Chương 11: Cắn nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một cuộc giao hoan thuần túy bắt đầu.

Nơi nến đỏ mạn che có hai bóng người dây dưa không rời. Tiếng rên rỉ khi thì nhè nhẹ, lúc lại vút cao khiến ai nghe được cũng đều nóng nảy.

Thái Phượng Tiêu chọc ngoáy lỗ sau đến khoái trí, tiếng nước lép nhép như có như không khơi lên cơn bạo dục của hắn.

Thịt trong đỏ au lấp ló nơi cửa hậu xoắn chặt, banh chúng ra rồi lại đẩy vào.

Thêm một ngón nữa, Thái Phượng Tiêu tăng tốc cắm rút liên tục đến nhiễu nước, dịch nhờn cứ thuận theo sức ép đó mà rơi lội bộp xuống nệm chăn.

Thân thể nóng rẫy ép sát sau lưng, hắn cắn lên vành tai đỏ ửng của nam hậu, nghiến răng hỏi: "Tên đó có kiên nhẫn với ngươi như vậy không?"

Chưa đợi câu trả lời thì tốc độ thọc vào rút ra lại tăng cao, giọng hắn cũng trầm khàn lẫn trong đó là sự bực tức.

"Cũng sẽ cắn mút ngón tay của hắn, cây thịt của hắn như này sao?"

"Cũng sẽ rên rỉ động dục như chó cái, vuốt nhẹ sẽ tự chổng mông lên à?"

"Dâm loàn thật."

Lam Lăng bị hắn nói đến ù tai, y vừa ngạc nhiên vừa câm nín... Quái gì thế này?

Cái thói cứ thú tính lên sẽ vô cùng thích sỉ nhục người khác thoạt trông hơi quen nhé.

Chợt một cơn đau nhói thình lình truyền đến khiến Lam Lăng bật thốt.

"A, ngươi cắn ta?!"

Đấy là một vết cắn khá sâu, hoàng đế bệ hạ anh minh đêm động phòng vì cơn ghen tức đã... Cắn một cái lên mông nam hậu.

Chuyện này khá là khó nói.

Lam Lăng không tài nào tin được mình vậy mà bị cắn, đúng là "cẩu hoàng đế".

Thái Phượng Tiêu dường như thấy hối hận bèn cúi xuống liếm nơi vết thương, cánh mông vừa bị đánh đến đỏ au, lại còn có vòng dấu răng khiến nơi này thê thảm đến đáng thương.

"Ưm..."

Đầu lưỡi uốn lượn từ vết cắn đến khắp mông rồi dần chui xuống rãnh, nơi có một cái động nhỏ tròn trịa đáng yêu, bên trong còn rỉ ra chút nước nhờn dính dớp.

Cửa động co rút như đang hít thở, đầu lưỡi lần mò vào trong xoáy vài vòng để tìm một nơi hơi gồ lên.

Lam Lăng theo bản năng rướn người về phía trước để tránh né sự quấy nhiễu này nhưng tiếc rằng hông bị giữ chặt, bộ phận giấu kín lại lõa lồ trước mặt nam nhân xa lạ.

Y ụp mặt xuống cánh tay, thấp giọng rỉ rên, lúc này y cố nhớ những va chạm ái muội trong quá khứ, chợt bàng hoàng nhận ra lại chẳng thể tìm được điểm khác nhau.

Có lẽ vì ngoài "hồng bài" ra, đây là người thứ hai có thể làm vậy với y nên nhất thời không thể so sánh được.

Thái Phượng Tiêu đánh cái chát lên cánh mông đang cứng đờ, vô cùng bất mãn việc người dưới thân lại không tập trung.

Lam Lăng cảm thấy kẻ này hơi quá rồi, hết đánh lại cắn, xem mông y là một quả đào dẻo dai à?

Đến tận khi kẻ trên thân cảm thấy đủ thì lỗ nhỏ đã bị chơi cho mềm mại đến vô cùng dễ bảo. Lúc này Thái Phượng Tiêu mới vừa lòng nhấc một chân nam hậu của mình lên đặt trên vai. Hắn khẽ khom người hẩy hông, cố ý cạ cạ cây thịt cương cứng đang nóng rẫy lên cửa động.

Lam Lang cảm nhận rõ sự dính dớp giữa thịt chạm nhau, cả tiếng nước lép nhép bị khuấy lộng từ nãy đến giờ cứ rỉ ra đục ngầu xung quanh lỗ nhỏ.

Đây là báo hiệu đã sẵn sàng cho việc xâm phạm.

Thái Phượng Tiêu chậc một tiếng đè thấp người xuống rồi "phụt" đẩy một phát vào sâu đến gốc.

Lam Lăng không ngờ hắn lại có thể trực tiếp đến thế, nhất thời chưa đề phòng kịp mà bị chịch cho trợn trắng mắt, miệng chỉ vội thốt lên tiếng "A" kinh ngạc.

Chưa đợi y lấy lại tinh thần thì Thái Phượng Tiêu đã siết chặt cơ thể y mà ra vào điên cuồng như bão lũ, vòng eo chó đực dập lên rồi xuống liên hồi.

Lam Lăng chịu không nổi muốn bò đi nhưng làm sao kẻ cầm thú kia cho y được toại nguyện. Hắn siết lấy hông y kéo mạnh về phía hắn tạo cơ hội cho cặc bự chơi lút cán vào sâu.

Lam Lăng vặn vẹo người, y bị làm đến thở không nổi, sự khó chịu pha lẫn dục tình mạnh bạo bức y muốn phát điên.

Đâm phầm phập hơn trăm cái rồi hắn quả quyết lật người y lại, dùng tư thế đẩy từ phía sau, banh hai cái mông tròn đỏ ửng, phơi ra lỗ nhỏ bị dập đến lồi lõm đang điên cuồng mấp máy, vòng xoắn cửa động như có chút giãn ra.

Lại bị địt vào.

Lần này Thái Phượng Tiêu một tay tát bôm bốp lên mông nam hậu, một tay đè đầu y xuống dưới giường, vừa đâm thúc mãnh liệt vừa nói: "Lam công tử ơi là Lam công tử, nhìn xem ai đang cưỡi trên người của ngươi."

Lúc này, hắn như trở thành một người khác.

Hắn nâng thân trên của y dậy, ép sát lưng Lam Lăng vào ngực mình rồi nắm cằm y quay sang cưỡng ép đầu lưỡi đang xoắn vào vì sợ hãi của y.

Hai chiếc lưỡi điên cuồng giao hoan trong không trung.

Vị nam hậu đáng lẽ bị chơi đến thảm thương khóc lóc xin tha ấy vậy mà lúc này lại to gan giữ chặt cái đầu tôn quý của hoàng đế bệ hạ, mút cái lưỡi của hắn dây dưa không nhả.

"Ngươi... Ha, ngươi quá coi... Ứm, quá coi thường ta rồi. Chút việc này.... Ha, a, a, muốn làm khó ta sao?"

Ánh mắt của Thái Phượng Tiêu lấp lóe đối diện với đôi mắt dù bị địt đến mờ nhòe mất tiêu cự nhưng không chịu khuất phục.

Dù cho có bị đè xuống chơi thô bạo cỡ nào thì y vẫn sẽ tìm cách cắn trả lại, quyết không để kẻ này cảm thấy sự khoái hoạt khi đè được kẻ yếu nhược là y đây.

Muốn chơi thô bạo ư? Phải xem bản lĩnh ngươi có thể làm ta chết tại trên giường hay không rồi nói tiếp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net