85. Vãi, gặp phải cao thủ rồi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ngày hôm sau, mặt trời ló hiện, là một ngày nắng đáng quý.

Ăn cơm sáng xong, bà cụ cáo từ hai người đi về.

"Bà muốn về nhà ạ?" Taehyung mới ăn một nửa cái bánh bao, khựng lại, sau đó cố gắng nuốt xuống.

"Hai đêm là đủ rồi." Kim Jisoo kiên định.

Taehyung nhìn ra rằng, ngoài miệng bà cụ không nói ra, nhưng trong lòng vẫn rất nhung nhớ ông cụ, cuối cùng vẫn không nỡ nhẫn tâm. Cho nên, cô cũng không níu kéo nhiều.

Jungkook lái xe đưa bà cụ về. Taehyung ăn cơm sáng xong, mang bát đi rửa, ngồi trên sofa xem bản tin buổi sáng, giữa chừng sau khi nhận được một cuộc điện thoại liền cầm laptop đi vào thư phòng.


"Bogum, anh nói từ từ, đừng gấp." Ánh mắt Taehyung nghiêm nghị, nhưng động tác mở máy tính lại ung dung bình tĩnh.

"Năm ngoái mua cổ phiếu A của Shin Han, vốn dĩ xu thế ổn định, nhưng không biết tại sao hôm nay vừa mở phiên giao dịch đã bắt đầu trượt giá điên cuồng, tôi thực sự rất lo lắng..." Phải biết rằng, số vốn họ đã bỏ vào đây không hề ít, có thể nói là một nửa tổng vốn.

Bảo hắn phải bình tĩnh thế nào đây? Bây giờ đã hoang mang đến mức ngay cả nhẫn nại để theo dõi phiên giao dịch cũng không còn nữa rồi.

Không sai, người đang nói chuyện điện thoại với Taehyung chính là Bogum, vị giám đốc đầu tư đã giới thiệu sản phẩm quản lý tài chính với cô ở ngân hàng vào nửa năm trước, lúc đó cô đã mua hai loại cơ bản là Hoa Thương Song Dực và Nặc Đức Trường Thành. Sau đó hai người còn có liên hệ nói ra cũng chỉ là trùng hợp.

Bogum hiện đang học năm thứ ba ở một trường cao đẳng tài chính trong thủ đô, chuyên ngành đầu tư mạo hiểm, nhưng bản thân anh ta lại rất có hứng thú với thị trường chứng khoán. Tháng 10 năm ngoái, đúng dịp trường học có một hoạt động giao lưu, địa điểm nằm tại Đại học T ở Tân Thị, rất nhiều nữ sinh khoa Nghệ thuật đều bị bắt đi làm công tác tiếp đón.

Toàn bộ ký túc xá của Taehyung cũng không phải là ngoại lệ.

Đúng lúc đó ở sòng bạc bắt đầu có tiền thu vào, ngoài khoản chia sẻ với đám người Chanyeon ra, trong tay cô cũng có hơn trăm vạn tiền nhàn rỗi.

Không biết Jun Hyuk (một tên đàn em thân thiết của Chanyeon, một trong bốn người chính quản lí sòng bạc: Chanyeon, Jun Hyuk, Ho Jan, Ji Yoo) có được tin tức từ đâu, lại bí mật gọi điện thoại cho cô, khuyên cô mở thêm mấy sòng bạc nữa, phô trương thanh thế, trong lúc nói chuyện ngôn từ còn thể hiện rõ ý tứ giật dây.

Taehyung không nói gì, cũng không vạch trần hắn.

Cuối cùng, hắn đành phải ngượng ngùng tắt máy.

Con người tên Jun Hyuk này, dã tâm quá lớn, nhưng nói như rồng leo làm như mèo mửa, nếu Chanyeon còn không quản giáo được hắn thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng mà, suy cho cùng tiền nhàn rỗi quá nhiều cũng không tốt, nếu để tiền sinh ra tiền thì...

Sau một hồi suy nghĩ, Taehyung quyết định quay về nghề cũ.

Nhưng hiện tại cô không có nhiều thời gian rảnh để ngồi trước máy tính theo dõi liên tục xu hướng của thị trường chứng khoán. Cô cần một đôi mắt tinh tường và một đôi tay nhanh nhẹn, và Bogum đã đến đúng lúc đó.

Sau khi gặp gỡ, Taehyung nói sơ qua ý tưởng cho anh ta nghe, hai người ăn khớp với nhau.

