53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm ba người chúng tôi đã thoát được khỏi tầm tay của tử thần,do quá sợ hãi cùng với việc phải một lần nữa đối mặt với quá khứ nên Hajime trở nên kích động,bây giờ cậu đang cố tách ra khỏi nhóm vì sự sợ hãi

"Thả ra!!"

"Hajime,chị đưa em rời khỏi đây,được chứ?Như lời hứa của hai chúng ta"

"Chị,tại sao?"

"Em đang nói gì vậy?"

"Chị có quan hệ với tên Who's Who phải không?"

Như nhận ra mấu chốt sự việc,tôi lập tức chốt ngay với lí do rằng bản thân chỉ biết thông tin của hắn và bản thân là lần đầu được gặp mặt

"Mày bình tĩnh dùm tao đi Hajime,ồn ào quá đấy,mày thấy có người quen nào chạy tới chỉa kiếm rồi chửi bới vào mặt cố nhân bao giờ chưa?!"

Leiria lúc này mới lên tiếng bênh vực bạn mình,lao lên tính đấm một cái cho Hajime tỉnh lại nhưng bị Himiko cản được

"Đủ rồi,chúng ta rời khỏi đây nhé Hajime,từ bây giờ hãy coi tớ là bạn của cậu,tớ chỉ mới 9 tuổi thôi"

Tôi ôm lấy Hajime thay cho lời an ủi,nhìn xem cậu bé đáng thương nhà cửa,cha mẹ cũng không có như thế này đã đủ hiểu cậu đã phải trải qua những gì,tôi là cọng rơm cứu mạng cũng như sẽ giúp cậu rời khỏi vùng đất đã bị nguyền rủa này,tôi không thể tới gặp Kaido như dự tính của bản thân nữa

Năng lực như được kích thích,không gian vợ toạc ra cùng với tiếng gió rít lên bên tai,mỗi khi cảm xúc của tôi rung động mạnh mẽ thì y như rằng nó sẽ mở ra,cánh cổng dịch chuyển

Như nhận ra những lời tôi nói Hajime mỉm cười hạnh phúc,quả nhiên người trước mắt chính là người cứu vớt cậu

"Đi thôi,dù không biết sẽ đến đâu nhưng ít nhất nó sẽ không là nơi này,tớ chắc chắn đấy Hajime,Leiri!"

Tôi mà biết cái cánh cổng báo hại đời tôi sẽ dẫn đến thẳng tổng bộ hải quân thì lúc ấy tôi câu trước câu sau tôi đều sẽ vả vào mỏ mình

"Ủa,ai vậy?"

Bốn mắt nhìn nhau hộc máu mồm

"N-ngài Sengoku!!?"_Himiko

"Chiyan!?"_Sengoku

"Thủy sư đô đốc Sengoku à?"_Leiri hình như đã từng nghe qua vài lần
.
.
.

.
.
.
.
.
Tôi nhấp một ngụm trà hoa lài thơm lừng vào mồm,nhai thêm một miếng bánh gạo thấy bon mồm quá nhưng không dám nói câu nào

Tình cảnh hiện tại của tôi là đang phải căng não tìm cách giải thích hợp lí cho sự xuất hiện của mình,cho dù đã tưởng tượng ra hơn 7749 câu thoại nhưng khốn nạn thay ngay lúc này tôi lại chẳng dám mở miệng nói

Vì sao ư?

Có gì mà Ngôn Nhất Himiko không dám nói chứ!!

Chỉ là tự dưng ba đô đốc mới được bổ nhiệm bước vào,thời lão Kaido lên cầm đầu Wano là ba ông tướng này đã lên rank thách đấu rồi,khí thế phải nói là dọa người ta mất mật,tôi thì còn có thể mặt dày mặt dạn nhưng hai đứa bạn của tôi thì không thể

Tôi nhìn vào mắt Hajime" Đây đều là người quen của tớ,Hajime không cần lo lắng đâu,Leiri cũng vậy!"Rồi nở một nụ cười hết sức là công nghiệp,tránh né những tia laze đang bắn đến chỗ mình một cách điệu nghệ

"Chiyan,2 năm qua.."

"Tại Kizaru hết đó ạ!!!!"

"Hả?"

"Nè nè~Người ta cũng biết tổn thương đó ne~Du oan giá họa trắng trợn quá nha"

Akainu,Kizaru,Aokiji ngồi xuống đối diện chúng tôi che hết đi ánh sáng từ khung cửa số đối diện

C-cao vai ca lon..

Tôi nhanh chóng định hình lại khuôn mặt suýt là bị câu nói kia làm cho tức đến vặn vẹo,nói móc lại

"Du oan giá họa?Ngài Kizaru thật biết đùa,không phải tại ngài hù tôi nên tôi mới vô tình kích hoạt năng lực trái ác quỷ sao??Không tại ngài thì tại ai???"

