[NamGi] (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Namchun có thói quen hay nhìn anh em mình làm aegyo xong rồi tự ngồi nói "Đáng yêu quá". Mỗi lần làm vậy đều cười nhíu cả mắt. Cái cậu Namchun to xác ấy, thật sự rất thích những gì dễ thương.

Còn Yungi ấy hả, Yungi rất ghét phiền hà. Chẳng hiểu bằng cách gì mà chỉ có nhìn anh em làm trò con bò là Yungi không nỡ liệt vào mấy thứ phiền toái. Kiểu, cười xoà cũng vì thấy đáng yêu.

Tại vì cách của cả hai là đều ít nói, đều lặng lẽ quan tâm từ xa. Thi thoảng Yungi còn ngồi tuột xuống khỏi ghế vì cười Namchun làm mấy trò ngớ ngẩn. Hoặc là khi Yungi nhảy ton ton trong concert để làm aegyo là kiểu gì Namchun cũng phải che mặt cười: "Đáng yêu quá ~"

Thỉnh thoảng cũng có lúc họ chạm mắt nhau. Nhìn nhau rồi cười một thoáng thôi. Có thứ ánh sáng gì phủ lên má lúm đồng tiền ấy, hoặc là một thanh âm vui vẻ thuần khiết, rất trong, khiến người ta phải thẫn người một lúc trước nụ cười hở lợi ngọt ngào.

"Này Suga, anh còn nhớ ba năm trước chúng mình chuyển đến đây không?

Em và anh đã cãi nhau suốt."

.

"Yeah right"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#namgi