Taehyung bỏ tiền động não, còn Bogum thực thi, chính là theo dõi liên tục động thái thị trường chứng khoán và thực thi hàng loạt quyết sách.

Được lời thì Taehyung 9 phần, Bogum 1 phần.

Hợp tác vui vẻ.

"Tôi đang ở giao diện sàn giao dịch rồi, anh nói rõ tình hình cụ thể đi."

"Sáng nay khi bắt đầu phiên giao dịch, Shin Han đã có xu thế sụt giảm, nhưng biên độ dao động vẫn nằm trong phạm vi bình thường, tôi lựa chọn tạm thời quan sát."

"Quyết định của anh không sai." Biến động trong phạm vi bình thường là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra, chứ không thể nói lên được điều gì.

"Mười giờ mười lăm, lần đầu tiên trượt giảm quá giới hạn, nhưng thời gian kéo dài rất lâu, đại khái... khoảng 40 giây, rất nhanh sau đó lại khôi phục bình thường. Tôi lựa chọn tiếp tục quan sát tình hình."

"Rất tốt." Taehyung một tay nâng điện thoại, tay kia không ngừng di chuyển chuột.

Bogum là phái học viện điển hình, kiến thức lý thuyết nói đâu ra đấy, nhưng thao tác trên thực tế chỉ có thể tính ngang với trình độ mẫu giáo, là hai thái cực với phái hành động của Taehyung. Trong mấy tháng đã có được tiến bộ như vậy, xem ra đúng là có chút thiên phú trên phương diện thao tác trên sàn chứng khoán.

Năm xưa, cô vừa tiếp xúc với những kiến thức về phương diện thao tác trên thị trường chứng khoán, đã biểu hiện nhận thức kinh người, ngay cả giáo sư cũng nói cô là luồng tiềm năng trong những sinh viên cùng khóa.



Tuy Bogum không sánh được với cô, nhưng cũng không kém quá nhiều.

Có thể tính toán chính xác thời gian dao động đến từng giây, đủ để thấy được sự nhẫn nại và sự dẻo dai của cậu ta. Muốn trở thành một người thao tác thị trường chứng khoán thành công, thì cả hai đức tính đó đều không thể thiếu được.

Nếu như có cơ hội, cô còn muốn hoàn toàn khai thác được Bogum, dù sao thì cũng là do cô tự tay dạy nên anh ta. Cô không làm được thầy người ta, nhưng thích vẽ lên tờ giấy trắng, có một thứ cảm giác... sung sướng khi được làm theo trái tim.

Bogum nghe cô khen ngợi, tâm trạng vốn đang hoang mang đột nhiên ổn định trở lại, thoáng chốc đã bị sự vui vẻ nhàn nhạt lấp đầy.

Hình như đây là... lần đầu tiên cô ấy khen mình?

Ban đầu, Taehyung trong ấn tượng của anh ta chỉ là một cô gái xinh đẹp, đôi mày kiếm rậm thẳng tạo thêm phần anh khí, khiến người ta nhìn một lần thôi khó quên được. Lần đầu gặp gỡ, cô mua hai quỹ trong tay anh ta, còn đặc biệt trưng cầu ý kiến của anh ta, khiến anh ta có cảm giác hài lòng vì được tín nhiệm.

Kết thúc kỳ nghỉ, anh ta trở lại trường học, tham gia hoạt động giao lưu diễn đàn kinh tế do giáo sư trong trường tổ chức, nhưng không ngờ lại gặp Taehyung một lần nữa ở Đại học T, còn nghe nói đến tư tưởng đầu tư "nói khoác mà không biết ngượng của cô".

Vừa ra tay đã là nguồn vốn hàng trăm vạn, khi anh ta nhận tiền tay còn hơi run run.

Nói làm là làm, anh ta còn chưa phản ứng lại, nhưng đã xả thân đứng vào hàng ngũ "chuyên viên theo dõi biến động thị trường".

Đây là lần đầu tiên Bogum thực sự tiếp xúc với công việc thao tác thị trường chứng khoán, còn Taehyung, cô nữ sinh khoa Nghệ thuật này vô hình trung đã trở thành người thầy hướng dẫn cho anh ta.

Càng tiếp xúc lại càng khiến người ta thấy kinh ngạc.

Bogum đã tận mắt chứng kiến, cô đã sử dụng phương thức "mua vào bán ra" đơn giản thế nào để biến số tiền ba vạn trong tay anh ta tăng lên gấp đôi.

