teacher<1>

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

WARNING: niên hạ, 17+,H

📍những ai không đọc được niên hạ hay nhân vật chưa đủ tuổi để havesex thì nên out ngay lập tức! Xin lỗi vì cái warning chậm trễ này.... Xin lỗi!!!!!!!!!!!







"Kim Namjoon"

"Kim Namjoon"

"KIM NAMJOON"

"Nếu em còn đánh bạn bè thì nhà trường buộc phải chuyển em đến nơi khác học"

Kim Namjoon-17 tuổi là một học sinh trung học. Trong một môi trường học không bình đẳng khiến cậu ngứa mắt ngứa tay thường xuyên đánh nhau với đám con nhà giàu, và kết cục người lãnh đủ mọi lỗi lầm là ba của cậu. 

"Tôi sẽ gọi cho phụ huynh của em"

Thầy giám thị vừa tóm được cậu ở sân bóng trong bộ dạng quần áo đầy đất cát bụi bẩn vẫn đang vật lộn với một thằng nhóc con nhà tài phiệt. Tiết trước vẫn đang học đá bóng thằng oắt đó cố ý ném vào đầu cậu cứ thế nhịn không được xông lên đấm vào mồm nó vài cái, Namjoon có thể lực rất tốt thường xuyên đến phòng gym vào các ngày trong tuần. 

"Mày đánh tao, tao sẽ kêu ba tao đuổi đứa có ba là tên côn đồ như mày biến khỏi trường này"

"Mày nói ai là côn đồ? Thằng chó chết này"

Namjoon giơ tay lên nắm thành quyền chuẩn bị đục vào mồm nó một lần nữa nhưng có vẻ không thuận lợi cho lắm. 

"Dừng lại được rồi, bạo lực không giúp gì được cho em đâu chỉ gây thêm phiền phức thôi"

Namjoon nhìn người đang giữ cổ tay mình trên không trung, khoé miệng có chút máu nhếch lên tỏ vẻ không quan tâm mạnh tay hất văng tay người đó. 

"Tôi đã gọi cho giám thị Kang"

Aish, chết tiệt. Lũ ruồi nhặn này làm cậu tức điên mất. 

Thầy Kang đến lập tức phân công bạn bè xung quanh đưa cậu bạn bị đánh đến phòng y tế, lúc đi ngang qua cậu không quên đá xéo một câu. 

"Con trai của côn đồ thì là đứa mất dạy như ba nó"

Nắm chặt bàn tay, ánh mắt căm phẫn tột độ móng tay đâm thủng lớp da thịt. Xoay người đá một cước vào bắp chân một cách dứt khoát và đẹp mắt. 

"Mày nói tao là côn đồ vậy tao sẽ trở thành đứa bạo lực học đường với tụi bây"

Thằng nhóc vừa bị đá nằm lăn lộn trên sân cỏ đau đớn la hét vang dội, thầy Kang không ngờ tới hành động này của Namjoon ngay tức khắc lôi cổ cậu lên phòng giám thị giải quyết. 

"Em định để ba của mình quỳ gối dập đầu xin lỗi người ta đến khi nào đây? Án treo của em hiện tại đang có rất nhiều, em muốn bị đuổi học sao Namjoon? "

"Cứ việc đuổi. Nhưng mà, trước tiên hãy tìm người thay thế vị trí của em trước đã, vị trí bộ não thiên tài của ngôi trường"

Thầy Kang cứng họng không thể nói thêm lời nào nữa, Kim Namjoon tuy là một học sinh thích gây sự đánh đấm nhưng cũng là một học sinh giỏi IQ vô cùng ấn tượng, kèm theo là một gương mặt vô cùng đẹp trai. Namjoon hai tháng trước đánh bạn nhập viện sau đó một tuần làm một người khối trên phải trồng răng giả tiếp tục đánh bạn học gãy tay bây giờ lại làm bạn gãy chân bầm dập. Nhưng điều gì đã dẫn đến một người hoà đồng thông minh như cậu trở nên hung hăng bạo lực như vậy? 

