Chap 2 : Sự Khởi Đầu Của Tất Cả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại Thành Phố An Hòa :
Ha Ha Ha ( đang chạy )
Dương Hồng Khải :  Tên ăn cắp túi đâu ?
Tần Phong (Nam9) : Đang trong ngõ , có chờ hai cậu kia không
Khải :Không cần , một mình tôi là có thể tóm gọn được chúng
Phong : Cẩn thận , Đừng lật xe bọn chúng có thể có hung khí đấy
Bọn ăn cắp chúng bay chạy đi đâu rồi !
Lục nhân. giả. sa mã đặc . Táng ái
- Bản thân ta là đại hộ pháp táng ái, thân phụ gia tộc quang vinh , sao có thể (bị hại bởi đứa tiểu quỷ nộ đến góc tường ) cảm thấy nhút nhát được
( *Tần Phong nhìn thấy Lục Nhân)
Lục Nhân : Cho ngươi xem thế nào là quý tộc chính tông ! này đât là bước múa , đây là khí chất ! Sợ chưa? Cái gì. Ngươi nói là sợ rồi, kinh rồi . Giời ạ ta không khống chế được bản thân mình ra khỏi thế giới khiêu vũ
Phong : Tôi cũng không kiềm chế đc mấy cái cảm xúc động của bạn rồi !
Dương Hồng Khải : * Tát * Đánh* Nói nhảm nói linh tinh thấy nhức đầu !!
Lục nhân : *Bụp* Ahhh ! Oa--- Đừng đánh nữa !
Khải : Cái áo vừa mua đã bị bận haizz .-.
Phong : Thôi được rồi nhanh đi tìm hai đứa kia đi.
Khải : Ừm.
Got Her !
Ha ! Anh Phong , Lão Đại , đã xong rồi á nhanh thế~
Đại bạch ( Tên thật là Hứa Phiên Giai ) ( Con gái )
Bạch : Thời gian càng ngắn , đúng là vừa vui vừa mừng nè ~
... Tìm được một rồi còn một nữa
Phong : Vừa nãy hai cậu đi đâu vậy ?

Bạch : Tôi nấp để quan sát tư thế đẹp của Anh Phong đấy ~
Khải : * Không chen được lời nào .-.
Phong :Có cảm giác hơi sợ sợ... Tân Tuyên đâu rồi ?
Bạch :Không biết được có lẽ cậu ấy đi tán gái ở đâu đó.
Phong : Tán gái ư ?! x 2
Bạch : A! đang ở kia kìa !
Tân Tuyên ( Trai ) : Cứ yên tâm, các hạ thủ của tôi sẽ tìm được các túi của về cho cậu nhanh thôi.
Trước lúc này , chúng ta uống chút gì đó trước nhé.
* Cảnh tượng mơ mộng trong mắt Tân tuyên.
*2 người họ nhìn thấy vẻ mặt tức giận
Này thì cho ngươi bắt cá !
Tôi sai rồi đừng đánh nữa !!! A A A Ôi A
Cậu cầm túi cẩn thận nhé , tên cậu là gì vậy ?
Mình... mình là Đinh Hàm Dự , là nữ sinh trường THPT Nữ Sinh Sung Nam.
Cậu... cậu Cảm ơn cậu đã giúp mình tìm được túi , mình mời các cậu đi ăn được không !
Phong : Cậu không cần cảm ơn đâu , mời đi ăn thì không cần thiết mà , cậu về nhà sớm đi .
Tân Tuyên : Để cho nàng đi về sao ? Nếu như có thể chớp cơ hội này để cò cưa hoa khôi trắng - giàu - đẹp...
Điều đó không tuyệt vời sao?
(3 người bọn họ: *...)
Bạch : * Sáng mắt * Thôi , Không quản cái này nữa , Các nàng , Mình vừa ghi sự tích anh dũng của phong ca ca vào nhật ký bằng hình thức nghệ thuật đấy , các nàng muốn nghe không ?
3 người còn lại đơ người 😂
Khải : Không muốn Cũng có phần của mình đấy nhé ...