Từ đó về sau, anh ta đã hoàn toàn khuất phục, cảm thấy mình học ba năm đại học chỉ uổng công.

Nhưng Taehyung lại không biết được sự thay đổi tâm lý trong lòng Bogum lúc này, bởi vì giá cổ phiếu vẫn đang giảm, cô buộc phải nhanh chóng đưa ra quyết sách.

"Anh nói tiếp đi."

"Mười rưỡi, giá cổ phiếu đã khôi phục lại phạm vi dao động lại một lần nữa sụt giảm, hơn nữa còn không có hiện tượng tăng trở lại."

"Anh thấy thế nào?" Taehyung hỏi, bốn bề yên tĩnh.

Nhịp tim vừa khôi phục lại bình thường của Bogum lại bắt đầu đập nhanh hơn, bàn tay đang cầm điện thoại vô thức siết chặt lại.

Hít thở sâu, sắp xếp lại lời nói, "Chiều qua, lãnh đạo cấp cao của Shin Han do liên quan đến việc chơi gái hút thuốc phiện nên bị bắt, tin tức theo đó lan truyền khắp nơi trở thành hot search trên weibo, trải qua một đêm nảy nở, đã náo loạn đến mức mọi người đều biết. Hôm nay khi vừa bắt đầu phiên giao dịch giá cổ phiếu đã sụt giảm điên cuồng, có lẽ là vì bị ảnh hưởng bởi sự kiện đó."

"Vậy anh thấy chúng ta nên đưa ra kế sách thế nào mới thoát khỏi được nguy cơ lần này?"

"Tôi sao?"

"Ừm."

Bogum trầm ngâm giây lát, "Để, để tránh tổn thất lớn hơn, tôi đề nghị..."

Taehyung nhướng mày.

"Bán tháo toàn bộ." Anh ta cố ổn định lại nhịp tim, đưa ra một đáp án.


Hàng lông mày kiếm rậm thẳng nhíu chặt lại, nhưng ngữ điệu vẫn bất động như núi, "Nguyên nhân."

"Lớp lãnh đạo cấp cao bị bắt vào tù là giám đốc tài vụ của Shin Han, nay giá cổ phiếu đang sụt giảm điên cuồng, nội bộ công ty cũng gặp nguy cơ theo, nếu không có gì bất ngờ, thì trong một khoảng thời gian ngắn giá cổ phiếu sẽ không có khả năng tăng lại được. Nếu giải quyết dứt khoát, dứt ra kịp thời, thì tổn thất của chúng ta cũng không đến mức quá nghiêm trọng."

"Chặt tay tìm đường sống sao? Đây là kết luận anh đưa ra sau khi tự suy nghĩ cả nửa ngày hay sao?"

Da đầu Bogum tê dại, "Có vấn đề gì..." Hay sao?

"Có." Từ cuối cùng còn chưa kịp thốt ra, đã bị Taehyung mạnh mẽ cắt ngang.

"... Tôi không hiểu."

"Trước khi anh trả lời, tôi có ba câu hỏi. Câu hỏi thứ nhất, scandal bắt người xảy ra chiều qua, thời gian cụ thể là trước khi đóng phiên giao dịch, vậy tại sao giá cổ phiếu không sụt giảm ngay lúc đó mà đến ngày hôm sau mới bắt đầu có sự biến động kỳ lạ?"

"Do tính chậm trễ của việc lan truyền tin tức chăng?"

"Được. Vậy tôi lại hỏi anh, có vô số lãnh đạo doanh nghiệp cấp cao bị bắt, thậm chí còn không thiếu loại E, vậy tại sao chỉ có giám đốc tài vụ của Shin Han lại được leo lên hot search?"

"..."

"Ok, chúng ta không truy cứu đến những thứ đó, anh trả lời câu hỏi thứ hai của tôi. Nếu đã là do scandal kia khiến cho giá cổ phiếu sụt giảm điên cuồng, vậy tại sao lại có dao động giá trị đỉnh? Hay nói cách khác, vào lúc mười giờ mười lăm phút hai mươi giây tại sao giá cổ phiếu lại xuất hiện hiện tượng tăng lại với biên độ nhỏ?"

"Có, có thể lẽ..." Bogum bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, mấy câu hỏi liên tiếp anh ta không thể chống đỡ được.

"Câu hỏi thứ ba, anh có phân tích lần giảm có vẻ như bình thường vào thời điểm mười giờ mười lăm phút so với lần sụt giảm gần như là chạm đáy vào lúc này có gì giống và khác nhau hay không?"

