#3 [ BL ]: Ngủ chung.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: Ngủ chung

Tác giả: Howaito Sakura

Độ dài: One-shot

Độ tuổi: Không giới hạn

Nội dung: Thế hệ kì tích đi tập huấn và Kise lần đầu tiên biết được một mặt khác của Kuroko khi ngủ chung cùng cậu ấy.

< One-shot chúc mừng sinh nhật Ryouta-kun. Chúc anh mạnh khỏe, vui vẻ và hạnh phúc. Cũng chúc anh sau sinh nhật lần này sẽ bớt nhọ và học tốt lên! Happy Birthday, my Darling ~ >

-------

" Kurokocchi, tớ có thể ngủ chung với cậu được không? "

Kise cảm thấy quá mất mặt, không ngờ đường đường là một người mẫu nổi tiếng lại phải lâm vào tình trạng này. Nhưng nếu nói không vui mừng thì chắc chắn là nói dối, bởi anh đang có cơ hội được ngủ chung với Kurokocchi. Mặc dù cơ hội khá mong manh.

" Tớ không hiểu cậu nói gì. "

Kuroko mặt không đổi sắc trả lời. Kise bèn ngượng ngùng chỉ sang bên cạnh. Aomine đang nằm thành hình chữ đại, tay chân thỉnh thoảng lại khua tới khua lui, chiếm một diện tích vô cùng lớn. Murasakibara thì gọn hơn, nhưng với cái tướng ngủ lâu lâu ôm người khác và coi là kẹo thì có hơi... Còn Akashi và Midorima thì...

" Cậu biết đó, tớ không đủ dũng cảm để hỏi họ vấn đề này. "

Kuroko nhìn xung quanh, rồi lại nhìn bản thân mình, lãnh đạm nói:

" Chỗ tớ không đủ. "

" Tớ ngủ gọn lắm, nhất định sẽ không làm phiền cậu nhiều đâu! Xin cậu đó, tớ không muốn ngủ ngoài hành lang~~ "

Kise nước mắt ngắn dài, cố gắng lay lay cánh tay mảnh khảnh của Kuroko. Thế hệ kì tích được trường Teiko ưu ái cho đi tập huấn ở suối nước nóng ba ngày hai đêm, và đây là đêm thứ hai. Sau đêm trước đó phải ngủ trong tình trạng co ro, Kise lần này đã rút ra kinh nghiệm, đi hỏi thử Kuroko về việc ngủ chung. Dù anh biết chắc là cậu sẽ không đồng ý.

Kuroko hơi nhíu mày, đôi mắt thiên thanh lại lần nữa nhìn quanh. Tuy nhiên, lần này cậu có nhìn ra ngoài hành lang. Cuối cùng, cậu thở dài một cái, dịch người ra một khoảng, vỗ vỗ vào đó rồi lại quay người đi.

Kise cười tít cả mắt, nhanh chóng nằm vào chỗ trước khi cậu đổi ý. Trái tim anh đang đập loạn nhịp lên đây này! Bên cạnh là Kurokocchi anh luôn yêu thương, lại trong một đêm tối tĩnh lặng như vậy, anh có thể nghe rất rõ hơi thở của cậu. Đều đặn nhưng khá yếu.

" Kise-kun, tớ để ý là bên kia vẫn có đủ chỗ cho cậu nằm, vậy tại sao lại phải qua chỗ tớ? "

Đột nhiên, Kuroko hỏi. Cậu không hiểu được lí do tại sao Kise lại chọn chỗ cậu chứ không phải bất kì chỗ nào khác. Nói không vui mừng khi anh nằm cạnh là cậu đang nói dối, nhưng cũng không vì thế mà cậu bớt đi lo lắng. Hai người đang nằm cạnh nhau, chỉ cách có một khoảng nhỏ, nhỡ cậu để lộ ra phần tình cảm này thì... Hậu quả căn bản cậu không muốn nghĩ tới.

" Vậy, Kurokocchi, vì sao cậu lại cho tớ nằm ở chỗ cậu? "

Kise đột nhiên hỏi ngược lại khiến Kuroko giật thót. Cậu nên trả lời như thế nào bây giờ? Chẳng lẽ lại nói là vì tớ hơi thích cậu nên mới cho cậu nằm? Không, không thể nói như thế được! Cậu nhăn mặt, trong đầu suy nghĩ rất nhiều lí do, nhung quanh đi quẩn lại vẫn chỉ vì cậu hơi thích anh.

