Chương 4: Con cá và tô mì gói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở bên trong phòng tắm, hình ảnh một người đàn ông quyến rũ mơ hồ hiện lên
Cơ thể săn chắc hoàn hảo, cơ đùi khỏe mạnh hấp dẫn
Từng giọt nước tưới lên vòm ngực khiến khung cảnh càng thêm nóng bỏng, sợi tóc ướt của anh làm khuôn mặt thêm phần dịu dàng nhưng không yếu đuối
Dạ Vân bước ra ngoài với một chiếc khăn quấn ngang hông, tự mình sấy khô tóc, lúc này thoạt nhìn không còn dịu dàng mà lại vô cùng nam tính
Tóc được vuốt lên, để lộ gương mặt góc cạnh nghiêm nghị
Vừa về tới nước, Dạ Vân lại có thêm những cuộc hợp tác làm ăn khác, cũng có vài phần thú vị
Nhưng trước tiên Dạ Vân lại muốn lót dạ trước
Anh từ nhỏ đã được dạy cách sống tự lập nên biết nấu ăn cũng là chuyện không có gì khó khăn
Dạ Vân nhớ từng dạy cô nấu món canh cá nấu củ cải
Cô muốn học cũng chỉ bởi lúc cô nhức đầu, Dạ Vân tự mình làm cho cô ăn, thanh thanh đạm đạm cùng vị ngọt của củ cải rất tốt cho cơ thể

Ông anh từng nói: " Theo Đông Y củ cải tươi có tính mát, củ cải nấu chín vị ngọt, tính bình dẫn khí đi xuống. Quy kinh phế và dị thường dùng để trị ho, hen suyễn, bụng trướng, sạn thận, lỵ, nhức đầu, ợ chua, thổ huyết, chóng mặt, tiểu đục, trúng phong"
Theo bài giảng của ông anh, có lẽ giải pháp này áp dụng cho trường hợp số sáu - nhức đầu
Đúng, Dạ Vân đã học thuộc từ nhỏ nên ở trường đương nhiên thấy cô xảy ra mệnh hệ, trợ cứu đúng lúc
Cô lại biết ơn anh, Tố Cẩm ngốc nghếch, ai cần lời cảm ơn của em chứ?
Nghĩ lại Dạ Vân cũng thấy thật buồn cười, cô nhức đầu mà lại hớp hết bát canh của hắn, còn nhờ hắn lấy cho cái đũa để móc cá ăn!
Cả một con cá đều bị cô ăn hết, lúc đó đương nhiên chỉ mình hắn đói
Tính định làm cho cô, hắn sẽ ăn ít nhất được nửa con cá, vậy mà Tố Cẩm lại một mình giải quyết hết
Nhưng hôm sau cô bù cho hắn hai gói mì dưới căng-tin
Thực sự chỉ rất bình dị, nhưng có ai biết, lòng anh đã ấm nóng rồi không?
Hạnh phúc trước kia thật đơn giản...
Có điều hiện tại, điều Dạ Vân muốn chắc chắn chẳng đơn giản như thế
Nhấn vào ngôi sao nhỏ góc trái đi mn ~0.0~ và nhớ bình luận nhá


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net