"... Xin lỗi." Ngoài hai từ này, Bogum không biết anh ta còn có thể nói gì được nữa.

"Anh không hề." Ánh mắt Taehyung sáng như đuốc, tuy cách qua điện thoại, nhưng Bogum vẫn cảm giác được có một luồng sóng uy phong đè nén đang ép về phía anh ta, khiến anh ta không thể thở nổi.

"Xin lỗi..." Ngừng lại giây lát, "Có thể nói cho tôi biết tại sao lại thế không?"

"Khi phân tích tình hình tài chính hiện tại của một công ty, bước đầu tiên phải làm thế nào?"

"Hỏi... hỏi tôi sao?"

"Đương nhiên rồi." Giọng điệu Taehyung không rõ là vui hay giận.

Bogum mím môi, trầm ngâm một lát, rồi mới lắp bắp mở miệng: "Phân tích bối cảnh?"

Trước mặt Taehyung, sự tự tin vốn còn lại không nhiều của anh ta đã bị nghiền hết thành cám, ngay cả mở miệng ra nói cũng phải suy nghĩ trước sau. Anh ta thực sự không muốn bị đả kích thêm nữa.

"Rất tốt."

Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Bogum vẫn còn đang ngẩn ngơ, bên kia Taehyung đã thẳng thắn nói tiếp.

"Shin Han chỉ là một công ty công nghệ mới lên sàn chưa đầy ba tháng, ban đầu chúng ta chọn nó, cũng là vì thấy nó vừa mới khởi đầu, có tiềm lực phát triển rất lớn."

Đôi mắt Bogum lộ vẻ trầm tư, bất giác gật đầu.

Ban đầu, Shin Han là đối tượng nhập cổ phiếu được hai người đồng thời chọn trúng, khi tiến hành phân tích các tiêu chí, Bogum đã làm sáng tỏ những căn cơ của công ty này.

Thời gian lên sàn ngắn, bởi vì là công ty công nghệ, cho nên quy mô không lớn lắm, trung tâm R&D dưới trướng công ty này lại có thực lực rất mạnh.



Nhưng anh ta nghĩ không thông được điều này thì có liên quan gì đến việc giá cổ phiếu sụt giảm điên cuồng chứ?

"Một công ty kiểu mới với quy mô ban đầu như vậy, trong thị trường chứng khoán cổ phiếu A mênh mông bát ngát còn chưa có gì nổi bật, vậy mà một giám đốc phòng tài vụ bị bắt lại có thể lên hot search được, anh cảm thấy ở đây có vấn đề gì không ổn không?"

"Lần này khi sụt giảm giá cổ phiếu lại lập tức bật ngược lại, điều này chứng tỏ có người đang cố tình khống chế hạ thấp giá cổ phiếu, dựa vào tính lưu động và tính điều tiết của thị trường vốn trong thời gian ngắn đã khôi phục lại bình thường, tương đương với... tác dụng quán tính trong vật lý học."

Trong lòng Bogum kinh hãi, "Ý cô là, có người đang ác ý thao túng thị trường chứng khoán sao?!"

"Chỉ là suy đoán mà thôi."

"Không phải chứ... nếu thị trường vốn đã bắt đầu phát huy tác dụng, thì không thể tạo nên sự trượt giá điên cuồng sau đó được..." Chỉ trong thời gian ngắn đã có được hiểu quả như vậy, hoàn toàn không thể thế được!

Taehyung cười, "Quán tính tồn tại phổ biến, nhưng anh có thể nói quán tính là thứ không thể khống chế được không?"

"Về ý nghĩa lý thuyết mà nói..."

"Bây giờ không nói đến lý thuyết, chỉ phân tích tình hình thực tế."

"Nhưng đối phương làm vậy sẽ phải trả một cái giá không nhỏ. Cũng có nghĩa là, muốn trong khoảng thời gian ngắn, kích động đại bộ phận dân cổ phiếu bán tháo..." Đâu phải là yêu ma quỷ quái, sao có thể khống chế được đến nhiều người như vậy chứ?

Trừ khi... là tổ chức tà giáo gì đó?

Nhưng tổ chức tà giao lại đi nhằm vào một công ty công nghệ làm gì chứ?

Tư duy ngổn ngang trăm mối...

"Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?"

Nói nhiều như vậy, nhiệm vụ cấp bách lúc này vẫn là giải quyết vấn đề trước mắt, giá cổ phiếu cứ giảm liên tục, đến cuối cùng rất có thể mất cả vốn lẫn lời.