"E-em em giỏi lắm, vậy thì chuẩn bị tâm lý đi"

"Lúc nào em cũng sẵn sàng thưa thầy, thầy Kang 2.000won"

Biệt danh 2.000won từ khi Namjoon bắt gặp thầy ăn hối lộ của những học sinh đi trễ và muốn sửa điểm bài kiểm tra, ăn ít nhưng ăn nhiều không sợ lộ. 

Thầy trợn mắt không chậm trễ cuộn cuốn sách gõ bốc bốc lên đầu Namjoon, điều cậu ghét nhất là ai đó đánh trên đầu mình. 

"YA-"

"Thầy Kang, tôi xin phép vào được không? "

"Aigoo, là thầy Jeon đây mà. Mời, mời thầy vào đây ngồi nhé, tôi đi lấy trà cho thầy nhé, bây giờ mới gặp thầy ngoài đời, hahaah"

Già không nên nết. Jeon Jungkook chuyển công tác về trường từ hôm qua, là một thầy giáo tuổi 25 vô cùng điển trai nét mặt tinh xảo từng chi tiết điểm nhấn là đôi mắt chỉ cần nhìn vào là bạn sẽ lạc lối như ở mê trận, giọng ngọt ngào chiều cao hay mọi thứ về thầy đều hoàn hảo. Thầy Kang từ trạng thái nước nóng sôi 100°C mà hạ nhiệt xuống tuột không phanh từ khi Jungkook bước vào, lúc kéo ghế cho anh ngồi tay đặt phía sau lưng vuốt vuốt vài cái lúc đi ra không quên ngoái lại nhìn vài lần, Namjoon khinh ra mặt nhìn rõ chữ "dê" chà bá trên mặt thậm chí nước miếng túa ra ừng ực. Trong căn phòng giờ chỉ còn hai cá thể, Namjoon nhìn kĩ người ngồi phía đối diện có chút quen, Jungkook cũng vậy. Thằng nhóc trước mắt bị phạt giơ hai tay lên cao còn xách thêm hai xô nước mặt mũi ưa nhìn cao ráo là nhận ra ngay chính thằng nhóc làm loạn đánh bạn lúc nãy. 

Jungkook tới trường hôm nay để nói về việc dạy học, đi qua khuôn viên rồi tới sân bóng thấy nhóm học sinh bu đông tụ tập có vài tiếng cổ vũ nên mới chạy lại xem, chen chúc qua khỏi đám học sinh to xác nhưng chỉ đứng nhìn bạn bị đánh lương tâm một nhà giáo không cho phép anh đứng nhìn mà phải ra tay, xui cái là bị thằng ranh đó hất tay làm anh mất mặt gần chết. 

Đáng đời. 

"Ôi chao, tôi đã mua chocolate nóng cho thầy Jeon rồi vì trà đã hết nên thầy uống nó nhé"

"Cảm ơn thầy Kang, thầy vừa đẹp trai còn tốt bụng"

Thầy Kang được Jungkook khen bởi chất giọng ngọt ngào như mật rót vào tai vui sướng mở hội trong lòng, vừa quay sang thấy Namjoon giả bộ ói lên ói xuống liền bực tức tán vô đầu cậu một cái. 

"Tôi đã gọi ba của em, em SeonHo phải di chuyển bằng xe lăng một thời gian em vừa lòng chưa? "

"Chưa"

Thầy Kang hết nói nổi định cầm cuốn giáo án đập vào mặt Namjoon mà bị Jungkook cản lại. 

"Thầy, bạo lực không giải quyết được gì đâu"Jungkook giành lấy bộ giáo án đặt lại chỗ cũ "Thầy bỏ xuống, đừng nóng không tốt cho sức khỏe" 

"Nổi nóng làm thầy mau già đó thầy ạ"

"Đúng vậy- ớ không phải, nổi nóng làm thầy hao tổn sức lực không còn đẹp trai trẻ trung đâu" 

Namjoon được nước lấn tới chả sợ ai ngán ai bao giờ, Jungkook bị liệu hùa theo xém nữa là đi tông cái hình tượng thiên sứ trắng trong mắt thầy Kang. Thành thật mà nói khen thầy Kang làm Jungkook giảm thọ nhiều lắm vì tội nói dối, lương tâm nhà giáo cắn rứt. Thầy Kang rời khỏi phòng giám thị, chỉ còn mỗi anh và cậu. Namjoon bỏ hai cái xô xuống cư nhiên đi lại bàn cướp cốc chocolate nóng của Jungkook. 