Phong Ca Ca nói : " Nguyệt Phong Vũ Pháp @#*#" ..." bla bla bla 😂
3 người con trai thầm nghĩ :
Ngô Mệnh Tu Ai ! Dược Hoàn ! Nhã Miệt Điệp !
Không được chúng ta nên đi !
Tuyên : Đột nhiên, nghĩ ra hình như nhà mình bị cháy , mình cần về dập lửa đã !
Khải : Mình cũng nhớ hình như bạn gái mình đang ngoại tình thì phải , Mình phải về trước đây !
Phong : !!!! Đừng đi 😱 Này cậu, mình cũng ...
Bạch : * Ánh mắt hồn nhiên trong sáng * Quả nhiên chỉ có phong ca ca là người hiểu tài năng của em!
Phong : * Muốn chết x3 😂*
Thực ra , mình vừa sực nhớ ra...
* Tiếng điện thoại reo*
Mẹ ạ , sao hả mẹ ?
- Phong , về nhà ngay đi con, nhà có truyện !
Bạch : * Sở sở* Đáng thương *
Phong : Cậu ơi , nhà mình có việc thật
( muốt mồ hôi )
Bạch : Phong Ca Ca ❤
Phong :Có ... có việc thật!!!
Liên lạc thường xuyên nhé !
Bạch : Trái tim tan vỡ .-.  Phong Ca Ca đúng là chàng trai đại ngốc !!!
Nhà mình có 4 người . Có Bố , mẹ , mình và em gái nữa . Tuy không đại phú đại quý nhưng cũng hòa hợp an lạc.
Bố mẹ ơi ! Con về rồi đây! .Rốt cục xảy ra truyện gì vậy ạ ?!
Phong ạ , bố... bố xin lỗi các con ... con cũng đủ 18 tuổi , cũng đã đến lúc con đủ tuổi để gánh vác tránh nghiệm chăn sóc mẹ và em con rồi.
"Chẳng... chẳng có lẽ...
Bố , bố đừng bỏ trị liệu nhé , bây giờ y học phát triển lắm , đến ung thư còn có thuốc chữa cơ mà !!!!
* Tát Phong * : Lão già ta đây sức khỏe còn tốt lắm!
Nhóc này , con không mong muốn bố con có cái gì đó tốt hơn sao ? Lại còn nói Ung Thư ! và còn bỏ trị liệu ??Với ánh mắt thân thương.
Vậy bố đang làm cái gì vậy !!!
Ai mắc trọng bệnh ! Đúng là tên nhóc thúi !
Á không ai mắc trọng bệnh ạ ? Vậy là cái quái gì vậy ?
Thằng bé này ....
Mẹ : 10 năm trước , Cha con đã thấu chi 10 NDT từ thẻ tín dụng của bố con , bây giờ bố con phải trả 1 triệu NDT cho ngân hàng.
[ PIA_ _] 10 triệu ? Sao không phải đi cướp đấy chứ?!
Vậy nên bố phải đi lao động ở Trung Đông , ở đó lương rất cao nhưng cũng rất nguy hiểm. Khi bố không ở nhà , con hãy chăm sóc cho mẹ và tiểu lan nhé.
Đừng, bố Trung Đông là cái nơi có đi nhưng không có về , việc tiền nong , con cũng có thể giúp bố nghĩ cách mà !
Con trai ngoan của bố , bố biết con là người biết gánh vác
Phong : Đột nhiên có trận lạnh ớn...
Mẹ : Có một cách con có thể làm được!
Thôi thôi ,đừng để ý đến những chi tiết này...
Cách gì ạ ? Con nhất định tận lực...
Vào đầu năm học , con học trường THPT Nữ Sinh Sung Nam.
~ Gật đầu
Từ từ , học ở đâu ?
THPT Nữ Sinh Sung Nam
Vâng , con đi đây.
Nữ Sinh Sung Nam ?!!!!
- To be Continued -
* Truyện dự kiến sẽ ra chap mới vào 2 days nữa 😁*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net