i

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1:

Xin lỗi vì sự viết chữ thường về sau chương truyện này. Thật ra t cũng cố gắng sửa lại nhưng tại lười, thôi thì để mấy chap sau viết chữ hoa nhoa👽
---------------------------------------
Trong căn phòng xung quanh là một bức tường cùng ba tấm kính lớn. Tiếng đế giày ma sát với sàn nhà tạo nên hợp âm khó nghe.

-Hanbin hyung,anh ngừng tập ra đây uống miếng nước đi ạ

Tiếng cậu trai cao lớn phát ra,thúc giục người đang tập trung tập luyện kia ngừng lại.Hanbin thở dài,nghe theo lời cậu chạy lại phía cửa phòng tập.

-Cảm ơn em nhé Eunchan

Hanbin nhận lấy chai nước từ tay cậu,miệng cảm ơn.

Hiện tại cả nhóm sắp comeback nên bọn họ phải tập luyện thật chăm chỉ.Trong lần comeback này Hanbin luôn lo lắng,thấp thỏm không yên.

Dạo này anh cứ hay mơ về một giấc mơ kì lạ.Anh thấy mình đang đứng trước hàng ngàn khán giả,Hanbin nghĩ đây là iE liền vui vẻ cúi người,lại bàng hoàng khi nghe tiếng chửi rủa từ bọn họ mà nhất thời cứng người.

-Có nhiêu đó mà làm cũng không xong,động tác rõ dễ thế mà cứ mắc lỗi

-Không làm được thì rời khỏi nhóm đi thằng Hanbin kia

-Có mày trong nhóm chỉ làm vướng chân Tempest!

-Đúng là người Việt Nam,người Đông Nam Á chẳng được cái tích sự gì cả!

-Suốt ngày nhắc về Việt Nam,cứ tưởng yêu thương lắm ai ngờ cũng chỉ kiếm fame Việt Nam!

-Hồi ở C.A.C đã không ưa tưởng qua Hàn là sẽ đổi nết sẽ tài năng hơn ai dè vẫn là thất bại thảm hại

-Biến khỏi Tempest đi!Biến khỏi Việt Nam đi thằng kia

-Đáng nhẽ lần comeback này sẽ mang lại sự thành công vang dội nhưng vì mày mà làm hỏng hết!

-....

Hanbin phồng má kiềm nén nước mắt chảy ra,anh quay sang nhìn mọi người.Sáu người em của Hanbin giờ đây nhìn em bằng sự thất vọng,sự thù hận ghim chặt lên người anh.

Bỗng xung quanh chợt tối sầm lại,sau đó Hanbin xuất hiện trên tầng thượng của công ty,ánh mắt ngẩn ngơ nhìn về phía xa xăm,bỗng cánh cửa tầng thượng mở ra.Là cậu em cùng nhóm của anh.

-Anh lên đây làm gì thế,sao không xuống tập cùng mọi người?

-Anh thấy mệt nên lên đây hóng gió tí thôi,còn Hyuk sao em lên đây?

Anh quay sang nhìn cậu bước đến.Koo BonHyuk đã đứng trước mặt Hanbin,mỉm cười trả lời.

-Em lên đây để thay mặt mọi người loại bỏ anh khỏi nhóm

Vừa dứt lời cậu đẩy anh xuống.Hanbin hốt hoảng,rõ ràng hồi nãy ở đây có lan can nhưng giờ lại đột nhiên biến mất,đã thế còn đang rơi từ trên cao xuống mà người đẩy lại chính là đứa em Hanbin vô cùng yêu thương.Hyuk đứng nhìn xuống,trên môi vẫn nở nụ cười dịu dàng thường ngày với Hanbin.

-Aaaa...

Hanbin giật mình tỉnh khỏi cơn ác mộng,tim đập mạnh,nước mắt lăn dài trên đôi má hồng hào.

Ba đứa em cùng phòng nghe tiếng hét liền giật mình tỉnh giấc.Cả ba tiến đến giường của Hanbin nhẹ nhàng cất giọng hỏi.

-Có chuyện gì mà anh hét lên vậy ạ?Gặp ác mộng sao?

Lew lên tiếng hỏi trước,thấy anh nước mắt rơi lã chã không kiềm chế được liền lao đến ôm người thương vào lòng an ủi.

