Nắng nhớ anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oneshot: Nắng nhớ anh

Paring: Gil Lê - Isaac

Author: Re

Disclaimer: Nhân vật không thuộc về cháu, nhưng ở trong này thì cháu là chúa tể ^^ Viết vì mục đich phi lợi nhuận.

Note: Tất cả chỉ là tưởng tượng của cháu trong một phút gặm nhấm Let me go. Chắc chắn sẽ còn nhiều sai sót, mong mọi người có gì thì gạch đá nhẹ nhàng. Trái tim non nớt của cháu còn mong manh dễ vỡ lắm ạ. Ai không thích couple Gilisaac xin mời clickback, đừng miệt thị Idol của cháu, tội nghiệp người ta! Cháu cảm ơn.

--------------------------------------------------------------------------------------------------

"Ra đi không phải vì hết yêu, mà ra đi là để yêu thương nhiều hơn..."

Em từng hỏi: "Tại sao anh cứ suốt ngày mở bài Let me go? Bộ anh định đi theo con nào hả?"

Anh mỉm cười bảo em ngốc: "Ngốc này, anh thì theo ai được chứ? Cuộc đời anh bị khóa với em rồi cô bé ạ."

Em phụng phịu hỏi lại anh: "Thể sao cứ phải là Let me go? Không phải là anh muốn ra đi sao?"

Anh lại cười, nụ cười mà em rất ghét. Nụ cười đó đẹp như nắng buổi mai. Thế nên, em mới ghét nó. Nó khiến tim em lỗi nhịp...

"Ra đi để yêu thương nhiều hơn!"

Em thực sự không hiều được. Yêu nhau mà không bên cạnh nhau thì sao được chứ?

"xì, em chẳng hiểu gì cả. Em mặc xác anh đấy!"

Mỗi lần em dỗi, anh chỉ cười. Anh có biết là em ghét nụ cười đó thế nào không? Em sợ mất nụ cười ấy. Em sợ trao nụ cười ấy cho người khác. Em sợ, một ngày nào đó, anh không còn là của em, nụ cười của anh, không còn dành chỉ riêng cho em.... Em sợ... một ngày nào đó, em... sẽ mất anh.

Biển xanh cuộn sóng. Giờ em đã thấu thế nào là "ra đi để yêu thương nhiều hơn".

Không có anh, em một mình lạc lõng giữa dòng đời vô định. Nỗi nhớ anh dày vò em từng đêm. Anh bảo đời anh khóa chặt với em, thế sao giờ này chỉ có mình em đứng đây?

Anh đã đi đâu? "Anh đến nơi thiên đường vô định" 

Anh làm gì ở đấy? "Anh lặng lẽ dõi theo bước chân em"

Ở đấy vui không anh? "Không vui như khi có em bên cạnh"

Anh có buồn không? "Luôn được nhìn thấy em, anh không bao giờ buồn"

Anh... còn yêu em không? "Mãi yêu em người yêu bé nhỏ"

Anh và em như hai đường thẳng song song, cùng nhau đi về phía cuối con đường nhưng không được ở cạnh nhau. Phải chăng đó là định mệnh?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net