Taehyung: "Hiện nay tình hình lợi nhuận thu được thế nào?"

Đầu bên kia truyền đến tiếng lật giở tài liệu loạt soạt, cùng với đó là tiếng click chuột giòn tan, "Ban đầu vốn đầu tư là một trăm hai mươi vạn, qua quãng thời gian vận hành, số cổ phiếu tăng thêm 23%, nếu tính theo giá cổ phiếu trước khi sụt giảm thì cộng thêm vốn nữa có khoảng 500 vạn."

"Vậy còn bây giờ thì sao?"

"... Chưa đến 200 vạn." Hơn nữa còn đang co lại với tốc độ tính bằng giây.

Nửa câu sau Bogum không nói ra, nhưng hai người đều hiểu rõ trong lòng.

Đôi mắt Taehyung lộ vẻ trầm tư.

Một lúc lâu sau Bogum vẫn chưa nghe được câu trả lời, liền thăm dò gọi hai câu.

"Tôi đang nghe đây." Bình tĩnh, khắc chế.

"Tình hình hiện tại đã vượt ra ngoài phạm vi nhận thức của tài chính rồi."

"Đúng vậy." Hacker đó... dám to gan lớn mật ra tay với thị trường chứng khoán A. Ở nước ngoài có lẽ còn có thể có FBI kính nể vài phần, khi bị bắt còn nương tay, áp dụng chính sách hấp thu nội bộ."

Năm xưa, khi cô vẫn còn là Vivian, học thành tài trở về nước, khi mới bắt đầu tham gia vào thị trường chứng khoán trong nước, khó tránh khỏi gặp trắc trở, không phải chưa bao giờ lợi dụng thủ đoạn của hacker để chiếm tiện lợi, nhưng sau khi chứng kiến sự quản lý và giám sát nghiêm ngặt của Hàn Quốc đối với thị trường chứng khoán, cô đã không còn có ý nghĩ động đến những thứ đó nữa.

Cô luyến tiếc sinh mạng là thật, nhưng cô còn sợ phải đối mặt với nhà tù tối tăm ẩm ướt đó hơn. Cô yêu cả tính mạng và tự do, nhưng rõ ràng còn yêu tự do hơn.

Nếu không, trong cơn sóng rửa tiền của Jeguk, cô cũng sẽ không bước chân vào con đường không có đường lui đó.

"Tạm thời không động đến, yên lặng quan sát biến động, trong nửa tiếng nữa tôi sẽ gọi điện cho anh."

Bogum gật đầu, "Tôi hiểu rồi."

Taehyung kết thúc cuộc điện thoại, chuyển sang gọi cho Daniel.

"Cô gái, em nhớ tôi à?"


"Đừng có làm loạn, có chuyện chính sự đây." Ngữ khí Taehyung quá trịnh trọng, khiến Daniel chớp mắt cũng trở nên đứng đắn.

"Em nói đi."

"Quãng thời gian trước, tôi có nghe Geun Se nói, anh đã nghe ngóng bối cảnh của Công ty Công nghệ Shin Han à?"

"Đúng vậy, đúng là có chuyện đó." Thằng nhóc Geun Se đó gần đây đắm chìm vào việc chơi cổ phiếu, vốn dĩ chỉ mang tính chất chơi đùa, nhưng liên tiếp thắng ba trận nên cậu ta đã có hứng thú thật, càng nghiên cứu lại càng cẩn thận. Daniel có thể diện lớn, có hậu trường mạnh, giao thiệp bạn bè rộng rãi, mấy chuyện nghe ngóng bối cảnh này chẳng qua chỉ là chuyện một cái nhấc tay.

"Anh điều tra được bao nhiêu rồi?"

"Em có ý gì thế?"

"Hôm nay không bao lâu sau khi bắt đầu phiên giao dịch, giá cổ phiếu Shin Han đã bắt đầu sụt giảm điên cuồng. Sau khi phân tích, có lẽ là có liên quan đến vụ lãnh đạo cấp cao của công ty bị bắt, nhưng ở đây có quá nhiều điểm đáng nghi hoặc. Nếu anh biết nội tình thì mau nói ra xem sao."

"Đừng có nói với tôi là em mua cổ phiếu của Shin Han đấy nhé."

"Ừm."

"Đệch! Em chơi cổ phiếu thật à?" Có thể đi tìm hắn vào lúc này, chắc chắn không thể là chuyện cỏn con mấy nghìn đồng rồi, "Em mua bao nhiêu?"