-Hanbin đừng khóc,có em ở đây bên anh,em sẽ bảo vệ anh mà

Anh cứ thút thít mãi trong lòng cậu,mãi lâu sau mới ngẩn đầu lên kể lại sự việc.Trong mọi ác mộng của Hanbin Hyuk bất đắc dĩ trở thành kẻ trực tiếp giết chết Hanbin khiến anh có phần lo sợ tên cún trước mặt,cố tình tránh né đụng chạm của cậu.đến hôm nay là ngày thứ mười Hanbin tránh đụng chạm với cậu rồi,mọi người thì được nước lấn tới lúc nào cũng kè kè theo anh,ôm anh thật chặt để tên cún nào kia không đụng vào được.Cậu chịu hết nổi,ngay sau khi tên Hwarang rời khỏi người Hanbin đi đến căn tin công ty cùng mọi người Bonhyuk ngay tức khắc kéo anh người yêu đang ngơ ngác Oh Hanbin vào lòng tham lam hít lấy mùi hương thơm ngọt từ anh.Koo bonhyuk bước đến khóa trái cửa phòng tập lại,từ từ ôm anh đến trước tấm gương lớn,đặt anh xuống khẽ vuốt ve má người yêu.Cậu cuối xuống áp môi mỏng của mình lên đôi môi dày đầy đặn của Oh Hanbin,đưa lưỡi của mình vào khoang miệng Hanbin,tìm lấy cái lưỡi nhỏ rụt rè muốn trốn của anh.cả hai day dưa một hồi mới ngưng.Bonhyuk chưa chịu dừng lại,cậu cầm lấy quần Hanbin kéo xuống,lột ra quăng đi.Hôm nay Hanbin mặc áo sơ mi trắng rộng dài tay thắt cà vạt đen cùng quần âu màu đen nên tình hình hiện tại là anh chỉ còn lại chiếc áo sơ mi rộng che đi chiếc quần lót đen còn phần chân trắng nuột nà đã lộ ra hết.Anh cố gắng đẩy cậu ra lấy lại quần nhưng Bonhyuk đến nước này thì làm sao dễ dàng tha như vậy chứ.Cậu đè hai tay Hanbin vào tấm gương đằng sau,tháo cà vạt đen trên áo Hanbin,lấy nó trói hai tay em lại với nhau.Hyuk dùng một tay giữ lấy hai bàn tay của anh trên đỉnh đầu,tay còn lại thì mân mê nơi đũng quần của anh khiến nó cương lên.Lần nữa hôn lấy môi anh,tay dưới bận bịu cởi chiếc boxer đen.Thằng nhỏ được giải thoát,dựng đứng vì đụng chạm.Hyuk cầm lấy nó vuốt nhẹ từ trên xuống,vì khoái cảm mà Hanbin rên nhẹ vài tiếng.Cậu rời môi dày tiến đến dương vật nhỏ phía dưới,ngậm vào,dùng lưỡi liếm từ trên xuống dưới,mân nhẹ đầu khấc,tiếp tục ngậm hết vào mà lên xuống.Hanbin được chăm sóc tận tình,khẽ rùng mình miệng rên lên tiếng dâm dục.Thả tay Hanbin ra,tốc độ lên xuống ngày càng nhanh khiến hanbin muốn bắn,anh cố gắng dùng hai tay bị trói của mình đẩy đầu cậu ra nhưng bất thành,toàn bộ tinh dịch được bắn vào miệng Hyuk.

- Hyuk à nhả ra đi..dơ...dơ lắm

đồ ngon dễ gì mà Koo Bonhyuk nhả,trực tiếp nuốt xuống còn dùng lưỡi liếm quanh mép.Nhẹ nhàng bế Hanbin đang run rẩy dưới thân lên,bước vào phòng tắm tại phòng tập.Đặt Hanbin lên tủ đựng khăn,cởi chiếc áo sơ mi ra,Hyuk cầm lấy vòi nước xả vào người anh cùng lúc bật van nước bồn tắm.Tắt vòi nước,cậu bế Hanbin vào bồn tắm đã đầy nước,để em ngồi trong đó.Cứ tưởng được tha nhưng Hyuk luồn tay ra sau mông Hanbin,dùng hai tay tiến vào trong,cũng chỉ nới lỏng nơi cần thiết.Dùng hai tay đưa ra đưa vào nơi tư mật,vì đã nhiều lần làm nên việc tìm thấy điểm g càng dễ dàng,mỗi lần đâm rút là mỗi lần chạm vào nơi sung sướng khiến Hanbin rên rỉ không ngừng.Thêm một ngón,thành ba ngón tay. Vừa đâm rút vừa hôn đôi môi căng mọng đỏ hồng dễ thương kia. Tốc độ đâm rút ngày càng nhanh, Oh Hanbin lại một lần nữa bắn ra dòng tinh nóng hổi. Anh thở hổn hển sau trận kịch liệt một mình anh sướng vừa rồi mà quên đi cậu em với vật nam tính to lớn trướng đến phát đau dưới mông mình. Bonhyuk cầm lấy cự vật của Hanbin vuốt ve nó.

- ah không được, anh bắn hai lần rồi ưm.

- anh à anh bắn chứ em đã bắn đâu còn chưa đưa vào.

cậu chỉ xuống vật to lớn ấy bắt hanbin nhìn theo rồi bĩu môi.