"Cảm ơn nhé! "

Khi rời đi cậu còn nháy mắt một cái với Jungkook, anh thề chưa thấy đứa nào xấc xược như thằng ranh con này. Jungkook khi ở trường cũ do quá đẹp trai làm bao nữ sinh điêu đứng không thể nào tập trung vào việc học nên đã chuyển anh đến ngôi trường mới, có thể nói thì việc đi dạy chỉ là đam mê. 

Chuông reo inh ỏi thông báo tiết học mới bắt đầu và Jungkook sửa sang lại đầu tóc quần áo, mái tóc vuốt cao lộ vầng trán sáng ngời đường mũi cao tóm lại mọi thứ trên gương mặt của anh kết hợp tạo nên một tuyệt phẩm. 

"Chào các em, đây là giáo viên mới sẽ đảm nhiệm giảng dạy môn Hoá của lớp, tên là Jeon Jungkook"

Nụ cười tươi của thầy Jeon như nắng ấm giữa mùa đông lạnh vậy, đám nữ sinh hú hét chết mê chết mệt vì thầy mà thầy chỉ chú ý tới một nam sinh ngồi cạnh cửa sổ bàn cuối đang chơi domino. 

Mọi thứ diễn ra vô cùng suôn sẻ nếu như sự xuất hiện của tên nam sinh ngang ngược nào đó. Jungkook luôn tìm cách để dạy dỗ thằng ranh con chuyên đánh nhau và thờ ơ trong tiết học của anh, Jungkook tìm hiểu mọi điều về Namjoon thông tin cá nhân và các mối quan hệ xung quanh cậu. 

"Tôi không có ai yêu và cũng chẳng yêu ai đâu, thầy nhọc công rồi"

Chết thật trong lúc anh đang mải mê tìm kiếm mà chẳng hay thằng ranh đó đã nhận ra từ khi nào rồi đứng ngay sau lưng anh còn ghé sát bên tai thì thầm, hơi nóng phả lên lông tơ dựng đứng màu đỏ trên da cũng dần hiện lên. 

"Rốt cuộc thì thầy… Quan tâm tôi như vậy là có ý gì với tôi sao? "

Namjoon chống hai tay xuống bàn hạ người áp sát lên lưng Jungkook đang ngồi hoảng loạn chẳng dám nhúc nhích, cậu thích đùa giỡn với người khác và Jungkook không phải ngoại lệ. 

"Thầy muốn biết thêm điều gì nữa thì cứ hỏi tôi, tôi sẽ trả lời tận tâm tận tình cho thầy nghe hết, nhé thầy Jeon"

Jungkook nuốt khan cổ họng vài ba cái để nó trở về bình thường, cằm Namjoon tì trên đầu anh và nó đang dần trượt xuống phần gáy nhạy cảm. Anh bắt đầu theo dõi cậu từ hai tháng trước và có lẽ do anh quá chủ quan nên bị theo dõi lại khi nào mà chả hay biết. 

Jungkook lên chuyến xe bus số 12 để trở về nhà và phía sau có một cái đuôi lớn đang lẽo đẽo theo. Jungkook mở cửa căn hộ và bước vào liền cởi bỏ phần áo khoác dài lẫn áo thun trắng để lộ da thịt trắng trắng đường cơ bụng đẹp mắt, dòng nước nóng hổi thổi lên một tầng sương mờ áo trên lớp kính trong suốt. Quấn quanh hông một cái khăn trắng ngang gối Jungkook lau khô mái tóc với một cái khăn khác và Namjoon rất cảm động khi người thầy giáo đã cất công giảng dạy hết mình trên lớp về đến nhà còn phải tìm hiểu học trò của mình. 

