Hiện tại nhóm người đều là ra xe hết. Nhìn trước mặt cây cầu dài đã bị người ta phá hủy ngay đoạn giữa cầu, cái này là có ý đồ gì bọn họ cũng không rõ. Cái này khoảng cách cũng là bốn mét dĩ nhiên không thể phóng xe qua đó được.
Ở sau lưng cũng vang lên tiếng âm thanh xe đang hướng về phía này bọn họ trước hết tránh vào một bên xem xét tình hình.
Cái kia đoàn người cũng có sáu nam nhân trung niên, thanh niên cùng phụ nữ già, xem chừng là cũng không phải người xấu.
-Xin chào? Các ngươi tốt chứ. Bọn họ cũng xuống xe một vài người vơ tay tỏ vẻ không dịch ý hướng bọn hắn chào hỏi.
-Hảo. Lâm Chấn cười một cái.
-Cái này cầu làm sao mà qua đây.
Người trung niên đứng bên châm một điếu thuốc trong có vẻ là người dẫn đầu nói.
-Lâm Chấn cười cười từ chối mời thuốc, cái này ít ỏi không sản xuất nữa thuốc lá vẫn là hút cho hết sau này cai luôn một thể.
-Ngươi định thế nào. Đây là rất sau lần đó sự Lâm Chấn mới lần nữa nói chuyện với Khiêm Hi.
Nếu bây giờ mà đi đường vòng thì chắc hẳn sẽ tốn thêm 5-6 ngày nữa. Như vậy thực sự làm cho Lâm Chấn nhức đầu chỉ vì vài quyết định của hắn mà giờ phải chịu trách nhiệm với cốt truyện nhiều đến vậy.
-Chúng ta trước hết đi đốn hạ vài cái cây đằng kia bắt cầu bộ đi qua đi.
Mấy cái cây kia cũng là loại cây trồng cho đô thị thêm xanh giờ bị đốn hạ xuống gọt hết táng, ở Diệp Phàm dị năng phóng ra mấy cái đinh táng nối dài thêm cây gỗ.
Rồi lại dùng khung thép đính kết chúng lại với nhau tạo ra một cái đường đi cũng rất an toàn đủ để hai người cùng song song.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net