"Tiền vốn 120 vạn." Taehyung nói thật, nếu đã nhờ người ta làm việc thì phải lấy ra thành ý.

Hơn nữa, cô cũng không có gì phải giấu Daniel cả.

"Chẹp chẹp, đúng là có tiền..." Anh ta biết Taehyung tích lũy được không ít, nhưng không ngờ vừa ra tay đã xuất ngay hơn trăm vạn, còn dám bơi qua dòng nước đục của thị trường chứng khoán, lá gan quả thực không hề nhỏ.

"Đừng có phí lời, xử lý xong chuyện đã."

"OK. Shin Han là một công ty công nghệ mới lên sàn, quy mô không lớn lắm..."


"Thứ tôi muốn nghe không phải là những thứ này." Taehyung không nhịn được cắt ngang, "Tài liệu cơ bản tôi đều có cả rồi, còn về chuyện lãnh đạo cấp cao đó, anh có biết được gì mờ ám không?"

"Xí, em dám khẳng định chắc chắn là lãnh đạo cấp cao có vấn đề vậy à?"

"Nghe khẩu khí của anh thì vốn dĩ chỉ chắc được 8 phần, bây giờ đã biến thành 10 phần luôn rồi."

Daniel trầm ngâm giây lát, "Em đoán không sai, lãnh đạo cấp cao của Shin Han đúng là có chút địa vị, là con thiêu thân của một vị đại gia nào đó."


"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì hả?" Taehyung đột nhiên ý thức được, có lẽ cô đã bị cuốn vào cái vòng luẩn quẩn mà người thao tác thị trường chứng khoán không muốn lại gần nhất - chính trị!

"Có một số thứ vẫn còn đang nằm trong giai đoạn bảo mật, tôi không thể nói nhiều được, nhưng có một điểm rất rõ ràng rằng, tên giám đốc tài vụ đó vào rồi sẽ không ra được nữa."

Taehyung nhíu mày. Cô không quan tâm tên giám đốc tài vụ đó rốt cuộc có thể lành lặn ra ngoài được không, thứ cô quan tâm là giá cổ phiếu của Shin Han có tăng lại được hay không. Ném hết những thứ liên quan đến chính trị, đại nghĩa quốc gia đi, cô là một người thao tác thị trường chứng khoán, tiền là mục tiêu phấn đấu duy nhất của cô.

Dường như nhìn thấu được suy nghĩ của cô, Daniel mơ hồ nhắc nhở, "Số cổ phiếu em có trong tay hiện giờ tốt nhất là nhanh chóng bán tháo hết đi."

"Ý anh là giá cổ phiếu Shin Han đến cuối cùng sẽ chạm sàn sao?"

"Gần như vậy."

Con mắt Taehyung sáng bừng lên, ba chữ "gần như vậy" có rất nhiều cách giải thích. Xét theo tình hình trước mắt, thậm chí có thể chứng tỏ rằng trong này vẫn còn cơ hội xoay chuyển tình thế.

Cô điều chỉnh lại âm điệu, thăm dò nói: "Nhưng tôi nghe nói dự án Shin Han đang nghiên cứu phát triển có ủy quyền của quốc gia, hình như là có liên quan đến radar quân dụng..."

"Xì, em lôi được tin tức này ở đâu ra vậy?!" Daniel hít một ngụm khí lạnh, bỗng trở nên nghiêm túc.

Hòn đá trong lòng như được hạ xuống, Taehyung cong môi cười, "Xem ra, tôi đoán đúng rồi."

"Đệch! Người phụ nữ như em thật quá đáng sợ..." Daniel như muốn phát điên.

"Nói đi."

"Chuyện này em đừng có quản, cùng lắm thì số tiền tổn thất tôi bù lại cho em là được chứ gì."

"Bù thế nào?" Taehyung nhướng mày.

"Tôi tặng em 120 vạn tiền vốn, được chưa?"

"Tự móc tiền túi ra à?"

"Ừa." Daniel tự hỏi, anh ta đã bao giờ đối tốt với một người phụ nữ nào như vậy bao giờ chưa?

Haizzz, ai bảo anh ta trúng độc của người phụ nữ này chứ, cho dù có không làm được tình nhân, cho dù sau này sớm muộn gì cũng phải gọi cô một tiếng "chị dâu", nhưng cũng vẫn cam tâm tình nguyện để cô sai khiến.

Đúng là gặp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net