"Tôi ước tôi có thể lau giúp thầy mái tóc ướt đó, trông nó thật ướt át"

Hình ảnh sinh hoạt của Jungkook diễn ra rất mượt trong mắt Namjoon qua màn hình máy tính. Namjoon ngửa cổ nhìn lên trần nhà và có vẻ cái quạt phía trước không thể giúp cậu giảm nóng, mồ hôi chảy theo đường cơ mặt rịn một lớp trên trán, âm thâm trầm thấp nhè nhẹ bật ra khỏi cuống họng. 

Một lần khác khi Jungkook không mang ô theo và Namjoon đã đặt nó ở sọt đồ dùng của giáo viên và tờ giấy note "đừng để ướt nhé" Jungkook còn nghĩ em nữ sinh nào đã tốt bụng quan tâm anh như vậy hoá ra là cậu học trò đáng yêu trong mỗi tiết học của anh đều ngồi sắp xếp domino. Lại thêm lần khác khi anh đang ngồi ăn một mình ở căn tin trường nhưng quên mua nước thế là thằng ranh con kia xuất hiện móc từ túi áo khoác ra hộp sữa chuối rồi nói. 

"Thấy thầy có vẻ thích sữa, nên tôi đặc biệt mua cho thầy, thầy Jeon uống từ từ coi chừng nghẹn nhé"

Hôm đó trong nhà Jungkook hết mì và anh phải đi mua mới có để ăn. Jungkook nhận được một tin nhắn và chuông cửa cùng lúc vang lên ba lần, Jungkook bước ra mở nhưng chẳng thấy ai quay lại nhìn dòng tin nhắn trên điện thoại là dòng tin nhắn "ramen ở trong tủ chén" cùng tấm ảnh anh đứng ngoài cửa ngó nghiêng và đúng thật có một set mì trong tủ nhưng đó không phải nơi anh thường cất. 

Namjoon từng mua cho Jungkook một hộp bánh cookie và để nó ở hộp tủ giáo viên, mua cho Jungkook một chiếc vé xem phim "End Game", thậm chí cả chiếc quần lót màu trắng baby và gửi nó đến tận nhà. 

Jungkook ngây thơ không cảnh giác theo dõi và tìm hiểu các mối quan hệ xung quanh Namjoon nhưng không nhận ra mình mới chính là người bị theo dõi. 

Dây thần kinh của Jungkook căng muốn đứt làm đôi anh ước đây là giấc mơ và cảm giác tê rần như có dòng điện chạy qua sống lưng, cảm giác đau nhức ở đầu vú làm anh biết đây là thực chứ không phải mơ. 

"Thầy biết C₁₀H₁₄N₂ chứ? "

Nicotin là một chất gây nghiện, Jungkook như chất Nicotin trong những điếu thuốc lá mà Namjoon thường xuyên hút vào ban đêm. Đã là chất nghiện làm sao có thể cay được, Namjoon nhiều lần lượn lờ quanh Jungkook chỉ để hít mùi hương trên người anh nghe có vẻ biến thái vì hành động mập mờ như thế, nên bây giờ cậu quyết định đường đường chính chính mà hôn hít. 

Mùi hương trên cơ thể của anh lưu luyến quanh mũi cậu nó làm cậu say mê và muốn thật nhiều. 

Cậu đặt tay xuống thắt lưng từ từ thò vào trong chạm lớp quần mỏng, thò sâu hơn nữa chạm tới kẽ hở giữa mông và điều đó đi quá xa khiến Jungkook đứng dậy và tát cho Namjoon một cái đau điếng. Hai mắt anh sòng sọc đỏ hoe nhìn trân trân vào cậu đang không tin vào những gì vừa diễn ra. 

"Tôi cấm cậu, nếu còn tiếp tục tôi sẽ báo cảnh sát"

"Cảnh sát? "

"Báo cảnh sát thì người đi tù là ai nhỉ? Cần tôi báo giúp không? Huh? Thầy Jeon? "

Namjoon tiến gần Jungkook cậu tiến một bước anh lùi hai bước, lùi đến khi không thể lùi được nữa đụng vào cạnh bàn loạng choạng không biết phải làm sao thì cậu bước nhanh tới xốc nách anh đặt lên bàn, giữ chặt gáy phía sau tấn công đôi môi ngọt lịm phía trước. 