- trướng đau lên rồi.

thế là một lần đâm hết vào mông hanbin. anh ưỡn người lên đón nhận vật lớn. làm nhiều lần không phải là không thấy đau, chỉ là đau lúc đầu về sau sướng điên người. sáu đứa em lần nào cũng làm trên hai hiệp mới vừa vì bọn nó muốn anh sướng đến mức mắt trợn lên cùng lưỡi đỏ nhỏ xinh đưa ra bên ngoài bon hyuk dĩ nhiên không ngoại lệ. hyuk trướng đau lắm còn phải nhịn khi thằng nhỏ đã được bao trọn bằng vách thịt nóng hổi nhưng phải kìm lại vì cậu xót anh bồ, sợ làm anh đau mà thút thít, giận cậu. nhẹ nhàng đâm rút và chú ý đến biểu cảm của người trong lòng, cảm nhận được lỗ nhỏ đã không còn thút chặt nữa liền đem hanbin dập tới tấp khiến anh thở không thông phải mở miệng ra hít khí. cầm lấy vật nhỏ, tuốt lọng cho nó, bonhyuk cảm thấy thứ gì trên người hanbin cũng ngon nên môi cậu lướt qua nơi nào đều gặm nhấm chúng. hanbin vẫn cứ rên dâm còn bonhyuk vẫn mãi đâm rút, bàn tay vuốt ve âu yếm thằng em nhà hanbin ngày càng nhanh. hanbin lại bắn ra nhưng khá ít, cậu buông ra thấy nó ỉu xìu nằm xuống thì hyuk biết nó đã quá mệt rồi nhưng cậu em của hyuk vẫn đang sung sức đấy nhé nên không tha được rồi. tăng tốc độ, koo bonhyuk muốn nhét hết tất cả vào trong hanbin có được không ạ chứ sướng quá. sau hơn mười phút từ khi bắt đầu cuộc vui bonhyuk cũng trao cho hanbin dàn tinh túy của bản thân. như đã nói mấy đứa em đều muốn làm trên hai hiệp với điều kiện vẫn còn sức khỏe sau ngày làm việc dài.

cậu muốn chạm vào vật kia liền bị hanbin đánh vào tay trách móc.

- huhu anh mệt lắm, em tha cho anh đi mà. cái đó hông nổi nữa đâu mà huhu.

bé yêu của cậu khóc rồi, bắt đền mọi người đó. lau đi hai hàng nước mắt trên gương mặt đáng yêu của hanbin, cậu hôn lên môi anh nhẹ nhàng an ủi:

- thôi mà, anh biết bản thân mình nhất mà. phải hai hiệp anh mới sướng mà. ngoan đi em yêu.

cái này lòi đâu ra thế? một hiệp ông đây đã vã lắm rồi hai hiệp cái gì chứ.

vẫn là lắc đầu, hyuk xót anh rồi nhưng một hiệp là không đủ với việc hanbin lơ đi cậu. không thương hoa tiếc ngọc gì mà tiếp tục đưa đẩy. trận vừa rồi cậu còn chưa rút ra đã chặn lại số tinh trùng đầy ắp kia thế nên bụng hanbin nhô lên thấy rõ. lại tăng tốc độ đâm rút mãnh liệt, hanbin mất hết lí trí rồi không biết trời trăng chi cả. đúng là rất sướng. nhưng sẽ không có chuyện gì nếu bonhyuk không cầm lấy cự vật ấy ép nó đứng thẳng, cậu vuốt ve lên xuống rất nhiệt tình. nghe hanbin vừa nức nở vừa rên rỉ sướng thì còn gì bằng, nức nở vì cậu nhỏ bị dày vò quá dã man, rên rỉ vì lỗ nhỏ được chăm sóc quá tận tình. hanbin sắp bắn, nhưng hyuk dễ dàng gì cho qua cậu chặn cửa chính lại không cho đoàn quân nhỏ tiến ra ngoài. oh hanbin khó chịu đập vào vai cậu.

- gọi một tiếng daddy nào bé cưng.

'lắc đầu'

lắc đầu à? thì thôi koo bonhyuk chặn cho chết.

- daddy cho bé xuất đi mà ahh.

thỏa mãn mong muốn, cậu liền bỏ ra để anh yêu cho tiến quân. tốc độ phía dưới mãi không thay đổi vẫn cứ nhanh như thế khiến hanbin không theo kịp, đầu óc quay cuồng toàn bộ lí trí nhuốm màu dục vọng. koo bonhyuk tăng tốc.