Kise nheo mắt, môi nở nụ cười gian xảo. Dù anh không biết tình cảm của Kuroko đối với mình là gì, nhưng cậu đã cho anh ngủ cùng thì tức là cậu không bài xích, cũng như không ghét anh như anh vẫn hằng tưởng tượng. Nếu như vậy, đây chẳng phải là một cơ hội tốt để anh xác định rõ ràng tình cảm của cậu hay sao?

" Chỗ tớ có chăn, còn bên đó không có. Khi phân chia cậu đã không có chăn, phải đắp chung với Aomine-kun. Bây giờ nếu ra bên đó thì cậu sẽ nằm đất, trong tiết trời lạnh giá. Tớ sợ cậu sẽ bị cảm. Đây là sự quan tâm đối với đồng đội nên xin cậu đừng nghĩ lung tung. "

Kuroko sau một hồi suy nghĩ cuối cùng cũng đưa ra được câu trả lời này. Cậu không thể nói cho anh biết tình cảm của mình, nhưng ít nhất cậu cũng nên cho anh biết rằng cậu không quá ghét anh như cậu vẫn thể hiện. Lí do cho quyết định đó, chính là vào một tuần trước, khi Momoi vô tình cảm thán:

" Thật sự quá tội nghiệp cho Ki-chan rồi, bị Tetsu-kun phũ đến thế kia mà! "

Kuroko đã nghe thấy được, và khi cậu nhớ lại một loạt những hành động của cậu từ lúc Kise vào đội 1, cậu thấy hơi áy náy. Hình như cậu đã phũ anh hơi nhiều. Nên lần này sẽ là một cơ hội tốt để gỡ bỏ khúc mắc giữa hai người.

" Chỉ là đồng đội thôi sao? " Kise sau khi nghe được câu trả lời của Kuroko thì hơi bĩu môi. Cũng hên hai người nằm quay lưng lại với nhau nên cậu không nhìn thấy hành động của anh. Thú thật, anh đã thất vọng khi biết giữa mình và cậu chỉ là quan hệ đồng đội, nhưng cũng nhờ câu trả lời đó mà anh có thêm hi vọng theo đuổi.

Trước đây, khi Kise nhận ra được tình cảm của mình dành cho Kuroko, anh đã khổ sở rất nhiều. Anh nghĩ cậu ghét anh, và đã có lúc anh muốn từ bỏ phần cảm xúc này. Nhưng mỗi lần thấy cậu không ngừng cố gắng để đuổi kịp Thế hệ kì tích, những lần cậu mỉm cười khi uống món sữa lắc yêu thích, trái tim anh lại cứ đập mạnh. Đến cuối cùng, Kise cũng chấp nhận sự thật, rằng anh đã quá yêu Kuroko rồi, và anh nhất định sẽ theo đuổi đến cùng.

" Kise-kun, tớ đã trả lời câu hỏi của cậu. Bây giờ đến lượt cậu trả lời câu hỏi của tớ. "

Kuroko khẽ nói, Kise mới giật mình nhớ ra. Bây giờ đến lượt anh không biết nên nói gì. Quả đúng như cậu nói, bên đó không có chăn, nhưng anh cũng có thể chạy xuống dưới quầy lễ tân của khách sạn để mượn thêm chăn. Tuy nhiên, anh đã không làm vậy mà lại xin cậu ngủ cùng. Đây không phải là điều gì khó hiểu, anh có thể nói đại là do tớ không để ý bên đó, nhưng đối với một người hay suy nghĩ và dễ dàng phát hiện nói dối như Kuroko, thì cậu nhất định sẽ truy hỏi đến cùng. Sau một hồi suy nghĩ, anh cuối cùng cũng đánh liều trả lời:

" Vì tớ thích Kurokocchi nên mới muốn ngủ cùng cậu, như vậy cũng không được sao? "

Kuroko sau khi nghe câu trả lời của anh thì mở to mắt, hô hấp như muốn ngừng lại. Kise vừa mới nói gì vậy? Anh thích cậu? Cậu không nghe lầm đấy chứ? Cảm giác biết được một bí mật động trời khiến đầu óc Kuroko trống rỗng, nhưng cậu vẫn cảm nhận thấy tim mình đang đập mạnh.

