Xuyên Không
Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Cô là một sát thủ cô giết người ko chớp mắt là một người lạnh lùng khi làm nhiệm vụ và đờ ray si khi ở nhà một hôm cô đang trên đường về nhà thì thấy có một cửa hàng bán truyện ngôn tình cô đi vào thì thấy một cuốn truyện tên là "Tiểu Bạch Liên Hoa Em Là Của Chúng Tôi "thể loại np cao h cô là một sát thủ nhưng lại là sắc nữ cho nên khi thấy np cao h thì cô quyết định mua.
---ta là dãy tuyến đường về nhà ---
Khi cô tỉnh dậy đập vào mặt là một bức tường màu trắng và có những mùi khó chịu của thuốc cô nghĩ ko lẽ có người tốt bụng thấy cô trượt vỏ chuối nên mới đưa mình vào bệnh viện cô bất giác nở nụ cười tươi và nói lát hồi cảm ơn người ta mới được thế là cô bước xuống giường vào nhà vs cô bước vào và thấy có một cô bé có thân hình loli và cô bất giác đưa tay ra chào. Chào bé -cô nói và mỉm cười thật tươi và cô thấy cô bé đó cũng chào mình rồi mỉm cười thế là sau một hồi cô làm gì thì cô bé đó cũng làm giống cô cô tức giận và lấy tay đập vào mặt cô bé một cái xoảng tiếng gương vỡ thế là cô chưa kịp hoàn hồn chuyện gì đang xảy ra thì thấy ở đằng sau cô có một người phụ nữ trung niên mặt mày hoảng hốt và nói -con có sao ko Nguyệt nhi.Nguyệt nhi cái tên nghe quen quen mà người này là ai sao kêu mình là Nguyệt nhi bất giác cô mở miệng và hỏi -bác ơi bác là ai vậy? Nghe cô nói xong bà như chết lặng và nói -Ta là mẹ của con nè con ko nhớ sao mặt bà có vẻ chua xót và nói con tại sao lại dại như vậy tại sao lại đỡ hắn ta một cây gậy có bt như vậy nguy hiểm lắm ko-còn cô bây giờ có một cảm giác là muốn khóc vì cô là cô nhi được một người đàn ông nhận nuôi làm sát thủ khi còn rất nhỏ nên chẳng biết tình thương của ba mẹ là như thế nào nên cô kìm nén và suy nghĩ và nói con ko sao con xin lỗi bà thấy thế cũng an tâm đột nhiên bà giật mình và nói Tay con chảy máu rồi làm sao z lúc này cô ko biết nói gì lun thế là mẹ cô băng bó cho cô và cô nói mẹ ak con muốn dc ăn bánh mẹ mua cho con chút bánh dc ko ak bà gật đầu rồi đi ra ngoài cô nhìn lại bàn tay mình thấy tay mình hồng hào trắng nõn và cô thấy thân thể này khác vs mình ko lẽ mình "xuyên không "
Tới đây là hết nha chừng nào tui rảnh tui viết tiếp lần đầu viết có gì dở hoặc ko hay góp ý kiến giùm tui nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net