Jungkook ghét Namjoon ghét vì cái tính bướng ngang ngược không bao giờ lắng nghe lời người khác nói. Hai cánh tay hằng ngày vô cùng chắc khỏe của Jungkook không có lý nào không đẩy nổi Namjoon tách ra, vậy mà giờ đây đầu óc mơ hồ bị cuốn vào nụ hôn sâu chẳng có chút kiên quyết như lúc nãy, nhìn giống như cả hai đang đẩy đưa nhau mèo vờn chuột. 

Cái lưỡi tinh ranh của cậu quấn quýt bên lưỡi của anh không ngừng nghỉ, hút cạn từng ngụm khí Namjoon cắn mạnh bờ môi dưới của Jungkook rồi nhả ra khi nó có dấu vết bầm. Hai bên má Jungkook ửng hồng đôi môi bị tàn phá sưng tấy, còn thằng ranh đó vẻ mặt đắc ý đểu cáng. 

"Môi anh ngọt như chocolate vậy, mà trong ngọt cũng có the như bạc hà"

Namjoon không thích chocomint nhưng nếu Jungkook là chocomint Namjoon sẽ ăn sạch dù nó có the cỡ nào. 

"Thật tuyệt nếu như tôi không lầm anh đang mặc cái quần baby trắng tôi mua cho anh nhỉ? "

Namjoon nhướn mày cười cười như mấy đứa hay chơi đùa trêu hoa ghẹo nguyệt. Ngón tay lần mò từ bắp đùi đi lên thắt lưng rồi rẽ sang cái cúc quần đang đóng. 

"Đủ rồi đó Kim Namjoon! "

Jungkook hất tay đẩy mạnh cậu ra khỏi cơ thể của bản thân, anh bắt đầu thấy sợ hãi con người này, hoang dại như sói. 

"Uầy, sao thế? Anh ngại hả? " Namjoon lại bắt đầu rồi đấy, thằng nhóc con này ôm bụng cười nắc nẻ trong khi gương mặt của Jungkook như trái cà chua đỏ mọng trông vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu "Sao tôi không nhìn ra anh đáng yêu tới mức này chứ, Jungkookie"

Namjoon áp tay vào hai má hồng của Jungkook, cạ đầu mũi cả hai vào nhau ánh mắt nhìn nhau tim đập từng nhịp loạn xạ. 

"Tôi có thể không nghe lời người khác nhưng nếu anh là người ra lệnh… Em sẽ tuân lệnh"

Jungkook có chút ngỡ ngàng ngơ ngác và muốn ngã ngửa. Lời nói như mật ngọt rót vào tai khiến con tim càng không kiểm soát má ửng thêm màu hồng, cái hôn nhẹ vào đôi môi run rẩy mơn trớn cho một câu chuyện tiểu thuyết cẩu huyết. Namjoon không muốn nghe lời ai nhưng Jungkook sẽ là ngoại lệ của cậu. 

Những lúc sơ hở Jungkook luôn bị Namjoon tóm gọn làm chủ, cúc quần tây bị bung ra đường khóa kéo cũng đã mở rộng lớp quần trắng mỏng nhìn xuyên thấu da thịt bên trong. Jungkook ngại xen lẫn với giận, anh ngại khi có ai nhìn chầm chầm rồi chạm vào nơi nhạy cảm tức giận khi có ai tự tiện với mình như vậy. 

Namjoon mấp máy cánh môi của Jungkook yêu thích nó như viên kẹo ngọt thơm mùi sữa, nắm cổ chân anh quấn quanh hông của mình. Jungkook một tay chống tay đỡ ngã ra sau tay còn lại ôm cổ Namjoon dìm sâu cả hai vào nụ hôn cháy bỏng, mọi thứ dần trở nên mờ ảo mụ mị và không lối thoát. 