Đã bao nhiêu lần cậu khao khát được nghe thấy anh nói câu này? Cậu cũng chẳng nhớ rõ nữa. Có thể là một lần, hai lần, hoặc cũng có thể là hàng trăm lần. Chỉ biết, cậu thật sự rất muốn nghe. Cậu thật sự rất muốn anh thích mình. Cậu thật sự, thật sự rất thích anh!

Đây là bí mật chỉ mình Kuroko biết, và cậu không hề có ý định nói ra. Ngay cả bây giờ cũng vậy. Kise là một người phong lưu, và cậu sẽ đợi, để thử xem sau vài năm nữa, anh có còn thích cậu hay không. Nếu vẫn còn, cậu sẵn sàng nói ra phần tình cảm này. Nếu không còn, thì cậu sẽ vĩnh viễn chôn chặt nó lại, coi anh như một người bạn.

Kise thấy Kuroko không đáp lại thì đâm ra khó hiểu. Anh bỗng dưng thấy lo lắng. Chẳng lẽ, sau khi anh tỏ tình, cậu đã ghét anh? Nếu như vậy thì không hay chút nào! Anh nói ra tình cảm của mình vì muốn nghe tình cảm của cậu, nhưng anh đã quên khuấy đi là cậu có thể ghét anh bất kì lúc nào. Vậy nên, khi cậu im lặng, anh đã sợ hãi. Sợ rằng cậu sẽ ghét anh, và ngay cả tư cách nói chuyện cậu cũng sẽ không cho anh.

" Kurokocchi, cậu... "

Kise chưa dứt lời thì bên kia đột nhiên vang lên giọng nói đậm chất ra lệnh của Akashi:

" Kise! Cậu mau vào vị trí đi! "

" Kya! "

Kise hoảng hốt kêu lên, đưa mắt nhìn sang bên kia. Thì ra là Akashi đang nói mớ, thật làm anh sợ muốn chết. Làm ơn đừng đùa giỡn với trái tim bé nhỏ của tớ được không, Akashicchi? Tuy nhiên, sau đó anh đã nhận ra được một sự việc vô cùng quan trọng! Trong lúc hoảng sợ, anh đã vô tình ôm chầm lấy Kuroko.

Khi Kise cúi đầu nhìn xuống, anh bỗng phát hiện ra một sự thật còn đáng sợ hơn cả lúc nãy! Kuroko đang đỏ mặt! Là đỏ mặt đó! Chẳng lẽ, cậu ngại khi anh ôm cậu sao? Nếu chỉ là tình cảm đồng đội bình thường, thì với việc hai người đều là con trai, cậu sẽ không có phản ứng đó. Nhưng nếu là tình cảm không bình thường thì...

" Buông, buông ngay... Kise-kun, cậu buông ngay... "

Kuroko hơi lắp bắp, cố gắng đưa gương mặt trở về trạng thái vô cảm nhưng thất bại. Lí do chính là vì Kise đang ôm cậu. Được người mình thích ôm là một điều đáng mừng, tuy nhiên, thế này không phải là khiến cậu lộ ra tình cảm của mình sao?

" Hể, Kurokocchi đang ngại sao? "

Kise cúi xuống, thì thầm vào tai cậu bằng cái giọng gian xảo hết sức. Đôi mắt hồ ly nheo lại. Anh dường như đã phát hiện ra một mặt rất thú vị của cậu. Anh nhất định sẽ không nói ra cho ai biết về điều này, vì nếu giữ bí mật thì anh sẽ có cảm giác như mình đang độc chiếm cậu vậy.

" Mau buông ra ngay cho tớ! "

Kuroko thẹn quá hoá giận, tay nắm lại, đấm một cú thật đau vào bụng Kise. Anh cố gắng không hét lên, nhưng cơn đau ở bụng khiến anh bắt buộc phải buông cậu ra. Kuroko hừ một tiếng, quay người lại, quyết định không nói chuyện nữa.

Kise cười hì hì, cuối cùng cũng an tâm đắp chăn để đi ngủ. Hôm nay thu hoạch thật sự ngoài ý muốn. Đêm nay, quả là một đêm tuyệt vời! ~

~ * ~

#18/06/2018

#HowaitoSakura

Credit banner and signature: Akari_Yukino


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net