- ahhhhhh

oh hanbin bỗng nhiên hét lớn, hyuk hoảng sợ dừng lại mọi hoạt động đâm rút. cậu ngó xuống nơi giao lưu giữa lỗ nhỏ và cậu em thì thấy máu chảy ra. hanbin đã nức nở vì cảm giác đau khi thấy máu đỏ xuất hiện chính thức òa khóc. cậu cuống cuồng hết cả lên, rút vật vẫn chưa được thỏa mãn ra khỏi nơi ấm nóng. ngó xuống kiểm tra nơi tư mật của hanbin, cậu thở dài. đây là lần thứ hai cậu làm anh chảy máu, mấy người kia thì không biết ra sao. họ koo đi lấy thuốc sức cho anh yêu đây bye mọi người.

tắm rửa, dọn dẹp xong xuôi cậu bế hanbin ra bên ngoài, đặt anh xuống bản thân thì đi lấy áo khoác cho anh để cùng về nhà vì tình hình hiện tại là oh hanbin không đứng vững thậm chí cái đó đang khá rát kẻo đang tập lại phải khóc lên vì đau mất. tiến về phía balo của hanbin vừa mở ra cửa đã phát ra tiếng đập, đành phải ra mở cửa. bọn nhỏ thấy hyuk cầm áo của anh hanbin liền nháo nhào lên hỏi

- sao thế, sao lại cầm áo hanbin hyung thế anh hyuk?

vẫn là thằng út nhanh miệng.

- tao đưa hanbinie về, anh ấy ốm.

thằng jaewon chen mỏ vào hỏi:

- rõ ràng hồi nãy tao ôm ảnh thấy ảnh bình thường mà người còn lành lạnh ôm đã lắm.

koo bonhyuk chỉ thẳng mặt cáo song.

- tại mày đẹp trai, ôm sắc ốm!

song đa tình thấy bất ngờ khi người anh ba khen mình đẹp trai thì giác ngộ ra việc hanbin ốm là do mình ôm quá nhiều...vô lý! hắn ngó vào trong nhìn anh bồ. oh hanbin mặt hết sức nhăn nhó ngồi lướt điện thoại. mặt trời rạng rỡ của song hwarang đâu rồi sao chỉ còn một oh hanbin nhắn nhó như thế? theo kinh nghiệm nuôi meow của hắn thì việc hanbin nhăn nhó có các trường hợp sau:

1. anh bé bị ăn hết đồ ăn vặt - sáu đứa em đã kiểm tra kĩ càng balo của anh rồi nên không hợp lí.

2. bị trêu là meow bếu - nô nha không ai được phép trêu cả nếu có thì đã bị meow hanbin cào rách mặt rồi.

Còn ba thì...

3. do làm tình đến chảy máu mông - có khả năng, nhìn người ấy kìa ngồi còn không dám thẳng lưng.

tìm ra được lí do jaewon tức giận tiến đến đấm cho bonhyuk một cái vào gương mặt điển trai khiến khóe môi cậu rỉ chút máu. út bất ngờ mà la lớn. hanbin trong phòng cũng chú ý đến cánh cửa mở nãy giờ. hyuk muốn tặng lại cho hắn một đấm nhưng hanbin sau bao chật vật đã đứng lại được và chạy đến ngăn cậu lại.

- hai em làm sao thế? tự nhiên đánh nhau là sao?

song jaewon thấy người yêu ra liền đẩy ra phía sau cho cậu nhóm trưởng cơ bắp giữ. miệng cáo nhếch lên thông báo:

- mọi người à, anh hyuk làm hanbin chảy máu.

chỉ bằng một câu mà cả năm đứa còn lại đã lo lắng kiểm tra khắp người hanbin khiến chàng oh ngại ngùng.

- làm sao mà thấy được cơ chứ...

hyeongseop khó hiểu hỏi cậu em:

- ý em là sao?

hắn nhướn mày nhìn koo bonhyuk

- là vì anh hyuk làm chảy máu ở nơi mà chúng ta thích đưa vào.

vâng mặt oh hanbin đỏ lựng như chính trái mà anh ghét nhất trần đời với điều kiện nó còn sống. tất cả mười con mắt còn lại dồn lên người chàng trai họ koo tên đầy đủ koo bonhyuk. thế là có một trận ẩu đả diễn ra. sau cùng oh hanbin được đưa về nhà bởi sáu người em đầy vết thương, anh muốn nói mấy đứa này có tạo hình khá đáng sợ huhu.

------------------------------------
Hết chương đầu♡ ít người đọc quá^^
Lần đầu viết H😭
Mẹ, t viết H xàm loz vãi:))
thật ra t lên bản thảo này từ ngày 7 tháng 7 lận nhưng đến ngày 11 tháng 9 mới hoàn vì còn nhiều truyện t muốn viết.

Eo ai mà nuột thế này:3 í là eo số 11 đồ đó keo💅

Cái chuyện vướng tè lè chuyện là biện minh cho sự lười biếng của t🤡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net