Cái mông đầy thịt của Jungkook không còn lớp bảo vệ mà trực tiếp chạm mặt bàn lạnh ngắt, quần của anh từ khi nào đã vắt vẻo trên cái ghế gần đó. Xuyên thấu qua lớp vải mỏng một mảng ướt ở giữa, hồng hồng mềm mềm đáng yêu ngẩng đầu giữa hai chân. Jungkook khép nép hai bắp đùi vào nhau ngại ngùng muốn che đậy sự xấu hổ nhưng trong mắt Namjoon anh chẳng khác nào đang gọi mời cậu. 

Bàn tay thô lỗ lướt trên da thịt non mềm Namjoon bộc lộ rõ thú tính trong người ngắt, nhéo vài chỗ ở bắp đùi trắng nõn làm Jungkook suýt xoa thỏ thẻ với cậu. 

"E-em đang làm tôi xấu đi đấy"

"Xấu sao? Những chỗ xấu như này không có ai nhìn được ngoài em đâu, anh yêu"

Môi hôn lên xương đòn gợi cảm, lòng bàn tay chạm lên chỗ nóng hổi mềm mềm làm Jungkook giật nảy khó khăn trong từng nhịp thở. 

Jungkook muốn ngăn cản nhưng lòng lại hưng phấn đến cả cơ thể cũng phản bội chính mình, bàn tay Namjoon chốc lát đã đầy chất lỏng xềnh xệch màu đục nhớt nhưng trông cậu rất thích thú và muốn nhiều hơn nữa. Mắt Jungkook không rời khỏi bàn tay ma quái phía dưới đang làm trò gì với cậu nhóc của anh, sờ sờ vuốt vuốt rồi đưa lên miệng lè lưỡi ra liếm láp, bắt lấy cả chiều dài trong tay Namjoon từ từ đẩy ra đẩy vô hình ảnh này dần mờ ảo tầng sương phủ đôi mắt hơi thở dồn nén phía dưới, bức bối muốn giải tỏa ở một nơi vừa ẩm ướt vừa nóng ấm khít chặt. 

Namjoon rất xấu tính, cầm "con hàng" của chính bản thân chà xát hai đường rãnh đùi nhưng tuyệt đối không di chuyển xuống lỗ huyệt đang co bóp kịch liệt vì không được lấp đầy. Jungkook ngứa ngáy khó chịu vặn vẹo cơ thể dưới sự khống chế làm chủ của Namjoon, thậm chí có thể vứt bỏ "đạo đức" nghề nghiệp nhà giáo để cầu xin nhưng một chút lí trí còn sót lại đã níu giữ anh không làm thế. 

Jungkook cảm nhận rất rõ thứ mà anh cần đang rất gần và có thể đi vào một cách mượt mà khi lỗ huyệt đang chảy nước ướt át bóng loáng, hai đùi trắng nõn kẹp chặt "con hàng" của Namjoon để cọ xát mạnh. 

"L-làm ơn… Namjoonie"

Lớp áo thun thấm đẫm mồ hôi ôm sát lộ cái eo nhỏ bắt mắt từng đường cơ trên cơ thể hiện rõ, mái tóc rũ rượi che giấu đôi mắt lơ đãng tham muốn, anh tự hành hạ đôi môi của mình làm nó chảy máu cuối cùng vẫn không ngăn được sung sướng khoái cảm mà rên rỉ. Jungkook đang cố gắng hết mức có thể để lỗ huyệt mút con hàng của Namjoon qua những cú cọ xát thô bạo. 

Namjoon liên tục bộc lộ tính xấu của mình khi cậu trêu ghẹo lỗ huyệt màu hồng hồng đang úp mở chờ đợi con hàng của cậu đến quấn chặt, cậu nghiến răng nghiến lợi cố giữ ham muốn đút đầu khắc vào một chút rồi rút ra liên tục nhiều lần, Namjoon muốn Jungkook bắn chỉ với vài cái đùa giỡn nhẹ nhàng như thế và điều đó làm anh nức nở vì nghĩ mình bị ức hiếp bởi thằng ranh thua mình tám tuổi. 