"Oh~Lúc đó ta đâu có cố ý đâu ne~"

Thế sao ông không đi như một con người bình thường đi hả ông già?Đi kiểu căk gì mà không một âm thanh,lướt qua lướt lại như cô hồn,dạ quỷ?

"Tôi không biết tôi không quan tâm,tất cả là tại Kizaru,ngài Sengoku hãy đòi lại công bằng cho con đi!!"

"Chiyan bình tĩnh đi cháu,để ta gọi cho Momonga lên cái đã.."

Ông đập trán,cố tiếp thu hết mấy điều kì quái vừa diễn ra trước mắt mình,ban nãy thấy Chiyan tự dưng xuất hiện làm ông xuýt tăng huyết áp mà phải gọi cứu viện gấp,bây giờ thì là màn đấu khẩu quyết liệt của con bé với Kizaru,haizzz,cái thân già này có thể trụ tới bao lâu nữa đây..

(Ad:Tới khi Himiko phá banh cái cốt truyện nhá:)

"Mà nè Chiyan,ta đang thắc mắc là vì sao hôm đó nhóc lại đang ở trong phòng tắm NAM ấy nhỉ~?

"Ehe,bộ hằng ngày ngài không ĐI TẮM dù chỉ một lần à?Cho dù tôi có là người sống tách biệt với thế giới thì cũng biết sạch sẽ là gì,không có như ai kia đâu"

Tôi và lão trao nhau ánh mắt nóng bỏng và những câu nói gợi hình gợi cảm làm tăng tính chân thật của sự việc,mà thế quái nào mà lão già này vẫn thản nhiên như chơi,không nói đến cái bản mặt bẩm sinh độc nhất một cảm xúc khinh khỉnh của ổng thì vẫn có vài lần ổng tức giận mà,chắc do võ mồm tôi chưa bằng kẻ trước mặt cũng nên

Kizaru nở một nụ cười hết sức nguy hiểm rồi tự dưng bật dậy nói tiếng chó hay gì đấy mà từ hồi cha sanh mẹ đẻ tới giờ tôi chưa nghe qua,lải nhải xong ổng tự dưng với tay túm cổ áo tôi rồi hóa thành chùm ánh sáng..

"Ê!!!Cái ông già xà lơ này,ông định làm gì tôi hả??Bắt cóc là tôi méc papa với ngài Sengo-..."

Chưa để tôi nói hết câu hắn đã lao vút ra ngoài,bỏ lại hai tên đồng nghiệp với cái bản mặt đen như đít nồi vì nãy giờ bị ổng chiếm đất diễn,Leiri và Hajime cũng chưa kịp ú ớ gì thì đã bị Sengoku hỏi là gì của Himiko

"Tôi là Leiri,bạn của cái con tà răm kia"

"Cháu.."_Hajime

Leiri chậc chậc vài cái thầm chê thằng ranh này giao tiếp tệ vãi,vỗ vai cậu vài cái rồi cô quyết định nói luôn cho đỡ mất thời gian

"Đây là Hajime,được H..Chiyan lụm ở Wa.."Mẹ nó nói lắp mãi!"Lụm được ở biển đông,còn ông,ông là tên quái nào?Quen biết gì với người bạn thân thiết của tôi?"

Hajime:Chị ăn nói thẳng thắn quá em nghe em còn rén nữa..

Aokij:Zzzz

Akainu:Ăn nói không có câu nào lọt tai nổi,quả nhiên chỉ có..

"À ừm,ta là Sengoku,hai tên kia.."

"ÉC ÉC THẢ TÔI XUỐNG CÁI ÔNG GIÀ CHẾT TIỆT KIA!!!"

"HÔ HÔ,ĐANG VUI MÀ~"

Vui cái đầu ông chứ vui,vui thì chơi một mình mom nó đi,bực hết cả mình,lão xem tôi là cái kính chắn gió cho lão bay vèo vèo khắp cái tổng bộ rồi tiếp theo đó là hàng ngàn hình thức tra tấn độ cao,tôi buồn nôn lão vẫn không tha mà ngược lại cười khoái chí lắm

Để tôi tả lại toàn bộ quá trình bay lượn với tử thần của mình..Mà có gì đâu mà tả,phải nói đến lão Kizaru,tôi đã nghĩ ra mấy cái biệt danh hay phù hợp cho lão

Chiến thần tốc độ,ông hoàng lạn lách,đấng sáng tạo ra đoạn cua gắt nhất mọi thời đại,trải nghiệm lúc ấy của tôi chính là tam quan đảo lộn,ruột gan phèo phổi gì đều bị văng tứ tung hết

Đến khi tôi sắp nôn thì lão mới đáp đất để tôi nôn,quân khốn nạn,thứ...âm binh chó má..Mẹ kiếp cuộc đời


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net