"Thầy này… " Namjoon đột nhiên dừng lại đưa mặt sát lại gần Jungkook nói vài lời với anh "hứng học của em dâng lên rồi, chúng ta làm thí nghiệm một chút đi nhé"

Nghiêm túc mà nói Jungkook thật sự muốn tìm cái gì đó đập vào mặt thằng láo toét này. Giỡn mặt sao mà nghĩ gì đang ứ ừ lại làm thí nghiệm cho nó nổ banh xác chắc. 

"Đ-điên à? "

Namjoon không đùa và cậu kéo anh khỏi cái bàn giáo viên xoay người vào dãy bàn dài có ống nghiệm và một hàng dài chất hoá học đủ loại. Phía sau áp sát lên dán chặt vào người Jungkook, chúi mũi dọc đường gáy rê đầu lưỡi quanh gáy làm anh rụt rè rụt cổ. 

"Chúng ta phải hơ ống nghiệm chứ? " Namjoon nắm cổ tay Jungkook lướt nhẹ qua hàng ống nghiệm bắt buộc anh chọn một cái loại to "thầy đừng sợ, chúng ta chỉ đang học thôi"

Đùa sao, Jungkook nghĩ thằng nhóc này điên rồi, hơ rồi thì làm gì chứ chẳng lẽ bắt anh phải làm thí nghiệm trong cái tư thế kỳ quặc này sao, quần không có áo thì lệch vai mặt mũi đỏ bừng chẳng giống một thầy giáo thường ngày trên giảng đường. 

Không biết Jungkook có sợ không nhưng hai chân anh gần như chẳng trụ vững nữa có thứ gì đó lành lạnh như thủy tinh đang ở cửa huyệt của anh, nó làm anh giật mình theo phản ứng tự nhiên co thắt phía dưới. Namjoon ít ra vẫn nghĩ cho anh, cầm lấy ống nghiệm anh chọn trực tiếp đâm vào lỗ huyệt đang muốn mút con hàng của mình mà vô sỉ mặt dày đóng mở đầy nước.

Jungkook gục đầu xuống bàn phần ống nghiệm vừa to vừa dài đang xâm nhập vào bên trong của anh, thề là nó lạnh buốt chạy tới não. Thời tiết bên ngoài đã lạnh ống nghiệm nằm trơ trụi muốn đóng lớp đá xung quanh bây giờ nằm gọn ở chỗ nóng ấm ẩm ướt vừa được khít chặt. 

Namjoon đẩy mạnh phần còn dư bên ngoài vào trong và Jungkook không còn biết đây có phải là trường học hay ở bất cứ đâu nữa anh rên rỉ mỗi khi cậu đẩy nhẹ từng nhịp kết hợp cực kỳ ăn ý. Tiếng rên ngọt hơn cả mật làm dây thần kinh của Namjoon không ổn định, cậu muốn thúc thật mạnh vào bên trong rồi bắn hết tất cả những gì trong con hàng của mình vào lỗ huyệt hư hỏng, hay thậm chí cái miệng nhỏ chứa mật ngọt kia. 

Namjoon xoáy sâu vào trong xoay tròn vòng vòng cái ống nghiệm làm Jungkook như muốn phát điên, anh không chịu nỗi buộc phải mở miệng cầu xin thằng ranh con kia và đó là điều mà cậu muốn. Namjoon muốn thấy cảnh Jungkook khổ sở khóc lóc van xin cậu thỏa mãn anh, muốn anh quỳ dưới chân phục tùng thứ mà anh muốn. 

Jungkook quay đầu lại cố gắng rút cái ống nghiệm ra khỏi lỗ huyệt của anh, muốn thứ được lấp đầy bên trong anh là con hàng của Namjoon, chỉ tưởng tượng thôi đã sướng dâm thủy rò rỉ chảy cũng nhiều hơn và chúng rơi xuống sàn nhà lát gạch men trắng. Ống nghiệm nằm trơ trụi một bên và thứ bây giờ khiến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net